[Kỳ Hâm]Từng Buông Tay,Giờ Lại Nắm
Chap 1
Con tác giả mát²
Hello mn nhó
Con tác giả mát²
Chuyện là tui tính viết xong bộ tiểu thuyết xong mới ra bộ này
Con tác giả mát²
Cơ mà bộ này cũng hay nên ra luôn cho nóng
Con tác giả mát²
Anh em mình cứ thế thôi,Hẹ Hẹ
Mã Gia Kỳ
Thiếu gia Mã Gia. Lạnh lùng, tự tin, cố chấp, nhưng yêu sâu sắc
Đinh Trình Hâm
Con út Đinh Thị. Dịu dàng, kiên định, tổn thương nhiều nhưng vẫn yêu
Lưu Diệu Văn
Bạn thân của Gia Kỳ. Tính cách nhây, đôi lúc làm "chất xúc tác" cho drama
Tống Á Hiên
Bạn thân của Trình Hâm. Tính cách hiền dịu, luôn bên cạnh bảo vệ và chữa lành cho Trình Hâm
Con tác giả mát²
Truyện này chỉ có 2 couple thôi nha.Còn về couple khác tui sẽ viết bộ khác
Con tác giả mát²
hoi được rồi.Bắt đầu vào truyện thôi
Buổi tối, trời lất phất mưa nhẹ. Phòng khách biệt thự Mã gia sáng đèn mờ. Đinh Trình Hâm đứng trước mặt Mã Gia Kỳ, tay nắm chặt quai túi xách, ánh mắt đỏ hoe.
Đinh Trình Hâm
Em mệt rồi, Mã Gia Kỳ à
Mã Gia Kỳ đứng tựa vào bậc cầu thang, đôi mắt lạnh như thường lệ, không có chút cảm xúc. Nhưng thật ra, đôi tay anh đang siết chặt đến trắng bệch.
Đinh Trình Hâm
Chúng ta…//Nghẹn giọng//
Đinh Trình Hâm
Không thể quay lại như trước nữa đâu
Không có tiếng níu kéo, không có ai chạy đến ôm ai cả.
Họ chỉ đứng đối diện nhau. Một người gồng để mạnh mẽ, một người im lặng để không yếu lòng
Đinh Trình Hâm
💬:Em vừa rời khỏi nhà anh ấy
Tống Á Hiên
💬:Anh đợi em ở tiệm trà như cũ
Tống Á Hiên
💬:Không sao,em đến đây rồi nói
Đinh Trình Hâm
💬:Cảm ơn anh. Lúc này… em thật sự cần một nơi yên tĩnh.
Tại tiệm trà [Xuyến Mộc] nhỏ góc đường. Tống Á Hiên ngồi bàn ngoài, trước mặt là hai ly trà ấm. Đinh Trình Hâm bước vào, áo mưa còn nhỏ nước.
Á Hiên không hỏi han gì cả. Anh chỉ đưa khăn cho cậu
Đinh Trình Hâm ngồi xuống. Cậu không khóc, không nói, chỉ cúi đầu nhấp ngụm trà. Đôi môi cậu khẽ run
Đinh Trình Hâm
Anh có thể… không hỏi gì được không?
Tống Á Hiên
Ừ. Anh không hỏi. Nhưng nếu em muốn nói, anh sẽ nghe.
Chính sự dịu dàng này của Á Hiên khiến tim Trình Hâm chùng xuống
Cậu bật khóc không phải vì tiếc, mà vì cuối cùng cũng có người không bắt mình phải tỏ ra ổn
Tống Á Hiên
💬:Trình Hâm vừa rời khỏi Mã Gia
Lưu Diệu Văn
💬:Chắc chắn chưa?
Tống Á Hiên
💬:Em ấy khóc như chưa từng được khóc.
Tống Á Hiên
💬:Nhưng lần này, không phải vì tiếc nuối. Mà là vì em ấy mệt
Lưu Diệu Văn
💬:Mã Gia Kỳ à, lần này tao không bênh mày nữa.
Lưu Diệu Văn
💬:Mày đã để người đó gục ngã quá lâu rồi.
Cùng lúc đó, Mã Gia Kỳ ngồi một mình trong phòng.Anh mở khung chat với Đinh Trình Hâm. Dòng cuối cùng cậu gửi cách đây 2 ngày
Đinh Trình Hâm
💬:Nếu yêu em thì đừng im lặng mỗi khi em cần anh nhất
Mã Gia Kỳ gõ một dòng, rồi xóa. Gõ lại,rồi lại xóa
Anh không biết phải bắt đầu từ đâu.Bởi có những lời xin lỗi, nói ra lúc này… đã quá muộn
Lưu Diệu Văn
💬:Mày im lặng đủ rồi đó
Mã Gia Kỳ
💬:Tao không biết nên giữ hay nên buông
Lưu Diệu Văn
💬:Vậy để người khác giữ hộ mày?
Mã Gia Kỳ
💬:Nếu người đó làm Đinh nhi cười,thì tao có tư cách gì giữ nữa?
Lưu Diệu Văn
💬:Mày không cần tư cách. Mày cần can đảm.
Lưu Diệu Văn
💬:Tụi nó không yêu nhau đâu, Mã Gia Kỳ.Chỉ là một người chữa lành, một người muốn được chữa lành. Đừng nhầm
Đêm đó, Trình Hâm ngủ lại tại căn hộ nhỏ của Á Hiên.Không có gì xảy ra. Cậu chỉ cuộn mình trên ghế sofa, còn Á Hiên ngồi cạnh, đọc sách lặng lẽ.
Trước khi ngủ, cậu nói khẽ
Đinh Trình Hâm
Cảm ơn anh… vì đã không cố bước vào em khi em còn đang tan vỡ
Á Hiên mỉm cười. Anh đặt quyển sách xuống, đáp nhẹ:
Tống Á Hiên
Anh sẽ không bước vào.
Tống Á Hiên
Nhưng nếu em ngồi đó khóc mãi, thì anh sẽ là người ngồi kế bên cho đến khi em đứng dậy
_____________________________
Con tác giả mát²
End chap nhá
Con tác giả mát²
Mong mọi người ủng hộ truyện của con tác giả mát² này😅
Con tác giả mát²
Tất cả do tui tự nghĩ ra nha.Tuyệt đối đừng gắn lên người thật nha
Comments