Chương 3

Hứa Nghiên dò hỏi thông tin của anh, cuối cùng cũng biết được trận đấu tiếp theo của Trì Dã tổ chức ở đâu. Hôm ấy cô kéo theo Đào San, lòng bồn chồn không thôi. Hai cô gái nhỏ chen chân vào khán đài chật ních người.

Đúng như cô dự đoán, với số tiền lớn như thế. Đối thủ của anh sẽ không dễ dàng, ngay từ hiệp đầu đã hiện rõ bất trắc. Từng cú đấm, từng đòn giáng xuống đều mang sức mạnh khủng khiếp.

Ngay cả Trì Dã cũng dần nghiêm túc vào trận, nếu là trận đấu trước đó thì anh sẽ dễ dàng hạ gục mà bản thân không có thương tích. Nhưng lần này trên gương mặt điển trai ấy đã hằn vết máu đỏ tươi.

Không khí trong khán đài bất đầu căng thẳng, đã qua một tiếng mà trận đấu vẫn chưa có hồi kết. Tiếng hò reo ngày càng dữ dội hơn bao giờ hết như thế họ đã đạt đến đỉnh cao trào, sắp nổ tung tại chỗ.

Hứa Nghiên không còn nghe thấy âm thanh sau lưng nữa, cô siết chặt tay. Mắt dán chặt vào người đàn ông trên võ đài, máu trên mặt anh theo mồ hôi loang lổ đến ghê rợn. Toàn thân cô bắt đầu run rẩy vì sợ hãi, cô sợ anh xảy ra chuyện.

Cuối cùng là không thể xem tiếp cũng không thể rời khỏi đây. Hứa Nghiên liền chuyển tầm mắt qua chỗ khác để không nhìn Trì Dã thêm nữa. Bàn tay bấu chặt đến rách da mà cô cũng không phát giác ra.

Mãi đến khi tiếng chuông vang lên, trận đấu kết thúc, cả khán đài im bật rồi tổ tung. Trì Dã đã thắng, âm thanh dữ dội như hàng ngàn chiếc loa cùng bật lên.

Hứa Nghiên lúc này mới dám ngước lên, anh đứng đó, máu tươi chảy xuống cằm rồi lan đến cần cổ. Bước chân anh loạng choạng rời khỏi khán đài. Những tên trước đó cá cược chỉ mải hò hét vì số tiền không ai quan tâm đến anh cũng không ai đến đỡ lấy.

Cảnh tượng anh cô đơn rời đi khiến cô giật khỏi cơn mê man. Mặc kệ đám đông chen chúc, cô vội vã luồn lách thoát ra. Bước chân theo bản năng không suy nghĩ mà chạy đi tìm Trì Dã.

Cô không hiểu bản thân bị làm sao, chỉ vì một người đàn ông vừa mới gặp. Lại khiến cô thay đổi cảm xúc như chong chóng như thế, cô càng rõ bản thân đã không thích anh ở mức bình thường. Mà là cô khao khát anh, cô muốn lại gần anh, muốn trao hơi ấm cho người con trai ấy.

Hứa Nghiên đuổi theo bóng hình của Trì Dã, ngay cả bản thân cô cũng không nhận ra hơi thở của mình như đứt quãng, dồn dập đến khó thông. Cô không kịp nghĩ gì, chỉ biết rằng lúc này cô không thể để anh một mình với cơ thể đầy máu ấy.

Cô đuổi theo anh đến con hèm nhỏ vắng lặng, ngay cả đèn đường cũng lúc bật lúc tắt. Hứa Nghiên nhìn quanh, trong lòng dấy lên nỗi sợ nhưng cô sẽ không quay đầu. Vì cô biết cô sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm cả, người đi phía trước cô là Trì Dã mà.

Vậy nên, cô tiếp tục bước.

Phía trước là ngã rẽ, ánh đèn vàng từ ngôi nhà nhỏ như sáng trưng cả một không gian đen kịt. Là ngôi nhà sập xệ đơn sơ, cánh cổng gỉ sét bên cạnh là một bà cụ tóc bạc đang chống gậy.

Ngay tức khắc, Trì Dã chạy tới. Vẻ mặt anh hiện rõ lo lắng:

-Ngoại,sao lại đợi con nữa rồi, con nói con sẽ về sớm mà. Mau mau vào trong nhà thôi.

Anh cúi người, đỡ lấy cánh tay bà cụ. Hứa Nghiên lần đầu tiên nhìn thấy anh ân cần dịu dàng như thế, khác hẳn với vẻ ngoài hung dữ ngông nghênh kia.

Đây là căn nhà từ thời ông bà ngoại anh sống từ thời lấy nhau, nhiều lần anh muốn chuyển đi nơi khác tốt hơn nhưng bà đều từ chối.

Bà ngoại anh mắc bệnh hẹp động mạch phổi bẩm sinh, căn bệnh dần trở nặng theo tuổi tác nếu không làm phẫu thuật kịp thời. Chi phí thuốc than đắt đỏ và tiền phẫu thuật lên đến mấy ngàn vạn.

Đó cũng là lý do anh theo công việc nguy hiểm này, chỉ vì muốn kiếm tiền để chữa bệnh cho bà. Để giữ lại người thân duy nhất của mình.

Ngay lúc đó, anh liền phát giác ra Hứa Nghiên đi theo sau, bởi bóng cô kéo dài trên nền đất.

Trì Dã quay đầu, một tia bất ngờ thoáng hiện lên rồi vụt tắt, anh khó hiểu cất tiếng:

-Em đi theo tôi?

Giọng nói của anh lạnh tanh, Hứa Nghiên hơi rụt rè lùi lại nhưng rồi lại can đảm nhìn thẳng vào mắt anh:

-Em..em đã xem trận đấu ban nãy,em lo lắng nên mới đi theo.

Cô nhìn thấy anh như sắp văng lời tàn nhẫn thì bồi thêm:

-Em không có ý đồ xấu đâu mà, em thật sự lo lắng cho anh.

Anh im lặng vài giây, ánh mắt khó đoán rồi thơ ơ cất giọng:

-Về đi.

Bà cụ già mắt kém nên không nhận ra vệt máu trên người cháu trai nhưng tai vẫn nghe rõ. Bà liền đưa tay vỗ nhẹ Trì Dã một cái rồi vẫy tay về phía Hứa Nghiên:

-Thằng bé này sao lại nói chuyện thô lỗ với con gái như thế, cháu cũng 25 tuổi rồi già rồi còn không muốn kiếm bạn gái sao?Cô bé, mau mau lại đây với bà

Hứa Nghiên nhìn anh rồi vội thu mắt, cô mặc kệ ánh mắt đáng sợ kia. Liền chậm rãi bước tới, khẽ cúi đầu nhẹ giọng:

-Cháu chào bà ạ.

Bà cụ đưa tay sờ nhẹ gương mặt cô rồi vuốt mái tóc mềm, yêu thích mà cất giọng:

-Mau..mau vào bên trong nhà, A Dã của bà chưa từng dẫn ai về nhà đâu. Cháu là người đầu tiên đấy.

-Dạ

Nghe đến đây, hai mắt Hứa Nghiên liền sáng rực. Cô quên luôn Trì Dã đang đứng bất động, liền theo bà vào bên trong nhà.

Trì Dã đứng ở đó, hoàn toàn không kịp phản ứng.

Anh không nói gì, vẻ mặt chán chường nhìn hai người. Bà anh vui là được, tiếp một cô nhóc cũng chẳng phải chuyện gì lớn.

Vào bên trong thấy cô vui vẻ trò chuyện với bà thì anh cũng không đi qua làm phiền. Liền lấy quần áo vào phòng tắm.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Liệu hoàn cảnh của Trì Dã có nghèo nàn đơn sơ như bề ngoài sống cùng ông bà ngoại hay ko. Hay đằng sau còn là cả một bí mật to lớn về gia thế/Hey//Hey/

2025-06-26

13

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Hứa Nghiên như cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau và luôn tìm kiếm chủ nhân vậy đó. Sức cuốn hút của tình yêu thật quá mãnh liệt mà:)))🤭🤭

2025-06-26

13

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play