Chap 3

Những ngày sau cuộc gặp gỡ ở quán cà phê, cuộc sống của Sakura dường như quay trở lại quỹ đạo cũ, nhưng có gì đó đã thay đổi.
Nàng vẫn ngồi ở góc phố Kabukicho mỗi tối, vẫn vẽ những bức chân dung cho khách qua đường, nhưng tâm trí nàng không còn hoàn toàn tĩnh lặng.
Hình ảnh Hanma cứ lởn vởn, thúc giục nàng bắt đầu bức chân dung của hắn.
Ban ngày, căn phòng trọ nhỏ của Sakura trở thành xưởng vẽ cá nhân của nàng.
Nàng dọn dẹp gọn gàng mọi thứ, chuẩn bị giá vẽ, giấy vẽ khổ lớn và những cây bút chì đủ loại.
Sakura đã vẽ rất nhiều người, từ những khuôn mặt hiền hậu của người già đến những nét tươi trẻ của trẻ thơ, nhưng chưa bao giờ nàng cảm thấy bối rối như thế này. Vẽ Hanma là một thách thức hoàn toàn khác.
Hắn không phải là một khuôn mặt dễ nắm bắt.
Nụ cười toe toét ấy, ánh mắt sắc lẹm ấy, và cả cái khí chất nguy hiểm tỏa ra từ hắn – làm sao để lột tả tất cả chỉ bằng những nét chì?
Sakura đặt tấm giấy trắng lên giá, cầm bút chì, nhưng bàn tay nàng cứ chần chừ. Nàng nhớ lại từng chi tiết về hắn: mái tóc vàng rực rỡ, đôi mắt đen sâu thẳm, vệt xăm ở cổ tay, và cái nụ cười tự mãn thường trực.
Nàng bắt đầu với những nét phác thảo nhẹ nhàng, cố gắng định hình khuôn mặt hắn.
Khuôn hàm góc cạnh, chiếc mũi cao, và đôi môi thường trực nụ cười nửa vời.
Sakura tỉ mỉ từng chút một, nhưng càng vẽ, nàng lại càng nhận ra sự phức tạp của hắn.
Nụ cười ấy có thể là sự chế giễu, sự thích thú, hay đôi khi là một sự che đậy cảm xúc thật sự.
Ánh mắt hắn có thể là sự thờ ơ, nhưng đôi khi lại lóe lên tia tò mò, thậm chí là một chút cô độc.
Nàng dành hàng giờ đồng hồ để nghiên cứu từng đường nét. Có lúc, nàng cảm thấy bực bội.
Hanma quá khó để nắm bắt, quá khó để đưa vào một khuôn khổ. Hắn là một dòng chảy, luôn biến đổi, không thể bị đóng băng trên trang giấy.
Đã có lúc nàng muốn từ bỏ, cảm thấy số tiền đặt cọc kia không xứng đáng với sự vật lộn này.
Nhưng rồi, nàng lại nhớ đến ánh mắt thách thức của hắn nói: "Nếu mày vẽ được tao ra hồn..."
Lời nói ấy cứ ám ảnh nàng, thôi thúc nàng phải tiếp tục. Sakura muốn chứng minh cho hắn thấy, nàng không chỉ là một "nghệ sĩ nghèo" như hắn nói, mà nàng thực sự có tài năng.
Nàng muốn lột tả được cái "hồn" của Hanma, thứ mà dường như không ai khác có thể nhìn thấy, ngoài cái vỏ bọc bất cần và nguy hiểm.
Một buổi chiều nọ, khi ánh nắng đã ngả vàng, Sakura ngồi lặng lẽ trước bức chân dung gần hoàn thiện.
Hanma đang hiện lên trên giấy, không phải là một bản sao hoàn hảo, mà là một Hanma trong suy nghĩ của nàng.
Nàng đã lột tả được nụ cười đặc trưng của hắn, nhưng thay vì chỉ là sự tự mãn, nàng còn thêm vào đó một chút bí ẩn, một chút cô đơn ẩn sâu trong đôi mắt.
Đó là thứ mà nàng cảm nhận được từ hắn, dù chỉ qua hai lần gặp gỡ chóng vánh.
Nàng đã thêm những chi tiết nhỏ: vệt xăm trên tay, mái tóc rủ xuống che một phần trán, và cả cái khí chất bất cần vẫn hiện rõ qua từng nét chì.
Bức tranh không chỉ là một khuôn mặt, mà là một câu chuyện, một lời giải thích cho những gì nàng cảm nhận về Hanma Shuji.
Sakura đứng dậy, lùi lại vài bước, ngắm nhìn tác phẩm của mình. Nàng đã làm được. Nàng đã vẽ được một Hanma "có hồn". Bây giờ, đến lúc gọi cho hắn.
Nàng cầm chiếc điện thoại cũ kỹ lên, ngón tay chần chừ một lúc trước khi bấm dãy số mà Hanma đã đưa. Tiếng chuông reo vài hồi rồi có người nhấc máy.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
📲:Alo?
Giọng nói trầm khàn của Hanma vang lên, có chút ngái ngủ hoặc lười biếng.
Sakura
Sakura
📲:Là Sakura đây.
Sakura
Sakura
📲:Tôi... tôi đã hoàn thành bức chân dung của anh rồi.
Có một khoảng im lặng ngắn ngủi ở đầu dây bên kia. Sakura có thể nghe thấy tiếng hắn thở hắt ra, như thể đang suy nghĩ.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
📲:Thật à?
Hắn hỏi, giọng điệu có vẻ hơi ngạc nhiên.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
📲:Nhanh vậy sao?
Sakura
Sakura
📲:Tôi đã làm việc liên tục.
Sakura
Sakura
📲:Anh muốn đến xem lúc nào?
Hanma Shuji
Hanma Shuji
📲:Được rồi. Mày đang ở đâu?
Sakura
Sakura
📲:Tôi ở phòng trọ gần ga Shinjuku.
Sakura nói, và nàng đưa cho hắn địa chỉ cụ thể.
Sakura
Sakura
📲:Anh có thể đến vào buổi tối, khoảng 7 giờ.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
📲:Được thôi.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
📲:Hẹn gặp mày.
Hắn cúp máy ngay sau đó, không một lời tạm biệt.
Sakura đặt điện thoại xuống, tim nàng đập nhanh hơn. Hắn sẽ đến. Sẽ đến căn phòng trọ nhỏ bé của nàng.
Một chút lo lắng len lỏi trong lòng nàng. Hắn là Hanma Shuji, một kẻ nguy hiểm, và giờ hắn sẽ đến tận nơi nàng ở. Nhưng xen lẫn với sự lo lắng là một cảm giác háo hức khó tả.
Nàng muốn thấy phản ứng của hắn khi hắn nhìn thấy bức tranh, muốn biết liệu hắn có nhận ra chính mình trong đó không.
Nàng dành thời gian còn lại trong ngày để dọn dẹp phòng, dù nó đã khá sạch sẽ rồi.
Nàng sắp xếp lại đồ đạc, kiểm tra lại bức tranh một lần cuối, đảm bảo nó được đặt ở vị trí tốt nhất để Hanma có thể nhìn rõ. Khi đồng hồ điểm 7 giờ tối, Sakura đã ngồi đợi trước cửa sổ, lòng bàn tay nàng đổ mồ hôi.
Tiếng bước chân nặng nề vang lên ở hành lang, rồi dừng lại trước cửa phòng nàng. Một tiếng gõ cửa.
Sakura nuốt khan, hít một hơi thật sâu, rồi mở cửa.
Hanma đứng đó, cao lớn và nổi bật trong bộ quần áo đen, mái tóc vàng rực rỡ như ngọn lửa.
Nụ cười toe toét quen thuộc vẫn trên môi hắn, nhưng đôi mắt hắn lướt qua nàng, rồi dừng lại ở bức chân dung được đặt trên giá vẽ.
Hắn bước vào phòng, đôi mắt không rời khỏi bức tranh. Sakura đóng cửa lại, cảm thấy một luồng không khí căng thẳng bao trùm căn phòng nhỏ bé. Hanma tiến lại gần bức vẽ, chậm rãi, như thể đang nghiên cứu một thứ gì đó kỳ lạ.
Nàng đứng đó, nín thở, chờ đợi phản ứng của hắn.
Hanma đứng trước bức chân dung một lúc lâu, không nói một lời.
Ánh mắt hắn dán chặt vào từng nét cọ, từng mảng đậm nhạt. Nụ cười trên môi hắn dường như tắt hẳn, thay vào đó là một vẻ mặt nghiêm nghị, khó đoán. Sakura không thể đọc được suy nghĩ của hắn.
Hắn đang nghĩ gì? Hắn có thích nó không? Hay hắn thấy nó thật lố bịch?
Cuối cùng, Hanma đưa tay lên chạm nhẹ vào bức tranh, ngón tay hắn lướt trên khuôn mặt được vẽ bằng chì. Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng Sakura.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày đã làm được.
Hanma thì thầm, giọng hắn trầm khàn, khác hẳn với vẻ bất cần thường lệ.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày thực sự đã vẽ ra được tao.
Hắn quay sang nhìn Sakura, ánh mắt đen sâu thẳm của hắn giờ đây không còn vẻ trêu chọc hay thờ ơ nữa, mà thay vào đó là một sự ngạc nhiên, một sự thấu hiểu.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Tao không ngờ đấy, Sakura.
Nụ cười toe toét trở lại trên môi Hanma, nhưng lần này, nó không còn đáng sợ nữa. Nó mang theo một chút hài lòng, một chút công nhận, và một chút gì đó khó gọi tên.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày đúng là có tài thật.
Sakura cảm thấy nhẹ nhõm, một gánh nặng vừa được gỡ bỏ khỏi vai nàng. Nàng đã thành công. Nàng đã chạm tới được "cái hồn" của Hanma.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Cảm ơn.
Hắn nói, giọng điệu có vẻ miễn cưỡng.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Tao sẽ giữ bức tranh này.
Hắn quay lại nhìn bức chân dung một lần cuối, rồi nhấc nó khỏi giá vẽ. Bức tranh lớn, gần như che khuất cả thân hình cao lớn của hắn khi hắn cầm nó.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Thế nhé, Sakura.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Rất vui được hợp tác với mày.
Hanma nói, bước ra cửa.
Hắn không quay đầu lại, bước ra khỏi phòng, để lại Sakura một mình trong căn phòng nhỏ. Căn phòng bây giờ trống rỗng hơn, không chỉ vì bức tranh đã biến mất, mà còn vì sự hiện diện mạnh mẽ của Hanma đã không còn.
Sakura đứng đó, nhìn cánh cửa vừa đóng lại. Nàng thở phào.
Cuối cùng thì mọi chuyện cũng kết thúc. Nàng đã hoàn thành nhiệm vụ, đã nhận được tiền, và có lẽ sẽ không bao giờ phải gặp lại Hanma Shuji nữa.
Nhưng một phần trong nàng lại cảm thấy hụt hẫng.
Bức tranh, thứ mà nàng đã đổ hết tâm huyết vào, giờ đã thuộc về hắn. Và cuộc đời nàng, giờ đây lại trở về với sự tẻ nhạt mà hắn đã từng chế giễu.
Nàng bước đến cửa sổ, nhìn xuống con phố Kabukicho quen thuộc.
Ánh đèn neon vẫn nhấp nháy, tiếng nhạc vẫn ồn ào.
Nhưng lần này, nàng không cảm thấy ghét bỏ nó nữa.
Nàng đã gặp Hanma ở đây, đã vẽ hắn, và nàng đã khám phá ra một khía cạnh mới của chính mình.
Sakura không biết liệu đây có phải là lần cuối cùng nàng gặp hắn không.
Nhưng nàng biết một điều: hình ảnh của Hanma, với nụ cười của ác quỷ và đôi mắt sâu thẳm, sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí nàng.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play