[GENSHIN IMPACT] [AJAW X KINICH] “Làm Sao Ta Quên Được Ngày Hôm Ấy?”
Chương 1 - Chắc Chắn Không Phải Hẹn Hò!
Tác giả
Đây là lần đầu tiên tớ viết truyện trên NovelToon, nên truyện của tớ sẽ có nhiều sai sót.
Tác giả
Các cậu cho tớ xin ý kiến nhé, tớ cảm ơn.
“Tình yêu có nghĩa là gì?”
Đó là câu hỏi mà ngày xưa, Kinich không thể trả lời được. Những cô, cậu bạn cùng lứa tuổi với em đều trả lời rất nhanh và rõ ràng, song em đọc đi đọc lại câu hỏi mà vẫn chẳng thể hiểu được nội dung.
Tuổi thơ của em luôn thiếu thốn tình yêu thương của cha mẹ. Cha em thì lúc nào cũng say xỉn, chửi mắng vợ con. Có lẽ trong mắt người đàn ông ấy, em chỉ là một gánh nặng để ông càng thêm cực khổ, lo toan.
Còn mẹ em thì thực sự vô cùng yêu thương em, song lúc ấy em còn quá nhỏ, chỉ nghĩ đó là chuyện hiển nhiên, là một điều bình thường trong cuộc sống. Cho nên, em đã không cảm nhận được trọn vẹn tình yêu ấy.
Để rồi khi người mẹ rời đi, người cha ngã xuống vực trong một cuộc rượt đuổi, em lại tự hỏi chính bản thân mình…
Kinich
Tình yêu… có nghĩa là gì?
K’uhul Ajaw
Ê tên hầu cận kia, mau dậy đi!!!
K’uhul Ajaw
Ngươi ngủ quá trưa rồi kìa!!!
K’uhul Ajaw
Dậy đi, dậy mau!!!
Một giọng nói nheo nhéo bên tai làm Kinich tỉnh giấc. Em ngồi dậy trên thảm cỏ và dụi mắt, lờ đờ nhìn Thánh Long— à không, cục Pixel bên cạnh.
Kinich
//thở dài// Biết rồi, ồn quá.
K’uhul Ajaw
Sao với trăng cái gì! Ngươi ngủ quá trưa rồi kia kìa! Chiều mà còn chưa săn được tí gì cho ta ăn!
K’uhul Ajaw
Đói muốn lả người ra, ta còn chưa ăn sáng!
Kinich
//ngắt lời// Biết rồi, nói ít thôi.
Kinich
… Bây giờ đi săn là được chứ gì?
K’uhul Ajaw
Vấn đề ở đây không phải—
Kinich
//giơ tay lên để ngắt lời Ajaw, rồi nhanh chóng đứng dậy// Ta đi săn đây.
K’uhul Ajaw
Hừ, biết điều đấy!
K’uhul Ajaw
Nhưng nay ta không đi cùng đâu, ngươi tự đi một mình đi!
Kinich
Ừ, thế ở lại đây đi.
Sau đó, Kinich liền nhanh chóng đứng dậy và đi mất.
Em chợt nhớ ra một điều vô cùng quan trọng, khiến em lại càng bước đi nhanh hơn. Có lẽ điều này là vô cùng bình thường với Ajaw, song đối với em… đó là một điều rất đặc biệt.
Ngày mai là một ngày… vô cùng đặc biệt mà em không bao giờ có thể quên được.
Trước khi đi săn, Kinich ghé qua thăm Mualani và Kachina.
Mualani
Ủa, ơ, Kinich kìa!
Mualani
//vẫy tay// Kinich ơi, bên này nè!
Kachina
//giật mình// A, anh Kinich! Em chào anh!
Kachina
Hôm nay anh qua chơi ạ?
Kinich
Anh qua hỏi chút việc.
Kinich
Rủ người khác đi chơi kiểu gì vậy?
Câu hỏi đột ngột của Kinich khiến Mualani và Kachina giật mình. Cả hai đưa mắt nhìn nhau rồi lại quay sang nhìn Kinich, chẳng biết mình có nghe nhầm hay không.
Vẫn như bình thường, Kinich chẳng bộc lộ chút cảm xúc gì trên gương mặt ngoại trừ cái nhìn lạnh buốt, thản nhiên như một lẽ tất nhiên.
Mualani
Quá có chuyện gì luôn ấy chứ!!! //vẫn chưa hết bất ngờ//
Mualani
Cậu… Cậu… Cậu… có người yêu rồi à? Tính rủ người ta đi hẹn hò hả?
Mualani
//ôm lấy Kachina// Kinich có người yêu rồi, Kachina ơi! Khi nào mình đi ăn mừng đi!!!
Kinich
Chỉ là đi chơi bình thường thôi.
Mualani
Thế có khác gì hẹn hò đâu?
Kinich
Khác nhau một trời một vực.
Kinich
Cái tôi đang hỏi là… hai người có biết cách rủ không?
Mualani
Ừmmmmmm… Thì cậu cứ rủ như thường thôi.
Mualani
Hỏi xem người ta thích đi đâu hay làm gì chẳng hạn.
Mualani
À, tặng quà bất ngờ cũng được đấy, như là cái hôn đột ngột nè.
Kachina
Nghe tình cảm vậy chị.
Mualani
Hì hì, chị với Kachina hay làm vậy mà.
Kachina
Nhưng chúng mình là chị em mà chị.
Kachina
Anh Kinich… em thấy anh ấy không tình cảm như thế.
Mualani
Rủ người khác đi chơi là hẹn hò, mà hẹn hò thì phải tình cảm còn gì? //cười//
Kachina
A, chị nói phải!!!
Kinich
Tôi đã bảo đây không phải hẹn hò, đừng có…
Kinich
//thở dài// Mà thôi, nghĩ sao thì nghĩ.
Nói rồi, Kinich nhanh chóng đứng dậy và rời khỏi đây. Em liền qua những khu vực quen thuộc để đi săn.
K’uhul Ajaw
Tên hầu cận kia!!! Ngươi đi đâu mà lâu vậy hả, sao giờ này mới về?
Kinich
Không phải chuyện của ngươi.
Kinich
Ta nấu ăn rồi, ăn đi.
K’uhul Ajaw
Hừ, thôi được!
K’uhul Ajaw
Ta cũng cóc cần quan tâm đến ngươi, đồ thằn lằn xanh!
Kinich
//ngập ngừng một lát// … Ajaw, ta hỏi cái này.
K’uhul Ajaw
//ngẩng lên// Cái gì?
Kinich
Thôi không có gì, ăn đi.
K’uhul Ajaw
*Tên này hôm nay cứ sao sao thế nhỉ…*
K’uhul Ajaw
*Mà thôi kệ, mình ăn tiếp!*
Kinich muốn hỏi Ajaw về chuyện đó, nhưng em không thể tự mình nói ra.
Do đó, em quyết định đành giữ im lặng, mai rồi nói sau cũng được.
Tối đó, Kinich trằn trọc trên thảm cỏ, không thể nào chợp mắt. Em cứ nghĩ đến ngày mai, và mỗi lần em thử đoán xem cảm xúc và phản hồi của Ajaw sẽ như thế nào, trái tim của em lại bất giác đập nhanh hơn.
Mualani
“Cậu… Cậu… Cậu… có người yêu rồi à? Tính rủ người ta đi hẹn hò hả?”
Kachina
“Anh Kinich… em thấy anh ấy không tình cảm như thế.”
Kinich tin rằng đây không phải hẹn hò, chỉ là em muốn tổ chức cho… ngày hôm ấy, vậy mà những lời nói của Mualani và Kachina cứ vang vẳng trong tâm trí em, khiến em cảm thấy rối như tơ vò.
Nhưng mà, đây chắc chắn không phải hẹn hò, chỉ là em đi chơi với cục Pixel đó thôi.
Comments
thyzn_mãi iu vợ
Người ta đi chơi xíuu cũng nói nữa cục pixel này !
2025-06-27
2
Snowy
Bạn viết novel tui đọc bên manga:))
2025-07-08
1
Snowy
Thật sự là mới đọc chap đầu mà mê cái cách kể chuyện của tg, nhìn lại truyện mình thấy nó xàm kinh luôn ấy:)
2025-07-08
1