CHƯƠNG 5: CẬU Ở ĐÂY, CẢ THẾ GIỚI ẤM LẠI

🌡️ Thứ Tư – sáng sớm.
Trời chuyển gió từ đêm hôm trước. Lá vàng đầy sân, từng cơn lạnh len vào lớp học. Vy ngồi ở bàn, hai má hồng lên vì sốt nhẹ, trán có mồ hôi mỏng.
TRÂN HẠ VY - nữ9
TRÂN HẠ VY - nữ9
👧🏻 "Hôm nay trời lạnh thật..." Cô lẩm bẩm, tựa cằm xuống bàn.
LÂM THIÊN AN- nam9
LÂM THIÊN AN- nam9
👦🏻 "Cậu ổn không?" Giọng An thấp, như sợ đánh thức điều gì đó mỏng manh.
TRÂN HẠ VY - nữ9
TRÂN HẠ VY - nữ9
👧🏻 "Chắc do cảm thôi. Mình vẫn viết bài được mà…" Cô cười, cố giấu đôi mắt mệt mỏi.
🕰️ Ra chơi.
Vy gục xuống bàn ngủ thiếp đi. Cả lớp ồn ào nhưng cô chẳng hay biết.
An quay sang nhìn. Một lúc sau, cậu lặng lẽ rút từ balo ra một chai nước ấm, mở nắp, đặt trước mặt cô
LÂM THIÊN AN- nam9
LÂM THIÊN AN- nam9
Kèm theo là một tờ giấy gấp đôi: "Uống nước đi. Đừng gục quá lâu, dễ đau đầu."
Cô không đọc được ngay, nhưng hơi nước ấm làm tay cô chạm nhẹ vào chai – giật mình tỉnh dậy.
TRÂN HẠ VY - nữ9
TRÂN HẠ VY - nữ9
👧🏻 "An… Cậu…"
LÂM THIÊN AN- nam9
LÂM THIÊN AN- nam9
👦🏻 "Mình không giỏi nói chuyện, nhưng… cậu cần về nghỉ. Để mình đưa cậu về."
🚲 Buổi trưa. Cổng trường.
An đạp xe, Vy ngồi sau. Cô mượn tạm áo khoác của cậu, mùi bạc hà và nắng dịu khiến tim cô mềm đi.
TRÂN HẠ VY - nữ9
TRÂN HẠ VY - nữ9
👧🏻 "Cậu tốt với ai cũng vậy à?"
LÂM THIÊN AN- nam9
LÂM THIÊN AN- nam9
👦🏻 "Không. Với cậu thì khác."
TRÂN HẠ VY - nữ9
TRÂN HẠ VY - nữ9
👧🏻 "Vì sao?"
LÂM THIÊN AN- nam9
LÂM THIÊN AN- nam9
👦🏻 "Vì… tớ thấy cậu giống một người rất quan trọng với tớ trước đây."
Vy im lặng. Cô không hỏi thêm. Nhưng ánh mắt lại lặng lẽ soi chiếu về một mùa hè xa xưa, nơi ký ức cô không rõ tên cậu bé năm ấy – nhưng lại không bao giờ quên cảm giác được che ô dưới mưa, được lau nước mắt bởi một bàn tay nhỏ nhưng ấm.
LÂM THIÊN AN- nam9
LÂM THIÊN AN- nam9
📷 Góc nhìn của An – khi Vy ngủ thiếp trong phòng khách nhà cô. Cậu ngồi đó, lặng lẽ quan sát bức ảnh đặt trên bàn học của Vy. Một lần nữa, cậu nhìn thấy mình – ngày ấy – che ô cho cô bé tóc ngắn ấy. "Vẫn là cậu sao?" – cậu khẽ thì thầm. "Tớ đã tìm cậu suốt nhiều năm... Và bây giờ, nếu đúng là cậu, thì xin đừng quên tớ lần nữa."
TRÂN HẠ VY - nữ9
TRÂN HẠ VY - nữ9
📝 [Nhật ký Vy – tối ngày 4 tháng 9] "Mình ngủ một giấc dài sau cơn sốt, tỉnh dậy thì thấy có một hộp cháo, một chai nước cam, và một mảnh giấy nhỏ ghi bằng nét chữ quen thuộc: 'Mai gặp lại ở thư viện nhé. Nhớ mang theo nụ cười nữa.' Lạ thật. Một người như cậu ấy… Sao lại dần bước vào tim mình nhẹ đến thế?"
Chapter
1 CHƯƠNG 1: NGƯỜI MỚI CÙNG BÀN
2 CHƯƠNG 2: KÝ ỨC CŨ KHÔNG BIẾT TÊN
3 CHƯƠNG 3: MƯA NGANG QUA GIỜ TAN HỌC
4 CHƯƠNG 4: TÊN CẬU CÓ TRONG KÝ ỨC TỚ
5 CHƯƠNG 5: CẬU Ở ĐÂY, CẢ THẾ GIỚI ẤM LẠI
6 CHƯƠNG 6: TRONG LỚP HỌC ẤY, CÓ NHIỀU ĐIỀU KHÔNG NÓI
7 CHƯƠNG 7: NGỒI CẠNH NHAU, LÒNG LẠI KHÔNG CÙNG HƯỚNG?
8 CHƯƠNG 8: CÓ MỘT NGƯỜI ĐỨNG CHỜ EM TRONG MƯA
9 CHƯƠNG 9: TRÁNH MẶT LÀ CÁCH CẬU BẢO VỆ TỚ Ư?
10 CHƯƠNG 10: TỚ KHÔNG BIẾT MÌNH ĐANG ĐI ĐẾN HAY ĐI LẠC
11 CHƯƠNG 11: KHI NGƯỜI TA BẮT ĐẦU GIẬN VÌ THƯƠNG
12 CHƯƠNG 12: CÓ MỘT BẢN NHẠC KHÔNG CẦN LỜI, VẪN KỂ ĐƯỢC MỘT CÂU CHUYỆN
13 CHƯƠNG 13: GIỮ LẠI CÓ PHẢI DỄ HƠN ĐỂ MẤT ĐI?
14 CHƯƠNG 14: MÌNH VẪN Ở ĐÂY, SAO CẬU LẠI MUỐN RỜI ĐI?
15 CHƯƠNG 15: NẾU CẬU QUAY LẠI, MÌNH VẪN ĐỨNG Ở ĐÂY
16 CHƯƠNG 16: MÌNH KHÔNG ĐI NỮA – KHÔNG PHẢI VÌ CẬU GỌI, MÀ VÌ TIM MÌNH KHÔNG ĐỒNG
17 CHƯƠNG 17: MÌNH VIẾT CÙNG NHAU MỘT BẢN NHẠC, NHƯ CHƯA TỪNG LỠ NHAU
18 CHƯƠNG 18: SÂN KHẤU LỆCH NHỊP – HAY TRÁI TIM ĐÃ KHÔNG CÒN CÙNG TẦN SỐ?
19 CHƯƠNG 19: KHI KHÔNG CÒN ĐỨNG CHUNG SÂN KHẤU, LIỆU CÒN CHUNG NHỊP TIM?
20 CHƯƠNG 20: TỚ KHÔNG CẦN LÀ NGƯỜI ĐƯỢC CHỌN – CHỈ CẦN LÀ MÌNH
21 CHƯƠNG 21: CÓ NHỮNG ÁNH ĐÈN CHỈ SÁNG KHI MÌNH TỰ BẬT LÊN
22 CHƯƠNG 22: TỚ THÍCH CẬU – THEO CÁCH MỘT NGƯỜI TRẺ PHẢI DÁM YÊU
23 CHƯƠNG 23: NGƯỜI BẠN THÂN LÂU NHẤT – CÓ KHI CŨNG LÀ NGƯỜI ĐAU NHẤT
24 CHƯƠNG 24: TAO VẪN NHỚ MÌ TÔM KHÔ, NHỚ CẢ NGƯỜI NGỒI BÊN CẠNH
25 CHƯƠNG 25: KHI CHÚNG MÌNH CÙNG ĐỨNG TRÊN SÂN KHẤU – NHƯ CHƯA TỪNG RẠN NỨT
26 CHƯƠNG 26: CẢM XÚC KHÓ ĐẶT TÊN – NHẤT LÀ KHI NGƯỜI ẤY LÀ NGƯỜI MÀY TỪNG THÍCH
27 CHƯƠNG 27: MÌNH KHÔNG CÒN THƯƠNG – VẬY SAO TIM VẪN ĐẬP?
28 CHƯƠNG 28: KHI CHỈ CÒN CHÚNG MÌNH – GIẤC NGỦ CŨNG KHÔNG CÒN BÌNH YÊN
29 CHƯƠNG 29: NẾU CẬU CHƯA QUÊN NGƯỜI CŨ – THÌ ĐỪNG GIỮ TỚ BÊN CẠNH
30 CHƯƠNG 30: TỚ KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ MỘT CÁI TÊN TRONG DÀN DIỄN VIÊN PHỤ
31 CHƯƠNG 31: NẾU CẬU KHÔNG CÒN LÀ CỦA TỚ – THÌ TỚ VẪN MUỐN LÀ ÂM THANH Ở PHÍA SAU
32 CHƯƠNG 32: NẾU CÓ CƠ HỘI VƯỢT RA NGOÀI KHUNG CỬA LỚP HỌC – EM DÁM BƯỚC CHƯA?
33 CHƯƠNG 33: KHI CẬU TRƯỞNG THÀNH – TỚ CHỈ BIẾT NHÌN THEO SAU
34 CHƯƠNG 34: MÀY CỨ ĐI… NHƯ THỂ TAO CHƯA BAO GIỜ Ở LẠI
Chapter

Updated 34 Episodes

1
CHƯƠNG 1: NGƯỜI MỚI CÙNG BÀN
2
CHƯƠNG 2: KÝ ỨC CŨ KHÔNG BIẾT TÊN
3
CHƯƠNG 3: MƯA NGANG QUA GIỜ TAN HỌC
4
CHƯƠNG 4: TÊN CẬU CÓ TRONG KÝ ỨC TỚ
5
CHƯƠNG 5: CẬU Ở ĐÂY, CẢ THẾ GIỚI ẤM LẠI
6
CHƯƠNG 6: TRONG LỚP HỌC ẤY, CÓ NHIỀU ĐIỀU KHÔNG NÓI
7
CHƯƠNG 7: NGỒI CẠNH NHAU, LÒNG LẠI KHÔNG CÙNG HƯỚNG?
8
CHƯƠNG 8: CÓ MỘT NGƯỜI ĐỨNG CHỜ EM TRONG MƯA
9
CHƯƠNG 9: TRÁNH MẶT LÀ CÁCH CẬU BẢO VỆ TỚ Ư?
10
CHƯƠNG 10: TỚ KHÔNG BIẾT MÌNH ĐANG ĐI ĐẾN HAY ĐI LẠC
11
CHƯƠNG 11: KHI NGƯỜI TA BẮT ĐẦU GIẬN VÌ THƯƠNG
12
CHƯƠNG 12: CÓ MỘT BẢN NHẠC KHÔNG CẦN LỜI, VẪN KỂ ĐƯỢC MỘT CÂU CHUYỆN
13
CHƯƠNG 13: GIỮ LẠI CÓ PHẢI DỄ HƠN ĐỂ MẤT ĐI?
14
CHƯƠNG 14: MÌNH VẪN Ở ĐÂY, SAO CẬU LẠI MUỐN RỜI ĐI?
15
CHƯƠNG 15: NẾU CẬU QUAY LẠI, MÌNH VẪN ĐỨNG Ở ĐÂY
16
CHƯƠNG 16: MÌNH KHÔNG ĐI NỮA – KHÔNG PHẢI VÌ CẬU GỌI, MÀ VÌ TIM MÌNH KHÔNG ĐỒNG
17
CHƯƠNG 17: MÌNH VIẾT CÙNG NHAU MỘT BẢN NHẠC, NHƯ CHƯA TỪNG LỠ NHAU
18
CHƯƠNG 18: SÂN KHẤU LỆCH NHỊP – HAY TRÁI TIM ĐÃ KHÔNG CÒN CÙNG TẦN SỐ?
19
CHƯƠNG 19: KHI KHÔNG CÒN ĐỨNG CHUNG SÂN KHẤU, LIỆU CÒN CHUNG NHỊP TIM?
20
CHƯƠNG 20: TỚ KHÔNG CẦN LÀ NGƯỜI ĐƯỢC CHỌN – CHỈ CẦN LÀ MÌNH
21
CHƯƠNG 21: CÓ NHỮNG ÁNH ĐÈN CHỈ SÁNG KHI MÌNH TỰ BẬT LÊN
22
CHƯƠNG 22: TỚ THÍCH CẬU – THEO CÁCH MỘT NGƯỜI TRẺ PHẢI DÁM YÊU
23
CHƯƠNG 23: NGƯỜI BẠN THÂN LÂU NHẤT – CÓ KHI CŨNG LÀ NGƯỜI ĐAU NHẤT
24
CHƯƠNG 24: TAO VẪN NHỚ MÌ TÔM KHÔ, NHỚ CẢ NGƯỜI NGỒI BÊN CẠNH
25
CHƯƠNG 25: KHI CHÚNG MÌNH CÙNG ĐỨNG TRÊN SÂN KHẤU – NHƯ CHƯA TỪNG RẠN NỨT
26
CHƯƠNG 26: CẢM XÚC KHÓ ĐẶT TÊN – NHẤT LÀ KHI NGƯỜI ẤY LÀ NGƯỜI MÀY TỪNG THÍCH
27
CHƯƠNG 27: MÌNH KHÔNG CÒN THƯƠNG – VẬY SAO TIM VẪN ĐẬP?
28
CHƯƠNG 28: KHI CHỈ CÒN CHÚNG MÌNH – GIẤC NGỦ CŨNG KHÔNG CÒN BÌNH YÊN
29
CHƯƠNG 29: NẾU CẬU CHƯA QUÊN NGƯỜI CŨ – THÌ ĐỪNG GIỮ TỚ BÊN CẠNH
30
CHƯƠNG 30: TỚ KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ MỘT CÁI TÊN TRONG DÀN DIỄN VIÊN PHỤ
31
CHƯƠNG 31: NẾU CẬU KHÔNG CÒN LÀ CỦA TỚ – THÌ TỚ VẪN MUỐN LÀ ÂM THANH Ở PHÍA SAU
32
CHƯƠNG 32: NẾU CÓ CƠ HỘI VƯỢT RA NGOÀI KHUNG CỬA LỚP HỌC – EM DÁM BƯỚC CHƯA?
33
CHƯƠNG 33: KHI CẬU TRƯỞNG THÀNH – TỚ CHỈ BIẾT NHÌN THEO SAU
34
CHƯƠNG 34: MÀY CỨ ĐI… NHƯ THỂ TAO CHƯA BAO GIỜ Ở LẠI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play