[ RhyCap] Chú Nuôi Em , Rồi Yêu Em Mất Rồi
Người Lạ Bước Vào Cuộc Đời
Đức Duy năm ấy mười bốn tuổi, ngồi co ro dưới mái hiên của một trạm xe buýt đã hỏng, hai bàn tay ôm lấy đầu gối, ánh mắt vô hồn nhìn dòng người qua lại như thể thế giới này chẳng còn chỗ nào dành cho cậu. Mẹ bỏ đi, bố tái hôn, nhà không còn là nhà nữa.
Cậu không khóc, chỉ im lặng như thể nước mắt đã khô từ lâu.
Bỗng có một chiếc xe sang màu đen dừng lại cạnh lề. Cửa kính hạ xuống, gió lạnh len qua từng kẽ tóc. Người đàn ông ấy bước xuống – vest đen lịch lãm, cà vạt chỉnh tề, nhưng ánh mắt lại mang theo điều gì đó rất ấm – một sự quan tâm mà Duy đã tưởng mình không còn xứng đáng có được.
Quang Anh
Em không có nơi nào để về à? //giọng anh trầm và dịu như một bản nhạc trễ //
Đức Duy không trả lời, chỉ lắc đầu
Quang Anh
Tên em là gì? bao nhiêu tuổi?
Đức Duy
....Đức Duy , 14 tuổi..
Quang Anh
chú là Quang Anh 20 tuổi . chú làm giám đốc công ty RC. Nếu em muốn, từ hôm nay, chú có thể là nhà của em.
Chẳng hiểu vì sao, lúc đó Duy lại gật đầu. Có lẽ vì ánh mắt ấy, hoặc vì trái tim non nớt đã quá mỏi mệt. Cậu bước lên xe, chẳng mang theo gì ngoài một cái ba lô cũ sờn và vài vết thương còn chưa kịp lành
và rồi Quang Anh đưa cậu về căn nhà của mình – sang trọng, ấm áp, có mùi gỗ thông thoảng thoảng và tiếng nhạc dịu dàng chảy qua từng khe tường. Anh không hỏi thêm gì nữa, chỉ đưa cậu bộ quần áo sạch, một bát cháo nóng và một chiếc giường êm
Đêm đó, lần đầu tiên sau nhiều năm, Đức Duy ngủ mà không giật mình giữa chừng
Và đó là đêm đầu tiên, cuộc sống của hai con người xa lạ bắt đầu gắn bó một cách kỳ lạ – như thể, số phận đã khéo léo sắp đặt.
Comments