Chu Tử Kỳ, Tôi Lỡ Thích Chị Mất Rồi
Chương 3: Vị khách phiền toái
Ngay khi vừa tan tiết, Chu Tử Kỳ nhanh chân đuổi theo sau Dương Ý Hiên ra đến sân trường.
Khi chắc chắn không có Hứa Hân Nhiên đi cạnh, Chu Tử Kỳ mới can đảm tiến đến vỗ nhẹ vào vai Dương Ý Hiên.
Cảm nhận được tác động từ phía sau, cậu nhanh chóng xoay người lại theo quán tính.
Dương Ý Hiên
Có chuyện gì vậy?
Chu Tử Kỳ
Tôi muốn mời cậu một bữa ăn để cảm ơn vì đã giúp tôi đêm hôm đó.
Dương Ý Hiên
Không cần đâu!
Dương Ý Hiên
Sau này, chị đừng tìm tôi nói những chuyện vô bổ như thế nữa!
Dương Ý Hiên lộ rõ vẻ khó chịu trên gương mặt, giọng nói cất lên đầy sự lạnh lùng.
Dứt lời, cậu liền quay lưng cất bước rời đi.
Chu Tử Kỳ
Cậu ta xem thành ý của mình là điều vô bổ ư?
Gương mặt cô toát lên vẻ không hài lòng nhìn theo bóng lưng đang rời đi của Dương Ý Hiên, miệng không ngừng lẩm bẩm chê trách.
Chu Tử Kỳ
Hoá ra, tính cách của những chàng công tử là như thế này sao?
Chu Tử Kỳ lắc đầu ngao ngán, sau đó cũng nhanh chóng rời đi để kịp giờ vào làm.
Ngay lúc này, Hứa Hân Nhiên từ xa chạy đến, ngang nhiên đi cạnh Dương Ý Hiên.
Hứa Hân Nhiên
Mình thấy bà chị Tử Kỳ gì đấy cứ bám lấy cậu mãi.
Hứa Hân Nhiên
Hai người có quen biết nhau sao?
Đáp lại Hứa Hân Nhiên, cậu trả lời vô cùng hời hợt, như thể đang cảm thấy rất phiền khi cô bạn thanh mai trúc mã này cứ bám riết lấy mình không thôi.
Hứa Hân Nhiên
Nếu không quen, vậy tại sao chị ta cứ mãi bám theo cậu để nói lời cảm ơn?
Chẳng muốn giải thích thêm điều gì, Dương Ý Hiên khi này bắt đầu cất bước nhanh hơn.
Khi ra đến trước cổng trường, nơi xe đưa đón riêng của cậu đang đợi.
Ngay lập tức, Dương Ý Hiên liền mở cửa bước vào trong xe, sau đó đóng sầm cửa lại không cho Hứa Hân Nhiên ngồi vào.
Tài xế riêng
Vâng, cậu chủ!
Ngay sau hiệu lệnh của Ý Hiên, chiếc xe nhanh chóng lăn bánh chạy đi.
Khi xe của Dương Ý Hiên vừa rời khỏi, xe của nhà Hứa Hân Nhiên cũng vừa đến.
Sau đó, Hứa Hân Nhiên cũng mau chóng mở cửa ngồi vào trong xe.
Hứa Hân Nhiên
Mau đưa tôi đến biệt thự nhà họ Dương!
Tài xế riêng
Vâng, tôi biết rồi!
Chiếc xe bắt đầu lăn bánh, chạy theo phía sau xe của Dương Ý Hiên.
Hôm nay, Chu Tử Kỳ có lịch làm thêm ở quán cà phê. Vì thế, khi vừa tan tiết, cô đã lập tức chạy đến chỗ làm.
Khi Chu Tử Kỳ đang lau dọn bàn ghế và thu dọn các ly nước, bỗng tiếng đẩy cửa khẽ vang lên.
Từ bên ngoài, một cô gái với dáng người cao ráo, mái tóc xoăn gợn sóng màu nâu hạt dẻ dài ngang eo, thân hình mảnh mai, vóc dáng thon gọn bước vào bên trong quán.
Chu Tử Kỳ ngay lập tức đứng thẳng người, mặt ngẩng lên phía trước, miệng nở một nụ cười thân thiện.
Nhìn vị khách vừa bước vào quán, nụ cười tươi trên môi của Chu Tử Kỳ bỗng chốc vụt tắt, để lại trên gương mặt cô một sắc thái lạnh nhạt, không mấy vui vẻ.
Chu Tử Kỳ
Nước của chị đây!
Chu Tử Kỳ mang đến một ly nước ép cà rốt, sau đó nhẹ nhàng đặt lên chiếc bàn tròn cạnh khung cửa kính.
Ngay sau đó, Chu Tử Kỳ cũng ngồi xuống chiếc ghế đối diện với vị khách này.
Chu Tử Yên
Sao gặp chị mà trông em không được vui vậy?
Chu Tử Kỳ
Chị đến đây tìm em có việc gì không? *giọng điệu hờ hững*
Chu Tử Yên
Cũng lâu rồi chị em mình chưa gặp nhau.
Chu Tử Kỳ
Chúng ta vừa mới gặp nhau hai tháng trước ở phòng trọ của em, chị quên rồi sao?
Chu Tử Yên
À...Ừm, chị quên mất.
Chu Tử Yên cười trừ, gương mặt có chút sượng đi.
Chu Tử Kỳ
Được rồi, chị vào thẳng vấn đề đi!
Chu Tử Kỳ
Em còn phải làm việc, không có nhiều thời gian ngồi đây với chị đâu.
Chu Tử Yên
Tử Kỳ à, em có thể cho chị mượn 15 ngàn tệ được không?
(15 ngàn tệ = 54 triệu 700 ngàn VND.)
Chu Tử Kỳ
Em kiếm ở đâu ra 15 ngàn tệ để đưa cho chị?
Chu Tử Yên
Em giúp chị lần này đi, chị đang cần tiền mua túi hiệu để đi gặp mặt đối tượng lần này.
Chu Tử Yên chắp hai tay vào nhau, trong ánh mắt toát lên vẻ thành khẩn.
Chu Tử Kỳ
Một sinh viên nghèo như em thì lấy 15 ngàn tệ đó ở đâu cơ chứ?
Chu Tử Kỳ bất lực thở dài, gương mặt vô cùng tức giận nhìn người chị của mình.
Chu Tử Yên
Tử Kỳ, em không cần phải đưa chị đủ 15 ngàn tệ đâu.
Chu Tử Yên
Em cho chị mượn một nửa số tiền đó là được rồi.
Nhân viên
Tử Kỳ, có khách vào đấy!
Nữ nhân viên đứng ở quầy pha chế gọi vọng đến.
Chu Tử Kỳ
Chị về đi, em phải làm việc rồi.
Ngay khi Chu Tử Kỳ vừa đứng dậy, Chu Tử Yên liền đưa tay giữ chặt cánh tay em gái mình lại.
Chu Tử Kỳ
Chị bỏ tay em ra!
Chu Tử Yên
Nếu em không giúp, chị sẽ không buông ra đâu!
Comments
Đoạn Ngọc Linh San
tưởng tốt đẹp gì, thua
2025-06-29
1
江
Giới nhà giàu theo đuổi nhau kỳ lạ ghê ha ☃️
2025-07-22
1
Monie
Trai đẹp địch thị chồng em
2025-06-29
1