Chap 2

Đêm đó, giấc ngủ không gọi tên Sakura.
Hình bóng Hanma cứ lởn vởn trong tâm trí nàng, như một bóng ma bất tử.
Nụ cười toe toét, đôi mắt đen sâu thẳm, và cả cái cách hắn ta dễ dàng hạ gục gã say xỉn.
Mọi thứ về hắn đều xa lạ, nguy hiểm, nhưng cũng khó hiểu đến kỳ lạ.
Sáng hôm sau, Sakura thức dậy với đôi mắt thâm quầng và một sự bồn chồn khó tả.
Ánh nắng ban mai len lỏi qua ô cửa sổ nhỏ, chiếu rọi căn phòng trọ chật hẹp của nàng.
Nàng nhìn những bức tranh dang dở trên bàn, những cây cọ và tuýp màu.
Lẽ ra nàng phải cảm thấy bình yên, nhưng không, sự bình yên ấy đã bị Hanma phá vỡ.
Nàng quyết định ra ngoài, tìm một quán cà phê nhỏ yên tĩnh để làm dịu tâm trí.
Nàng cần cà phê, và nàng cần tránh xa Kabukicho, ít nhất là trong vài giờ.
Sakura tìm thấy một quán cà phê nhỏ gần ga Shinjuku, cách xa những con hẻm tối tăm của Kabukicho.
Quán vắng vẻ, chỉ có vài người khách đang đọc sách hoặc làm việc trên laptop. Nàng gọi một ly cà phê đen và ngồi xuống bên cửa sổ, nhìn dòng người hối hả.
Nàng lôi cuốn sổ phác thảo ra, định vẽ gì đó để giải tỏa.
Nhưng bàn tay nàng run rẩy, và tâm trí nàng cứ miên man về cuộc gặp gỡ đêm qua.
Nàng tự hỏi, liệu có phải hắn ta là người của Valhalla thật không? Liệu hắn có nhớ nàng không? Hay nàng chỉ là một người qua đường tầm thường mà hắn đã vô tình va phải?
Đang mải suy nghĩ, Sakura bỗng nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Ồ, nhìn xem ai kia kìa.
Trái tim nàng nhảy lên một nhịp.
Nàng ngẩng đầu lên, và như một định mệnh trớ trêu, Hanma Shuji đang đứng ngay trước mặt nàng, với nụ cười toe toét quen thuộc và đôi mắt đầy vẻ thích thú.
Hắn mặc một chiếc áo khoác da đen, bên trong là áo phông trắng, trông vẫn bất cần như mọi khi. Sakura không thể tin vào mắt mình.
Sakura
Sakura
Anh... anh làm gì ở đây?
Nàng lắp bắp. Hanma nhún vai, kéo một chiếc ghế trống đối diện nàng và ngồi xuống mà không cần lời mời.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Chỉ tình cờ thôi.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Tao không ngờ lại gặp mày ở cái nơi thanh tịnh này đấy.
Hắn đảo mắt quanh quán cà phê, vẻ mặt hơi chế giễu.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Không phải cái kiểu của mày nhỉ?
Sakura
Sakura
Cái kiểu của tôi là gì?
Sakura hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh. Hắn cười khẩy.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Là cái kiểu của mấy đứa nghệ sĩ nghèo sống trong hẻm tối, chứ không phải cái kiểu của mấy cô tiểu thư ngồi nhâm nhi cà phê ở đây.
Sakura cảm thấy má nàng nóng bừng.
Sakura
Sakura
Tôi không phải tiểu thư, và tôi cũng không nghèo.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Ồ, thế à?
Hanma nhướn mày, tỏ vẻ không tin. Hắn chống cằm, nhìn nàng chằm chằm.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Vậy mày ra đây làm gì? Đổi gió à?
Nàng gật đầu.
Sakura
Sakura
Tôi muốn tìm một nơi yên tĩnh để vẽ.
Hắn nhìn cuốn sổ phác thảo của nàng, rồi lại nhìn nàng.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Vẫn mấy cái thứ vớ vẩn đó à?
Sakura
Sakura
Đó là nghệ thuật!
Sakura phản bác.
Hanma bật cười khùng khục.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Nghệ thuật à? Vậy thì mày đang lãng phí tài năng rồi đấy.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày có vẻ ngoài khá bắt mắt, tại sao không thử làm cái gì đó ra tiền hơn đi?
Sakura
Sakura
Tôi thích vẽ.
Nàng nói, giọng kiên quyết.
Sakura
Sakura
Và tôi không làm những việc mà anh đang nghĩ đâu.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Ồ, tao nghĩ gì?
Hắn hỏi, đôi mắt ánh lên vẻ tinh quái. Sakura im lặng, cảm thấy khó chịu. Hắn ta luôn có cách khiến nàng cảm thấy mất tự chủ.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Hừm, xem ra mày cũng có cá tính đấy.
Hanma chống tay lên bàn, thân hình cao lớn của hắn gần như chiếm hết không gian.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Thế đêm qua mày không sợ tao à?
Câu hỏi đột ngột khiến nàng giật mình.
Sakura
Sakura
Sợ chứ. Anh là Hanma Shuji mà.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
À, vậy mày biết tao à?
Hắn nhếch mép, vẻ mặt hài lòng.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Thế thì sao mày không bỏ chạy khi thấy tao giúp mày?
Sakura
Sakura
Vì tôi biết anh không làm hại tôi.
Nàng đáp, không hiểu sao nàng lại nói ra điều đó.
Có lẽ là do bản năng, hoặc do cái cách hắn ta nhìn nàng, không giống như những kẻ săn mồi khác.
Hanma im lặng, nhìn thẳng vào mắt nàng.
Nụ cười của hắn vẫn ở đó, nhưng đôi mắt hắn dường như sâu hơn, như thể đang tìm kiếm điều gì đó trong ánh mắt nàng.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày thông minh đấy. Tao sẽ không làm hại một thứ gì đó thú vị.
Lời nói của hắn khiến Sakura cảm thấy vừa nhẹ nhõm, vừa lo lắng. "Thú vị" theo cách nhìn của hắn là gì? Một món đồ chơi? Một mục tiêu mới để trêu chọc?
Sakura
Sakura
Anh có vẻ rảnh rỗi nhỉ.
Nàng nói, cố gắng thay đổi chủ đề. Hanma cười phá lên.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Tao luôn rảnh.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Cuộc đời này có gì đáng để bận rộn đâu chứ? Đánh nhau, ngủ, ăn, và tìm kiếm niềm vui. Thế thôi.
Sakura
Sakura
Anh sống một cuộc sống kỳ lạ.
Nàng lắc đầu.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Thế thì cuộc sống của mày là gì?
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Vẽ vời linh tinh rồi sống qua ngày đoạn tháng à?
Sakura
Sakura
Đó là đam mê của tôi.
Sakura nói, cảm thấy bị xúc phạm.
Sakura
Sakura
Và tôi thấy hài lòng với nó.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Hài lòng? Với cái cuộc sống tẻ nhạt này à?
Hắn khịt mũi.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày không muốn biết cảm giác được sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn sao?
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Cảm giác được làm chủ cuộc chơi, được quyết định số phận của kẻ khác?
Sakura nhìn hắn chằm chằm.
Sakura
Sakura
Đó không phải là ý nghĩa của cuộc sống đối với tôi.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Thế thì phí quá.
Hanma thở dài, tỏ vẻ thất vọng một cách giả tạo.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Một cô gái như mày mà lại chọn cái con đường nhàm chán này.
Sakura
Sakura
Tôi không cần anh phải phán xét cuộc đời tôi.
Nàng nói thẳng thừng. Hắn lại cười, nhưng lần này là một nụ cười đầy bí ẩn.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Không phán xét.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Chỉ là quan tâm thôi. Tao thích những thứ khác biệt.
Sakura
Sakura
Tôi không phải thứ để anh 'thích'.
Sakura đáp. Hanma dựa lưng vào ghế, khoanh tay.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày càng nói thế, tao lại càng thấy mày thú vị đấy.
Hắn nháy mắt.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Sao không thử chơi một trò với tao xem?
Sakura
Sakura
Trò gì?
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Tao sẽ trả tiền cho mày, nhiều tiền là đằng khác.
Hanma nói, giọng điệu thay đổi, có vẻ nghiêm túc hơn một chút.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày hãy vẽ tao. Vẽ một bức chân dung.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Và tao muốn mày vẽ tao theo cái cách mà mày thấy tao.
Sakura
Sakura
Anh muốn tôi vẽ anh?
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Đúng vậy.
Hắn gật đầu.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Một bức chân dung.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Nếu mày vẽ được tao ra hồn, tao sẽ cho mày một số tiền mà mày kiếm cả tháng cũng không được.
Nàng im lặng suy nghĩ. Đây là một đề nghị kỳ lạ. Hắn ta muốn nàng vẽ hắn, một kẻ lập dị nguy hiểm, và hắn còn hứa trả rất nhiều tiền.
Sakura
Sakura
Tại sao anh lại muốn tôi vẽ anh?
Nàng hỏi. Hanma nhún vai.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Chỉ là một ý thích bất chợt thôi.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Hoặc có lẽ là tao muốn xem mày có thực sự có tài năng như mày nói không.
Hắn nhìn đồng hồ trên tay.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Thế nào? Có hứng thú không?
Sakura nhìn Hanma, rồi nhìn cuốn sổ phác thảo của mình.
Nàng là một họa sĩ, và hắn ta là một đối tượng vô cùng thú vị, một sự kết hợp của vẻ ngoài bất cần và một cái gì đó đen tối khó nắm bắt.
Đây là một thử thách, một cơ hội để nàng chứng minh bản thân, và cũng là một cơ hội để nàng hiểu rõ hơn về kẻ đã ám ảnh tâm trí nàng.
Sakura
Sakura
Được thôi.
Nàng nói, giọng nàng chắc chắn.
Sakura
Sakura
Tôi sẽ vẽ anh.
Nụ cười trên môi Hanma rộng hơn.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Tuyệt vời.
Thấy chưa, mày cũng không nhàm chán như mày nghĩ đâu.
Hắn lấy ra một xấp tiền Yen từ túi áo khoác, đặt nó lên bàn.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Đây là tiền đặt cọc.
Sakura nhìn số tiền lớn, đôi mắt nàng mở to. Số tiền này đủ để nàng sống thoải mái trong vài tháng.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Và đây là số điện thoại của tao.
Hanma nói, ghi một dãy số lên một tờ giấy ăn rồi đưa cho nàng.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Khi nào mày xong, gọi cho tao.
Hắn đứng dậy, chỉnh lại vạt áo khoác.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Rất mong chờ tác phẩm của mày đấy, Sakura.
Hanma quay người bước đi, để lại Sakura với số tiền đặt cọc, tờ giấy ghi số điện thoại và một mớ cảm xúc lẫn lộn. Nàng nhìn theo bóng lưng hắn khuất dần.
Cà phê của nàng đã nguội lạnh. Cuốn sổ phác thảo vẫn mở ra, nhưng nàng không còn cảm giác muốn vẽ những bức tranh quen thuộc nữa.
Bây giờ, trong đầu nàng chỉ có một hình ảnh duy nhất: khuôn mặt của Hanma, với nụ cười của ác quỷ và đôi mắt sâu thẳm.
Nàng đã đồng ý vẽ hắn. Điều đó có nghĩa là nàng sẽ phải gặp hắn nhiều hơn.
Liệu đây có phải là một cái bẫy? Hay là một cơ hội để nàng khám phá một thế giới khác, một thế giới đầy nguy hiểm nhưng cũng đầy cuốn hút? Sakura không biết.
Nhưng nàng biết rằng, cuộc sống của nàng đã không còn tẻ nhạt nữa. Và có lẽ, đây là điều mà Hanma đã nhìn thấy khi hắn nói nàng "thú vị".
Nàng cầm tờ giấy ghi số điện thoại của hắn lên, cảm giác lạnh lẽo từ con số dán chặt vào lòng bàn tay nàng.
Từ giờ, cuộc đời nàng sẽ có thêm một Hanma Shuji. Một Hanma Shuji mà nàng phải vẽ, phải tìm hiểu, và có lẽ, phải đối mặt.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play