[GENSHIN IMPACT] [AJAW X KINICH] “Làm Sao Ta Quên Được Ngày Hôm Ấy?”
Chương 3 - Kỳ Lạ...
Sau khi nướng thịt xong, Kinich liền nhanh chóng kiểm tra lại vết thương cho Ajaw thêm một lần nữa cho chắc.
Em quan sát thật cẩn thận, rồi trút ra một tiếng thở dài…
Kinich
Có bị thương nặng lắm đâu, mới bỏng có một tí.
K’uhul Ajaw
Một tí cái gì! Ta đau thấu tận xương luôn mà ngươi còn kêu một tí!
K’uhul Ajaw
Lần sau khỏi nấu nướng với ngươi nữa!
Kinich
Ngay từ đầu ta có nhờ đâu.
Kinich
Ngươi tự đòi đấy chứ.
K’uhul Ajaw
Ta cóc quan tâm!
Kinich nhìn Ajaw một hồi lâu, rồi như thể nhớ ra chuyện gì, em liền tìm kiếm thứ gì đó trong túi quần mình.
Ajaw tò mò nhìn theo thì thấy em lấy ra một chiếc băng cá nhân nhỏ.
Và đặc biệt hơn… chiếc băng đó có hình những con động vật ngộ nghĩnh và dễ thương, hệt như băng cho trẻ em vậy. Điều này khiến Ajaw giật nảy mình khi nhận ra rằng Kinich định làm gì.
K’uhul Ajaw
Ng— Ng— Ng— Ngươi!!! //lùi ra sau// Tính làm gì vậy hả? Coi Thánh Long ta đây là trẻ con chắc?
Kinich
Ta chỉ định băng lại thôi.
K’uhul Ajaw
Ta cóc cần!!! //lùi xuống//
Kinich
Ngươi bảo đau thấu tận xương còn gì?
K’uhul Ajaw
Thì có, nhưng không phải là ta nhờ ngươi giúp!
K’uhul Ajaw
Mà ngươi bình thường cũng có giúp đâu?!? Sao hôm nay—
Kinich
Hôm nay là ngày đặc biệt.
Kinich suy nghĩ một lát rồi nói, giọng em vẫn đều đều và chẳng có chút cảm xúc nào như mọi khi.
Kinich
Hoặc là ngươi để ta băng cho.
Kinich
Hoặc là ngươi nhịn ăn tối nay.
Kinich
Ngươi chọn cái nào?
K’uhul Ajaw
*Sao tự dưng cái tên này hôm nay bị làm sao vậy?!? Còn sao sao hơn cả hôm qua nữa!!!*
K’uhul Ajaw
Thôi được rồi, băng thì băng!
K’uhul Ajaw
Ta thì sợ cái gì cơ chứ?
Thế là, Kinich nhẹ nhàng nắm lấy tay Ajaw, dán miếng băng lên tay nó một cách vô cùng dịu dàng… mà em chưa bao giờ làm như vậy trước đây.
Ajaw cảm thấy bất ngờ trước sự ân cần ấy của em. Trước đây những hôm nó bị ốm, em toàn lôi nó đến chỗ Ifa để khám. Bây giờ chỉ với một vết thương nhỏ như này, em cũng giúp đỡ nó. Nó cảm thấy như thể em đã xoa dịu cái nóng của lửa đi đâu hết.
Nó không hiểu nữa. Nó không ngờ rằng…
… Ngay tại lúc này, em có thể dễ thương tới mức như vậy…
Kinich
//ngẩng đầu lên// Xong rồi đấy. Ngươi…
Kinich để ý Ajaw đang nhìn mình chằm chằm. Em giữ im lặng một lát rồi mới tiếp lời.
K’uhul Ajaw
//giật mình// À không, không sao…
K’uhul Ajaw
*Mình đang nghĩ cái gì vậy chứ…*
Kinich định mặc kệ Ajaw để cho nó ăn kiểu gì cũng được, để nó ăn theo ý nó, nhưng em lại nghĩ đến những gì mà Mualani và Kachina đã nói.
Hôm nay là ngày đặc biệt, cho nên em muốn dành những điều tốt nhất cho Ajaw, mặc dù em và nó vốn không ưa nhau.
Chỉ duy nhất hôm nay thôi…
Kinich do dự một lát, rồi…
Kinich
Ta cắt từng miếng cho dễ ăn nhé?
Ajaw há hốc mồm trước lời đề nghị đường đột của Kinich. Thường ngày em toàn lơ cục Pixel, nó hỏi chuyện mà em cũng chẳng trả lời.
Thế mà… như này là hơi quá đối với Ajaw, khiến nó không khỏi ngờ vực.
K’uhul Ajaw
Thôi khỏi! Ta là Thánh Long Toàn Năng K’uhul Ajaw, không cần phải—
Kinich
Nhưng ngươi bảo ngươi bị đau còn gì.
Kinich nói một cách vô cùng thản nhiên, vẫn nhìn xuống những miếng thịt đang được dọn ra đĩa trên tay.
Kinich
Bị đau thì sao mà cầm mấy miếng to được.
Rồi, Kinich chợt nhớ đến cách Mualani bón cơm cho Kachina mỗi khi cô bé bị mệt hoặc sốt.
Mualani nói gì nhỉ… Hình như cậu ấy bảo đó là cách thể hiện tình cảm với người khác, cụ thể là Kachina.
Kinich định áp dụng điều đó với Ajaw, chắc chẳng sao đâu đúng không?
Kinich
Hay để ta bón cho nhé?
Ajaw ho khụ khụ. Nó quay sang nhìn Kinich, mở to mắt và hỏi.
K’uhul Ajaw
Ngươi bị làm sao thế?!?
K’uhul Ajaw
B— Bón cơm ấy hả? Còn khuya!!!
K’uhul Ajaw
Mà ngươi có hiểu hành động đấy nghĩa là sao không?
Kinich
… Thì chị em bón cho nhau ăn, bạn bè bón cho nhau ăn.
K’uhul Ajaw
*Mình với tên này trở thành bạn khi nào vậy?*
K’uhul Ajaw
Không bao giờ!!! Thánh Long ta đây không bao giờ cần một đứa con nít như ngươi bón cơm cho ăn!!!
Kinich
… Thế thôi, sao cũng được.
Kinich
Vậy để ta phần mấy miếng ngon cho.
K’uhul Ajaw
Ngươi bị cái gì nhập à?!?
Kinich không nói gì thêm. Nhưng em cũng chẳng cần nói gì cả, vì hành động của em đã nói lên tất cả rồi.
Em lặng lẽ thái thịt ra thành từng miếng nhỏ, cho em— à không, cho Ajaw.
Sau khi thái xong, em để những miếng thịt thơm ngon ấy vào một cái bát nhỏ do em tự làm, đưa cho nó.
K’uhul Ajaw
Ngươi— Thật đấy hả?!?
K’uhul Ajaw
Nhưng cần gì phải…
K’uhul Ajaw
Mà thôi, ngươi cho thì ta nhận.
K’uhul Ajaw
Tí nữa ăn phải mấy miếng không ngon thì đừng có trách oan ta! Ta chẳng làm cái gì cả!!!
Kinich ngẩn người nhìn những cụm mây trôi trên bầu trời, vô tình nhớ lại những sự việc trước kia… Rồi dường như vì suy nghĩ về điều gì đó nhiều quá, em chủ động ngồi xích lại gần Ajaw hơn.
Kinich
Hôm nay ta không có uỷ thác gì.
Ajaw quay sang thì môi nó tình cờ chạm phải má em, nó không ngờ rằng em đang ngồi gần với nó như vậy.
Nó vội vã quay đi thì nghe giọng em vang bên tai, nhẹ như gió thoảng giữa rừng sâu…
Kinich
Lát mình đi đâu chơi đi.
K’uhul Ajaw
Nhưng mà đi đâu?
Ajaw nhìn Kinich, rồi nó giật mình nhận ra rằng…
Kinich
… Đi chỗ nào ngươi thích ấy.
Trong đôi mắt của người thợ săn khi ấy, có những vì sao đang lặng lẽ rơi.
Comments
thyzn_mãi iu vợ
He he đi đâu vậy anh ?
2025-06-28
1
đom đóm chúa 🐝🐝
hẹ hẹ ra chap tiếp đi tg:> truyện của tg ngọt lắm aaaa
2025-06-29
1
thik H+ hết cíu
máaaaa đầu lại nghĩ lung tung
2025-06-29
3