[Đồng Ánh Quỳnh× Misthy] Tổng Tài,Đừng Nhìn Em Như Thế
"Tối Nay, Tôi Muốn Cô Ở Bên Tôi"
19h30 – Khách sạn 5 sao – Sảnh tiệc tầng thượng
Âm nhạc piano vang nhẹ. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, khách mời đang trò chuyện, nâng ly rượu vang. Cánh cửa mở ra… Một dáng người cao gầy, đầy quyền lực bước vào, cả sảnh như lặng đi vài giây.
Quản lý tiệc
//Thấp giọng//Là tổng tài Đồng Ánh Quỳnh... Cô ấy đến rồi.
Quỳnh mặc một bộ suit đen cắt may vừa vặn, cổ áo sơ mi mở hai nút, ánh mắt sắc lạnh quét khắp căn phòng.Nhưng rồi ánh mắt ấy dịu lại... khi cô thấy một người bước từ trong ra.
Lê Thy Ngọc xuất hiện – váy đen lưng trần, tóc dài xõa ra sau.
Đồng Ánh Quỳnh
//Chậm rãi bước tới, giọng khẽ//Cô biết nghe lời hơn tôi tưởng.
Lê Thy Ngọc
//Mặt ửng đỏ, quay đi//Em chỉ không muốn làm tổng tài mất mặt thôi...
Đồng Ánh Quỳnh
//Nghiêng đầu//Vậy thì giỏi.
Đồng Ánh Quỳnh
Nhưng tôi không thích từ ‘tổng tài’ khi cô gọi tôi ngoài giờ làm.
Lê Thy Ngọc
//Ngước lên//Vậy... em nên gọi là gì?
Đồng Ánh Quỳnh
//Ghé sát tai, thì thầm//Chị hoặc… Quỳnh.
Thy Ngọc lúng túng, môi khẽ mím lại.Hơi rượu trong không khí không khiến cô choáng bằng ánh mắt sâu hút của người đối diện.
Trong bữa tiệc – cả hai đứng ở ban công tầng cao nhìn xuống thành phố
Lê Thy Ngọc
Cảnh đẹp thật… Lần đầu tiên em dự tiệc sang trọng thế này.
Đồng Ánh Quỳnh
//Tay cầm ly rượu, mắt nhìn thành phố//Cô nên làm quen đi. Nếu vẫn ở lại bên tôi.
Lê Thy Ngọc
...Ý chị là gì ạ?
Đồng Ánh Quỳnh
//Liếc nhìn//Tôi là người khó tính.
Đồng Ánh Quỳnh
Mỗi khi tôi xuất hiện ở đâu, cô phải ở đó. Mỗi khi tôi cần, cô phải có mặt.
Lê Thy Ngọc
//Nuốt khan//...Vậy nếu chị cần… giữa đêm?
Đồng Ánh Quỳnh
//Tiến sát, ánh mắt không chớp//Thì cô đến.
Lê Thy Ngọc
Dù em đang ngủ sao?
Đồng Ánh Quỳnh
Dù cô đang mơ.
Trong thang máy riêng trở về – không khí im lặng, căng như dây đàn.
Lê Thy Ngọc
//Nói khẽ//Chị Quỳnh… Tại sao lại chọn em làm thư ký riêng?
Đồng Ánh Quỳnh
Vì tôi thấy cô không giống người sẽ phản bội.
Lê Thy Ngọc
Chị chỉ nhìn là biết?
Đồng Ánh Quỳnh
//Bước lại sát phía sau//Ánh mắt cô... khi nhìn tôi, không giống những người khác. Cô không tham vọng.Cô thật.
Thy Ngọc lặng im. Cảm giác hơi thở Quỳnh phả sau gáy khiến lưng cô run lên.
Đồng Ánh Quỳnh
//Thì thầm sát tai//Cô cũng... rất đẹp khi im lặng.
Lê Thy Ngọc
//Run run//Chị đang… trêu em sao?
Đồng Ánh Quỳnh
//Tay khẽ nâng cằm Thy Ngọc, ánh mắt sâu hút// Tôi rất nghiêm túc. Và... tôi không thích lặp lại.
Căn hộ cao cấp của Quỳnh – 22h đêm
Thy Ngọc ngồi ở ghế sofa chờ, chưa dám ra về.
Quỳnh vừa tắm xong, tóc còn ướt, khoác áo choàng lụa đen, thong thả bước ra.
Không trang điểm, nhưng vẻ đẹp sắc sảo đến mê hoặc.
Đồng Ánh Quỳnh
Tại sao chưa về?
Lê Thy Ngọc
//Ấp úng//Em… sợ bất lịch sự nếu chưa được chị cho phép…
Đồng Ánh Quỳnh
//Bước đến gần, rót hai ly rượu vang/Cô ngoan đến mức khiến người ta muốn làm hư.
Lê Thy Ngọc
//Giật mình, ngước lên//...Chị nói gì cơ?
Đồng Ánh Quỳnh
Uống với tôi một ly. Rồi tôi sẽ cho cô về. Nếu... cô muốn.
Ánh đèn mờ. Hai người ngồi cạnh nhau trên ghế sofa. Ly rượu đã vơi nửa.
Lê Thy Ngọc
Em… không biết rượu mạnh thế này.
Đồng Ánh Quỳnh
Cô sẽ quen.
Lê Thy Ngọc
Chị Quỳnh... Em vẫn chưa hiểu nổi chị nghĩ gì về em.
Đồng Ánh Quỳnh
//Đặt ly xuống bàn, quay hẳn người lại//Cô có muốn biết không?
Lê Thy Ngọc
//Gật đầu nhẹ//...Có ạ.
Đồng Ánh Quỳnh
//Vươn tay, nhẹ nâng mặt cô lên//Muốn biết đến mức dám trả giá không?
Khoảnh khắc đó – cả hai đều im lặng. Khoảng cách giữa môi chỉ còn vài centimet.
Lê Thy Ngọc
//mắt long lanh//...Em không chắc mình chịu nổi chị.
Đồng Ánh Quỳnh
//nhìn sâu vào mắt cô//Vậy thì đừng cố kháng cự.
Bàn tay Quỳnh nhẹ luồn ra sau gáy, kéo sát hơn... môi gần chạm môi…
Nội tâm của Thy Ngọc:
"Nguy hiểm thật… Nhưng vì sao em lại không thể rời mắt khỏi chị…"
Comments