[Đn TokyoRevengers] Bên Em

[Đn TokyoRevengers] Bên Em

Chap 1

Sakura ghét Kabukicho. Nàng ghét cái thứ mùi ngai ngái ẩm mốc của những con hẻm, ghét cái ánh đèn neon nhức mắt nhảy múa trên những biển hiệu rẻ tiền, và ghét cả cái cách những gã đàn ông say xỉn dán mắt vào nàng như thể nàng là một món đồ trưng bày trong tủ kính.
Nhưng Kabukicho lại là nơi nàng thuộc về, ít nhất là vào mỗi buổi tối.
Nàng không phải gái quán bar, cũng không phải kẻ buôn phấn bán hương.
Sakura là một họa sĩ đường phố, dù cái danh xưng mỹ miều ấy nghe có vẻ lạc quẻ giữa cái chốn xô bồ này.
Nàng vẽ tranh biếm họa, chân dung chì than, đôi khi là những bức ký họa trừu tượng nguệch ngoạc trên mảnh giấy cũ.
Khách hàng của nàng là đủ loại người: những ông chú già lụ khụ muốn có một bức chân dung để khoe con cháu, những cô gái trẻ muốn lưu giữ khoảnh khắc tuổi xuân, hay đôi khi là mấy gã du côn hầm hố muốn một bức vẽ thể hiện sự "ngầu lòi" của chúng.
Đêm nay, gió lạnh hơn thường lệ. Sakura siết chặt chiếc khăn len quàng cổ, hơi thở của nàng tạo thành những làn khói trắng mờ ảo trong không khí.
Tiếng nhạc xập xình từ một quán bar gần đó vọng ra, át đi tiếng rao hàng của mấy gã bán mì dạo.
Nàng vừa hoàn thành bức chân dung cho một cặp đôi du khách, kiếm đủ tiền mua mì gói cho bữa tối và vài thỏi chì mới.
Cơn mỏi lưng ập đến, nàng vươn vai, gỡ chiếc ghế xếp cũ kỹ, định bụng về nhà.
Nvp
Nvp
Này, đi đâu đấy cưng?
Một giọng nói lè nhè vang lên, và một bàn tay thô ráp đặt lên vai nàng.
Sakura giật mình quay lại, đối mặt với gã say rượu tóc tai bù xù, đôi mắt đỏ ngầu nhìn nàng đầy vẻ thèm muốn.
Nàng nuốt khan, cố gắng giữ bình tĩnh.
Sakura
Sakura
Xin lỗi, tôi phải về rồi.
Nvp
Nvp
Về gì mà về. Ở lại đây chơi với anh một lát đi chứ.
Gã ta cười toe toét, hàm răng ố vàng hiện ra ghê tởm. Mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào mũi nàng.
Sakura lùi lại một bước, cảm thấy dạ dày mình đang cuộn thắt.
Sakura
Sakura
Tôi không có thời gian.
Nvp
Nvp
Ồ, cứng đầu đấy nhỉ?
Gã ta tiến lên, bàn tay kia cũng vươn ra, định tóm lấy cánh tay nàng.
Trái tim Sakura đập thình thịch trong lồng ngực.
Nàng đã quen với những tình huống như thế này, nhưng chưa bao giờ thấy thoải mái cả. Nàng định hét lên, nhưng cổ họng nàng khô khốc.
Đúng lúc đó, một bóng người cao lớn lướt qua, nhanh như một cơn gió, và một tiếng "Bốp!" vang lên chói tai.
Gã say rượu loạng choạng, rồi ngã vật xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
Sakura đứng sững sờ, đôi mắt nàng mở to.
Người đàn ông đó, với mái tóc vàng rực rỡ và nụ cười rạng rỡ như ánh nắng mùa hè, đứng đó, nhìn xuống gã say rượu với vẻ khinh bỉ.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày có sao không?
Giọng nói trầm khàn của anh ta vang lên.
Sakura
Sakura
Tôi..
Sakura lúng túng, không biết phải nói gì.
Sakura
Sakura
Tôi... không sao.
Người đàn ông quay sang nhìn nàng, đôi mắt đen láy như hố sâu không đáy.
Một nụ cười nở rộ trên khuôn mặt anh ta, nhưng đó không phải là nụ cười thân thiện.
Đó là một nụ cười toe toét, phô bày hàm răng trắng muốt, một nụ cười mang theo sự bất cần, thích thú và một chút gì đó rợn người.
Nó giống như nụ cười của một con quỷ vừa tìm thấy trò tiêu khiển mới.
Hanma Shuji. Cái tên này thoáng qua trong đầu Sakura.
Nàng đã nghe về hắn, nghe về băng Valhalla và phó tổng trưởng của chúng, kẻ được mệnh danh là "Tử thần".
Hắn là một trong những kẻ mà nàng luôn cố gắng tránh xa nhất có thể. Vậy mà giờ đây, hắn đang đứng ngay trước mặt nàng.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Tên mày là gì?
Hanma hỏi, giọng điệu chẳng mảy may quan tâm đến việc hắn vừa đánh gục một người đàn ông.
Sakura do dự.
Sakura
Sakura
Sakura.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Sakura à.
Hắn nhẩm lại cái tên, như thể đang nếm thử nó trên đầu lưỡi.
Đôi mắt đen của hắn lướt qua nàng, từ mái tóc nâu hạt dẻ đến chiếc áo khoác len cũ kỹ, rồi dừng lại ở hộp bút chì và những bức tranh nguệch ngoạc trên mặt đất.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày là họa sĩ à?
Nàng gật đầu.
Hanma cúi xuống, nhặt một bức tranh vẽ cảnh đêm Kabukicho, với những ánh đèn lấp lánh và dòng người hối hả.
Hắn nhìn chằm chằm vào nó một lúc, khóe môi nhếch lên.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Cũng ra gì đấy chứ.
Sakura cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Lời khen của hắn nghe có vẻ châm chọc hơn là thật lòng.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày đang làm gì ở cái xó này vậy?
Hắn hỏi, lại nhặt thêm một điếu thuốc và châm lửa. Khói thuốc cuộn lên, che khuất một phần khuôn mặt hắn, làm cho nụ cười của hắn càng thêm bí ẩn.
Sakura
Sakura
Kiếm sống.
Nàng đáp ngắn gọn. Hanma bật cười khùng khục, tiếng cười vang vọng trong con hẻm vắng.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Kiếm sống bằng cách vẽ mấy cái thứ vớ vẩn này à?
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Nhìn mày cũng ra vẻ người đứng đắn đấy, sao lại chui vào cái chốn này?
Lời nói của hắn như một nhát dao cứa vào lòng tự trọng của nàng. Nàng siết chặt tay, móng tay nàng cắm sâu vào lòng bàn tay.
Sakura
Sakura
Không liên quan đến anh.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Ồ, nóng tính đấy chứ.
Hanma tiến lại gần hơn, mùi thuốc lá và mùi của một thứ gì đó nguy hiểm tỏa ra từ hắn.
Hắn cao hơn nàng rất nhiều, và cái bóng của hắn bao trùm lấy nàng.
Nàng có cảm giác như một con chuột nhỏ đang bị một con mèo khổng lồ dồn vào góc tường.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Tao thích.
Tim Sakura đập loạn xạ. Nàng cố gắng né tránh ánh mắt của hắn, nhưng vô ích. Đôi mắt đen ấy như có ma lực, hút lấy nàng, không cho nàng thoát ra.
Sakura
Sakura
Anh muốn gì?
Nàng hỏi, giọng nàng run rẩy. Hanma cúi xuống một chút, nụ cười trên môi hắn càng rộng hơn.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Chỉ là tò mò thôi.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Tao chưa bao giờ thấy con gái nào dám đứng một mình ở Kabukicho vào giờ này mà không phải là dân ở đây.
Hắn đưa tay lên, những ngón tay thon dài, xương xẩu chạm nhẹ vào một lọn tóc mai của nàng. Sakura rùng mình, muốn lùi lại nhưng đôi chân nàng như bị đóng đinh xuống đất.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Mày có vẻ khác biệt.
Một sự im lặng bao trùm lấy hai người, chỉ còn tiếng gió rít qua những tòa nhà cũ kỹ và tiếng nhạc vọng lại từ xa.
Sakura cảm thấy ngạt thở. Nàng không biết liệu đây có phải là một lời đe dọa, một lời trêu chọc, hay chỉ đơn thuần là sự tò mò của một kẻ lập dị.
Hanma đột ngột rút tay lại, bỏ điếu thuốc đang cháy dở xuống đất và dùng mũi giày dập tắt.
Hanma Shuji
Hanma Shuji
Thôi được rồi, tao có việc phải làm.
Hắn quay lưng bỏ đi, không một lời tạm biệt.
Sakura đứng đó, nhìn theo bóng lưng cao lớn của hắn khuất dần vào màn đêm.
Nàng thở phào nhẹ nhõm, nhưng cùng lúc đó, một cảm giác trống rỗng và một sự tò mò mơ hồ dâng lên trong lòng.
Nàng cúi xuống nhặt những bức tranh và hộp bút chì của mình. Bức tranh mà Hanma đã cầm vẫn còn vương vấn mùi thuốc lá của hắn.
Nàng nhìn chằm chằm vào nó, đôi mắt nàng đăm chiêu. Kẻ đó là Hanma Shuji, tên "Tử thần" của Valhalla.
Hắn nguy hiểm, bất cần, và có một nụ cười khiến người ta lạnh sống lưng. Vậy mà, hắn đã giúp nàng thoát khỏi gã say rượu.
Và cái cách hắn nhìn nàng, không phải là cái nhìn thèm muốn của những gã đàn ông khác, mà là một sự tò mò, một sự thách thức.
Sakura siết chặt bức tranh trong tay.
Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng con đường của mình lại có thể giao nhau với một kẻ như Hanma.
Nàng luôn sống trong thế giới của riêng mình, với những bức vẽ và những giấc mơ nhỏ bé.
Còn hắn, hắn sống trong một thế giới của bạo lực và quyền lực.
Đêm đó, Sakura không thể ngủ được. Hình ảnh nụ cười của Hanma cứ ám ảnh trong tâm trí nàng.
Nàng tự hỏi, liệu nàng có còn gặp lại hắn không? Và nếu có, thì chuyện gì sẽ xảy ra? Liệu hắn có tiếp tục là một "ác quỷ", hay hắn sẽ cho nàng thấy một khía cạnh khác?
Nàng không biết. Nhưng có một điều nàng biết chắc chắn: cuộc sống của nàng vừa mới có thêm một biến số bất ngờ, và biến số đó mang tên Hanma Shuji.
Kabukicho, cái nơi nàng ghét bỏ, giờ đây lại mang theo một sức hấp dẫn kỳ lạ, một sức hấp dẫn nguy hiểm và khó lường.
Có lẽ, nàng sẽ không còn ghét bỏ nó như trước nữa. Hoặc có lẽ, nàng sẽ ghét nó nhiều hơn, vì giờ đây, nàng đã bị cuốn vào một thế giới mà nàng chưa bao giờ muốn thuộc về.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play