[HungAn] Tiếng Súng Báo Hiệu "520"
3.Bệnh hoạn!
Đặng Thành An
Cha chả, hôm nay hàng này bị bẩn rồi nhể~
Mỹ Duyên
A...a... cậu đừng... lại gần tôi //ú ớ//
Đặng Thành An
Hửm~ tôi có làm gì đâuu //mỉm cười//
Mỹ Duyên
C..cậu..đừ.đừng có cầm con dao ấy sang tôi... //sợ hãi//
Đặng Thành An
Ơ này, tôi hứa sẽ không làm cậu "mất giọt máu" nào đâu mà //tới gần//
Mỹ Duyên
//lùi vào tường// Đừng tới đây... danh xưng của cậu... tôi nghe rồi..
Đặng Thành An
Chậc- nhẹ nhàng cậu không thích à? //bực dọc//
Đặng Thành An
Mà nhìn cậu cũng đẹp đó
Đặng Thành An
Muốn sống không? //nhướng mày//
Mỹ Duyên
... Cậu có chắc là cho tôi sống không? //e dè nhìn em//
Đặng Thành An
Chắc màa, cậu tin tôi đi chứ. Trông có vẻ điên thôi chứ tôi giữ lời lắm đấy.
Mỹ Duyên
Đ-Được... chỉ cần sống //gật đầu//
Đặng Thành An
//nhìn lên xác chết trên giường//
Đặng Thành An
Cậu bị ông ta sử dụng chưa~
Đặng Thành An
À mà chắc chưa đâu nhỉ~ Tôi tới thì thấy ông ta tắt thở rồi mà-
Đặng Thành An
Ra tay ác đấy
Mỹ Duyên
Tôi vẫn còn bình thường, bị ông ta sờ soạng thôi...
Đặng Thành An
Chà- tốt đấy
Đặng Thành An
Hàng này tươi rói rồi!
Đặng Thành An
//bật điện thoại//
?
📞: Alo anh An? Việc gì gọi cho em đấy?
Đặng Thành An
📞: Duy đấy à, có hàng tươi. Thử miếng không em? //cười khoái chí//
Hoàng Đức Duy
📞: Nguyên tem à~ chà anh tìm đâu ra hàng ngon đấy? Đúng ý em rồi-
Đặng Thành An
📞: Chậc, anh là anh mày chứ ai. Tính nết kì quái của mày đâu ai rõ bằng anh?
Đặng Thành An
📞: Tóm lại là có lấy hàng không, không thì anh giết //nhíu mày//
Mỹ Duyên
N...Này... chả phải..
Đặng Thành An
//liếc Duyên//
Đặng Thành An
CÂM //khẩu hình miệng//
Hoàng Đức Duy
📞: Anh cứ đưa về đây xem, được thì em triển thôi.
Đặng Thành An
📞: Rõ rồi nhé, đợi anh mày 30 phút nữa.
Đặng Thành An
//quay lại nhìn Duyên//
Đặng Thành An
Còn cô, đi theo tôi! //nạt//
Mỹ Duyên
... //khẽ đi theo An//
Đặng Thành An
Chần chờ cái gì, lái xe đi? //cau có//
NVP
Vâng... nhưng còn cô ta? //quay đầu về phía sau//
Đặng Thành An
Không cần nhiều lời, đi thẳng về trụ sở đi.
Đặng Thành An
//quay đầu// Còn cô, lo câm miệng rồi lát đi theo tôi.
Đặng Thành An
//lấy điện thoại//
Đặng Thành An
📞:Alo anh Sinh, kêu người dọn cái xác đi. Tch tch- xém nữa quên đấy. Bọn cớm giờ đánh mùi nhanh thật.
Nguyễn Trường Sinh
📞: Ừm, trước khi em nói thì anh đưa người rồi. Có của ông ta rồi, người tình bé bổng của ổng đâu?
Đặng Thành An
📞: Em đang đưa về trụ sở cho Duy rồi, có gì lát anh nhắn nhé. Em cúp đây.
Nguyễn Trường Sinh
📞: Được, về rồi thì nói nhé.
Đặng Thành An
//cúp máy//
Nguyễn Trường Sinh
Chà, bé con ngày nào lớn tướng rồi nhỉ. Biết chà đạp thú cưng rồi~ //khẽ cười//
Nguyễn Quang Anh
Chậc chậc, cũng do em ấy chứ ai. Anh biết rõ tính An nó sao mà, giờ cho nó đi theo đường này chỉ có ác liệt hơn thôi.
Nguyễn Trường Sinh
Haha, từ thiên thần nhỏ thành đại ác ma vậy mới thú vị chứ.
Nguyễn Trường Sinh
À mà Duy đâu?
Nguyễn Quang Anh
Em ấy đi chế thuốc gì rồi ấy, kinh chết đi được. Mới đi ngang qua nghe tiếng ré oan tạc là biết ẻm hành sự rồi. //nhún vai//
Nguyễn Trường Sinh
Trời- ẻm ẻm đồ ha, tao nghi mày lắm đấy Quang Anh. Dạo này mày với Duy cứ kì lạ-
Nguyễn Quang Anh
Anh này! Làm gì có chuyện đó. An nó mà biết nó vặn cổ em như chơi //chống chế//
Nguyễn Quang Anh
Chậc chậc, nó càng lớn càng khiến em-
Đặng Thành An
Khiến anh sao ạ? Em mới về thì hai anh thì thầm to nhỏ gì đấy? Em nghe với //nói vọng vào//
Nguyễn Quang Anh
//rùng mình// ah hah- không có gì đâu An ơi..
Đặng Thành An
Hửm..? Rõ là em-
Nguyễn Trường Sinh
//cắt ngang// con nhỏ người tình đâu rồi An?
Nguyễn Trường Sinh
//nháy mắt với Quang Anh//
Nguyễn Quang Anh
//đẩy nhẹ hông Trường Sinh thay lời cảm ơn//
Đặng Thành An
À cô ta á hả, em kêu đám kia đưa về phòng Duy rồi.
Đặng Thành An
Chậc- em tưởng em điên lắm rồi. Mà thằng em em còn bệnh hoạn hơn em nữa.
Phải, sau bao nhiêu năm thì cả em và cả Duy đều đã lớn cả. Hai người đều tham gia vào tất cả nhiệm vụ quan trọng của tổ chức. Quang Anh, Trường Sinh, Thành An, Đức Duy- được gọi là F4
F4 này gồm những người có biệt tài khác lạ với tất cả. Tất nhiên, họ là người có công sáng lập và phát triển tổ chức giàu mạnh hơn.
Nhưng... đáng sợ nhất là Đức Duy. Cậu là người mang trong mình một tư tưởng bệnh hoạn..
"Lấy máu tr!nh nữ làm thuốc"
Cậu rất thích những người trong trắng, vì họ là đoá hoa trắng thuần khiết nhất. Vậy... cảm giác sung sướng mỗi lần khiến đoá hoa ấy sa vào bùn lầy khiến cậu... kích thích
A~ cái cảm giác ấy tuyệt hơn cả tra tấn đám kém cỏi dưới hầm~
Cậu bé mang khuôn mặt thiên thần ấy... khiến người khác rùng mình bởi lớp mặt nạ ma quỷ-
Hoàng Đức Duy
Vào đi //nói khẽ//
Chà... cái chất giọng trầm đục mà cậu thốt lên như phát ra từ dưới âm ti địa ngục. Kèm cả ánh sáng màu đỏ từ nơi ánh đèn ấy... đủ khiến người trong tổ chức run sợ
Duyên lúc này đã ngủ do bị đánh thuốc mê rồi mới đem vào đây
NVP
Cậu Hoàng, người của cậu đây. //lễ phép//
Hoàng Đức Duy
Được rồi, anh để trên bàn mổ giúp em nhé!
NVP
Vâng ạ //làm theo lời Duy//
NVP
Tôi xin phép ra trước ạ!
Hoàng Đức Duy
//gật đầu tỏ vẻ đồng ý//
Hoàng Đức Duy
Cha chả- gương mặt con hàng này trong xinh thật đấy~
Hoàng Đức Duy
Sẽ ra sao nếu như nó tỉnh dậy... nhỉ~
Hoàng Đức Duy
Hừm... trước tiên lấy máu tr!nh đã
Hoàng Đức Duy
Sắp hết nguyên liệu làm thuốc rồi..
Nói rồi, cậu thuần thục tách chân cô ra. Cho vào nơi tư mật một thứ gì đó kì lạ mà không rõ, khẽ lấy đi giọt máu đào đó.
Gương mặt cô nóng phừng nhẹ... nhưng vẫn im lìm thoải mái cho cậu hành sự.
Hoàng Đức Duy
Đệch- con này mà cả hai lọ đựng, ngon thật đấy //mắt loé sáng//
Hoàng Đức Duy
Bây giờ- thí nghiệm thôi~
Cậu gọi một tên cao to vào phòng, dặn dò điều gì đấy rồi đi ra ngoài. Để lại một người đàn ông và một cô gái trong phòng tiếp tục làm việc.
Hoàng Đức Duy
Bỏ xừ rồi, mệt vãi cả chưởng...
Hoàng Đức Duy
//lê bước ra khỏi phòng//
Chợt.. cậu thấy một người con Trai với mái tóc xù bạch kim, cậu nhanh chân chạy về phía đó và bổ nhào vào.
Hoàng Đức Duy
Anh Quang Anhhh! //nhảy lên lưng anh//
Nguyễn Quang Anh
Hửm? Duy à, tưởng em đang hành sự với đơn hàng? //tay vô thức nâng em lên lưng//
Hoàng Đức Duy
Người ta mệt muốn chết mà hành với chả sự //phụng phịu//
Hoàng Đức Duy
... Mà anh đang bận à? //nhìn vào máy tính bảng//
Nguyễn Quang Anh
Không hẳn, chỉ là đang điều tra một vụ thôi.
Hoàng Đức Duy
Ừm.. liên quan tới ba mẹ em, đúng chứ? //cau mày hỏi//
Nguyễn Quang Anh
Đúng là không có gì qua mắt em
Nguyễn Quang Anh
Đúng thật là anh đang xem xét vụ này. Nhưng có gì đó lạ lạ...//ngập ngừng//
Nguyễn Quang Anh
Bọn họ như biến mất ấy, chẳng thấy tung tích đâu...
Hoàng Đức Duy
Xí.. chỉ quan tâm mỗi cái đó mà không quan tâm em... Đồ tồiii //nhảy xuống//
Nguyễn Quang Anh
//quay lại// Nào nào, anh nào dám lơ là em... chỉ là anh thấy em và An đợi rất lâu rồi mà chưa trả thù được...
Nguyễn Quang Anh
Anh xót em mà.. //cúi mặt xuống//
Hoàng Đức Duy
//hai tay áp má anh// Thôi thôi, anh ngoan anh ngoan. Anh không phải tìm nữa, em và An đã nguôi ngoai rồi ạ
Nguyễn Quang Anh
//đặt lên tay em// Em nói.. thật chứ?
Hoàng Đức Duy
Thật ạ, anh không tin em sao? //nhìn lên//
Nguyễn Quang Anh
Không, anh tin em mà //ôm cậu//
Hoàng Đức Duy
Vâng ạa! //choàng lấy ôm anh//
Hoàng Đức Duy
//mỉm cười//
Chỉ là... nụ cười của cậu có chút méo mó..?
Tác giả
Coi tui siêng cỡ này
Comments