[Kỳ Hâm]Từng Buông Tay,Giờ Lại Nắm
Chap 2
Sáng hôm sau, ánh nắng nhẹ hắt vào căn hộ của Tống Á Hiên.
Trình Hâm tỉnh dậy với đôi mắt sưng, mái tóc rối và cảm giác… trống rỗng
Cậu ngồi dậy, nhìn quanh,Tống Á Hiên đã dậy từ sớm. Trên bàn có tờ giấy ghi tay, kèm theo ổ bánh mì nhỏ
Tống Á Hiên
✏️:Anh có lớp sáng. Bánh mì cho em. Nước ép để trong tủ lạnh
Tống Á Hiên
✏️:Đừng uống cà phê khi chưa ăn sáng, hại bao tử lắm
Trình Hâm bật cười, nhẹ thôi. Nhưng đó là nụ cười đầu tiên sau một đêm dài
Đinh Trình Hâm
💬:Anh để lại ghi chú như bà nội vậy…
Tống Á Hiên
💬:Thì em cứ coi anh là bà nội cũng được, miễn em chịu ăn sáng
Đinh Trình Hâm
💬:Cảm ơn… vì cho em một góc nhỏ trú tạm
Tống Á Hiên
💬:Em muốn trú bao lâu cũng được
Tống Á Hiên
💬:Nhưng anh mong có một ngày em bước ra được khỏi cơn mưa ấy
Ở một nơi khác, trong căn phòng lớn phủ rèm đen…Mã Gia Kỳ vẫn chưa ngủ.
Anh nằm đó, mắt mở trừng trừng, điện thoại trên ngực. Tin nhắn vẫn không có hồi âm
Anh kéo tấm ảnh chụp chung năm ngoái khi cả hai còn tay trong tay, cười rạng rỡ trong chuyến đi Nhật
Khi ấy, trời rất lạnh, nhưng Trình Hâm nép vào người anh
Đinh Trình Hâm
Có anh là đủ ấm rồi
Giờ đây, căn phòng này không lạnh, nhưng tim anh thì lạnh thấu
Lưu Diệu Văn
💬:Mày định nằm chết dí trong phòng bao lâu nữa vậy Mã Gia Kỳ?
Lưu Diệu Văn
💬:Cái kiểu trả lời của người không hề ổn
Mã Gia Kỳ
💬:Tao không biết… nên bắt đầu lại thế nào.
Tống Á Hiên
💬Đôi khi không phải bắt đầu lại… mà là để họ bắt đầu một hành trình mới không có mày
Lưu Diệu Văn
💬:Á Hiên, mày hơi phũ đấy
Tống Á Hiên
💬:Và có khi đó là điều tốt nhất cho cả hai
Trình Hâm bắt đầu trở lại trường. Cậu ăn mặc gọn gàng hơn, không còn ủ rũ như mấy ngày trước
Mọi người xung quanh vẫn chào hỏi như cũ nhưng ai cũng thấy có gì đó thay đổi
Trình Hâm đã biết cách giấu tổn thương dưới lớp áo chỉnh tề
Còn Mã Gia Kỳ… thì bắt đầu thấy sự vắng mặt ấy lạ kỳ đến mức đáng sợ
Không còn tin nhắn buổi sáng. Không còn trà chiều gửi đến studio. Không còn ai gọi anh là “Kỳ Kỳ” bằng giọng dỗi yêu chiều
Mã Gia Kỳ
💬:Tao thấy trống kinh khủng
Lưu Diệu Văn
💬:Vậy tại sao trước đây mày cứ im lặng để người ta tự chịu đựng?
Mã Gia Kỳ
💬:Tao cứ nghĩ… nếu mình mạnh mẽ, người ta cũng sẽ mạnh mẽ theo
Lưu Diệu Văn
💬:Không ai sinh ra để mạnh mẽ một mình hoài đâu Mã Gia Kỳ
Lưu Diệu Văn
💬:Tao sẽ không nói mày nên giành lại em ấy hay buông tay
Lưu Diệu Văn
💬:Nhưng mày phải hiểu một điều: yêu, không phải là để người khác đoán tâm trạng mày
Tối hôm đó, Trình Hâm một mình đi dạo quanh hồ.Gió nhẹ, đèn đường vàng cam, phản chiếu lên mặt nước
Bỗng điện thoại rung. Một tin nhắn từ số lạ
Mã Gia Kỳ
📩:Trình Hâm. Em vẫn thích trà ô long mật ong chứ?
Nhưng cậu không trả lời.
Vì có những vết thương… cần im lặng để lành lại
Con tác giả mát²
Chán chả buồn nói.Acc kia mất rồi thôi giờ làm lại acc này vậy
Con tác giả mát²
Bao nhiêu tâm huyết đổ dồn vào acc kia thế là đổ sông đổ bể
Con tác giả mát²
Anh Mã à!Chúng ta thương lượng chút được không🥳
Con tác giả mát²
Nên lật cho Tiểu Đinh nằm trên không ta🌚
Comments
Tư Hạ 🍀 (Yun)
ôi chèn cho hai đứa về bên nhau lại diiiiiii
2025-07-04
0