chương 03 : Hy vọng sinh ra

[ Cảnh báo! Cảnh báo! Túc chủ đang trong trạng thái suy kiệt nghiêm trọng.

Mức sinh mệnh dưới ngưỡng tối thiểu, không thể tự khôi phục.

Nếu tình trạng tiếp tục duy trì, hệ thống nhiệm vụ chính tuyến có nguy cơ toàn bộ thất bại. ]

Giọng 044 vang lên dồn dập trong đầu hắn như chuông báo cháy, chát chúa, tuyệt vọng, hoảng loạn đến mức gần như gào thét trong dữ liệu.

[ Đề nghị khẩn cấp! Khởi động gói cứu viện cấp F!

Xin nhắc lại: hệ thống 044 đề xuất tạm thời khôi phục trạng thái cơ bản cho túc chủ! ]

"Ồn ào..." hắn nhíu mày, một tay đặt lên trán, ánh mắt tối mờ lướt qua đám người đang bàn tán chuẩn bị đem hắn lên bàn mổ.

Chán ghét. Phiền toái. Đều là những cảm xúc mệt mỏi hắn không buồn giấu nữa.

Trong lúc ấy, hệ thống 044 vẫn tiếp tục vật lộn để giữ mạng sống cho cả hai.

[ Tiến hành phân tích địa hình.

Định vị: Chợ đen khu Đông _trại tập trung buôn người.

Tình huống: Bị phân loại "Hàng chưa kiểm định" nguy cơ bị xử lý làm mẫu thực phẩm.

Tìm kiếm lộ trình thoát hiểm khả thi...

Ting Phát hiện dao động năng lượng đặc thù trong bán kính 10km

Mục tiêu mang khí tức chính tuyến.

Gợi ý: Tiếp cận mục tiêu kích hoạt nhiệm vụ bước đầu tiên. ]

Tiếng máy móc của hệ thống giờ đã trở nên méo mó, lặp lại như đĩa hỏng, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích.

Hắn vẫn tựa người vào bức tường rỉ sét, đôi mắt khép hờ như đang ngủ.

Không phải mỏi mệt. Mà là... từ bỏ.

Cơn đói như móng vuốt xé rách từng lớp da bên trong, nhưng hắn lại... làm như không biết. Không phải vì quen. Mà vì hắn đã chán cả chuyện quen với đau đớn.

[...Túc chủ... cầu xin ngài... dùng xong dưỡng dịch rồi... ít nhất cũng nhấc chân lên một chút... chỉ một chút thôi!]

Giọng hệ thống như sắp vỡ vụn, run rẩy van xin. Nhưng hắn chỉ nhắm mắt. Hắn vốn chưa từng hợp tác. Từ trước đến nay, ai muốn hắn đi trái, hắn sẽ cố tình rẽ phải.

Cái gì là " trách nhiệm ", là ," nghĩa vụ ", là " cứu rỗi thế giới " hắn đều xem thường.

Trong linh hồn đã mục nát của hắn, chỉ còn lại một ý niệm duy nhất: Chết.

Chết yên tĩnh. Chết không cần lý do. Chết mà chẳng ai tiếc thương.

Hắn mím môi khô khốc, giật nhẹ. Không phải xúc động. Mà là... một nụ cười chua chát:

Một lần xuyên không?

Một cơ hội làm lại?

Buồn cười , hắn không cần

Quả cầu hệ thống lơ lửng bên hắn phát ra tiếng báo động gấp gáp hơn bao giờ hết:

[ Cảnh báo khẩn cấp! Túc chủ sắp rơi vào trạng thái " hôn mê sâu "!

Tiến hành cưỡng chế truyền dịch dinh dưỡng! ]

"Tách!"

Một tiếng động rất nhỏ vang lên, như khoá an toàn bị mở.

Một ống tiêm năng lượng vô hình đâm thẳng vào cổ hắn. Dòng dịch lạnh buốt chảy dọc mạch máu, kéo hắn khỏi rìa vực chết bằng cách tàn nhẫn nhất.

Hắn rùng mình, tay co lại, tim đập loạn. Hắn cảm thấy tê dại, lạnh lẽo, như toàn thân bị lột da để sống lại.

[ Túc chủ!

Cầu xin ngài sống tiếp... chỉ cần qua thế giới này, sau đó muốn chết kiểu gì ta cũng mặc ngài...

Nhưng nếu giờ ngài chết... ta cũng đi luôn đấy!! ]

Giọng hệ thống 044 vỡ òa như đứa trẻ bị bỏ rơi, run rẩy, hoảng loạn.

Hắn hé mắt. Đồng tử tối sẫm như thâm uyên . Hờ hững lướt qua cái quả cầu xanh đang run rẩy.

- " Phiền."

Một chữ, lạnh băng, tàn nhẫn, không chút cảm xúc. Như một đòn cuối cùng, dập tắt tia hy vọng yếu ớt còn sót lại trong lòng hệ thống.

Ầm ...!!

Một tiếng nổ rung trời vang lên từ phía xa, như sấm động giữa lòng đất .

Khói bụi cuồn cuộn bốc lên, đen đặc như tàn tro che phủ cả trời Huyết Nguyệt. Mùi thuốc súng và sắt gỉ trộn lẫn lan ra như một đợt sóng dữ. Chợ đen vốn náo nhiệt giờ bỗng rúng động.

- " Có... có đánh nhau! Là người của căn cứ đến !! Mau chạy "

Tiếng hô hoán lan ra như vết dầu loang. Mấy tên buôn người giật mình, vội vàng vơ lấy hàng hóa còn sót, chen nhau bỏ chạy như đàn chuột chui khỏi ổ.

Hai tên vừa thương lượng giá hắn cũng hoảng loạn, không kịp suy xét, lập tức rút lui, bỏ mặc hắn như món hàng hỏng không kịp bán.

Một phút trước còn là thị trường thịt người. Một phút sau, đã thành chiến trường tranh đoạt sinh mệnh.

Hắn vẫn ở đó chẳng buồn nhúc nhích. Dù khói bụi bay tới, dù đám người chen chúc chạy hỗn loạn xung quanh, hắn vẫn lặng thinh như thể thế giới ầm ĩ này chẳng liên quan gì đến hắn.

Mắt hắn khẽ nhấc lên, đảo qua một lượt.

Giữa dòng người tháo chạy hỗn loạn, có kẻ vác theo những thân xác bị trói nô lệ, tù binh, kẻ bị bắt. Có đứa bé gầy trơ xương, có thiếu nữ máu me đầy mặt, có người lớn tuổi run rẩy sợ hãi...

Thân thể họ bẩn thỉu, ánh mắt trống rỗng như rối gỗ... nhưng giờ khắc này ẩn bên trong, lại có thứ gì đó lấp lóe.

Hắn thấy được.

Đó là hy vọng sinh ra .

Dù yếu ớt, mong manh, dù bị tro bụi che lấp, nhưng vẫn là loại ánh sáng mà hắn ghét nhất.

Hy vọng.

Thứ ánh sáng ngu ngốc, vô dụng, dễ vỡ và phản bội hơn bất cứ thứ gì trên đời.

Hắn cau mày. Đôi mắt u tối khẽ nheo lại như bị thứ ánh sáng đó làm nhức mắt.

- " Chậc..."

Khóe môi khẽ nhếch, không phải cười, mà là phản xạ khi khó chịu đến cực điểm.

Hắn ghét nó

Ghét cái cách nó len lỏi vào kẽ nứt, vờ như ấm áp mà thực ra chỉ khiến bóng tối càng đậm đặc hơn.

Tiểu kịch bản

[002 (Hệ thống Tình Yêu và Chữa Lành]

Chào mọi người ~ Hôm nay túc chủ của tớ vừa được bạn nhỏ khí vận cứu khỏi một vụ tai nạn xe! Hai người nhìn nhau mười giây rồi định mệnh va chạm ♥ ('▽'ʃ♡ƪ)

[ 019 (Hệ thống Phản Phái Nghịch Tập ]

Túc chủ nhà ta vừa bóp chết phản diện bằng tay không. Hệ thống hơi sợ nhưng kích thích ghê gớm. ( ̄▽ ̄)b

[ 003 (Hệ thống Nông Trường Ký)]

Bên ta mới bắt đầu trồng bí đỏ được một mẫu rưỡi rồi nha! Sáng tạo thế giới thật thư giãn!

[ 044 (Hệ thống Chính Tuyến cứu vớt chuyện ) đã tham gia trò chuyện.

[044]

...Tôi có thể xin một vé chết chung với túc chủ không?

[ 008 ( Hệ Thống Ngốc Bạch Ngọt )]

Ể...? Chuyện gì vậy 044? Bạn không phải hệ thống mới nâng cấp à? Lần đầu dẫn nhiệm vụ chính tuyến mà, cố lên nhé! (。♥‿♥。)

[ 044]

Ta nói ra sợ các người không tin

Lúc ta vừa nâng cấp xong, còn chưa kịp kiểm tra lỗi bản vá thì chủ thần đã bị đánh sập.

Ta đang chạy thoát thì bị xe tông.

Ta bị văng xa rồi đâm trúng ai không đâm... lại đâm vào tên túc chủ vận rủi ngập trời .

[ 024 ( hệ thống linh dị thế giới)]

...Vận rủi tới mức nào?

[ 044 ]

Vận rủi tới mức ta là hệ thống còn muốn chết thay hắn.

Ta khóa hắn vào chính tuyến tự an ủi biết đâu ôm phải đùi lớn... giờ mới biết đùi đó là của tử thần.

Hắn không muốn sống, không muốn làm nhiệm vụ, không muốn cứu thế giới. Hắn chỉ muốn chết sạch, yên tĩnh, sạch sẽ.

[ 888 ( Hệ thống thần hào )]

(⊙_☉) Hắn là... phản nhân vật chính?

[ 044]

Hắn là kết thúc của mọi kịch bản, cơn ác mộng của mọi hệ thống.

Bị đem đi nấu súp, hắn còn bình tĩnh châm biếm hệ thống, từ chối sống.

Ta truyền dịch cứu hắn, hắn bảo "phiền."

Ta năn nỉ khởi động nhiệm vụ, hắn nhắm mắt đòi hóa tro.

[002 ]

。・゚(つД`)゚・。 Đừng buồn 044... chắc là do bước đầu khó khăn thôi...

[044]

Không.

Đây là tận cùng của chủ nghĩa vô vọng.

Hắn là bug hệ thống có tri giác.

Là phản hồi lỗi 404 sống động.

Là... lỗ đen hút sạch tinh thần cốt truyện.

[ 019 ]

...Chúc mày may mắn. Hoặc ít nhất, chết đỡ đau.

044 đã rời khỏi cuộc trò chuyện.

Hot

Comments

Tôi viết dở

Tôi viết dở

Viết truyện audio được luôn rồi đấy

2025-07-03

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play