Chương 1

Trước cổng trường THPT Quốc Tế An Gia
Gió sớm thổi nhẹ làm mái tóc mềm của Hạ Tuấn Lâm khẽ lay động. Cậu đứng trước cổng trường mới, cặp sách đeo một bên vai, tay siết chặt quai đeo như một phản xạ của người lo lắng. Bộ đồng phục trường vừa vặn, sơ mi trắng sạch sẽ, cà vạt thắt hơi lệch. Cậu hít sâu, tự nhủ:
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
"Không sao đâu, chỉ là một ngôi trường mới. Không ai biết mình là ai. Cũng không ai… ghét mình từ trước."
Ánh mắt cậu lướt qua hàng cây hoa sữa rợp bóng bên cổng trường, gió nhẹ đưa hương thơm ngòn ngọt len vào sống mũi. Bầu trời hôm nay có nắng, nhưng không gắt. Ấm áp, giống như một điềm lành.
__________________________
Lớp 11A1
Cánh cửa lớp bật mở. Tất cả ánh nhìn đều đổ dồn về phía cậu học sinh mới – gương mặt thanh tú, làn da trắng đến gần như trong suốt, đôi mắt to tròn giấu sau cặp kính mỏng, khiến người ta không khỏi liên tưởng đến nhân vật truyện tranh bước ra đời thực.
cô Lan
cô Lan
“Các em trật tự nào! Đây là học sinh mới, em Hạ Tuấn Lâm, vừa chuyển từ trường X về. Em giới thiệu chút đi.”
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
/cúi nhẹ, giọng hơi nhỏ nhưng rõ ràng/ Chào các bạn. Mình là Hạ Tuấn Lâm. Mong được học tập và làm bạn với mọi người.
(Cả lớp xì xào) – “Da trắng như con gái luôn kìa…” – “Nhìn thư sinh quá trời.” – “Lại kiểu học bá im im đây mà.” – “Ủa khoan… cô nói bạn ấy ngồi với ai
cô Lan
cô Lan
“Em ngồi cuối lớp, cạnh cửa sổ. Cạnh bạn Nghiêm Hạo Tường nhé.”
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
/mắt khẽ tròn/ “...Nghiêm… Hạo… Tường?”
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
“Nghiêm Hạo Tường… là cái tên mà buổi định hướng hôm qua mình đã nghe vài bạn nhắc đến. Lạnh lùng. Nguy hiểm. Khó gần. Không ai dám ngồi chung.” “…Sao mình lại được ghép với cậu ta chứ?!”
T
U
A
Ánh nắng nhẹ tràn qua khung kính, đổ bóng lên mặt bàn gỗ có vài vết xước nhỏ. Ở đó, một nam sinh đang tựa đầu vào tường, một bên tai gắn tai nghe, tóc mái lòa xòa che một phần mắt. Dù không mặc đồng phục chuẩn chỉnh – cà vạt tháo lỏng, áo sơ mi bỏ ngoài quần – nhưng vẫn toát ra vẻ ngạo nghễ và khí chất của một người không thể bị kiểm soát. Đó là Nghiêm Hạo Tường.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
/rụt rè tiến lại gần, tay siết quai balo/ Chào cậu… Tớ là Tuấn Lâm, bạn cùng bàn mới.
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường_hắn
/khẽ nghiêng mặt nhìn, giọng khàn nhẹ, lạnh băng/ Ừ.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
/nuốt nước bọt/ À… Tớ chia bàn nhé?
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Không cần chen. Đừng làm phiền.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
“Lạnh thật đó… Nhưng mà, hình như ánh mắt cậu ấy… không ác như lời đồn?”
____________________
RA CHƠI
Lê Thiên Ân
Lê Thiên Ân
/bước đến, dáng vẻ thân thiện, giọng ngọt như đường/
Lê Thiên Ân
Lê Thiên Ân
Chào bạn mới nha. Mình là Lê Thiên Ân – lớp phó học tập.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
/mỉm cười lễ phép/ Chào cậu.
Lê Thiên Ân
Lê Thiên Ân
Ngồi cạnh Hạo Tường hả? Dũng cảm đó nha~
Lê Thiên Ân
Lê Thiên Ân
/cười nhỏ, rồi hạ giọng/ Mình không dọa đâu, nhưng bạn đó chưa từng thân với ai, và có thể… hơi mất kiểm soát nếu bị làm phiền.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
…Tớ hiểu rồi. Cảm ơn cậu đã nhắc.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
“Mình không tin một người lại đáng sợ đến mức ấy… Dù sao, cậu ấy cũng là bạn cùng bàn của mình mà.”
_____________________
TIẾT TOÁN
Tuấn Lâm loay hoay ghi chép, nhưng tay run vì hồi hộp nên làm rơi cây bút xuống bên kia bàn. Bút lăn sát chân Hạo Tường.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
/lúng túng/ Xin lỗi… Bút của tớ…
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường_hắn
/nhặt lên, đặt nhẹ lên bàn cậu mà không nói gì/
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
/mỉm cười biết ơn/ Cảm ơn cậu!
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
/ngập ngừng/ À… Bài tập Toán này khó thật. Cậu có thể chỉ tớ được không?
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường_hắn
/ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào cậu/ Tớ không phải gia sư.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
À… Tớ biết rồi. Xin lỗi…
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường_hắn
“Cậu ấy cúi đầu nhìn buồn ghê… Nhìn như mèo con bị mắng vậy.” “…Chết tiệt.”
________________________
TỐI HÔM ĐÓ
Tuấn Lâm đang nằm dài trên bàn, đôi mắt dán vào quyển vở Toán. Cậu gãi đầu bực bội.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Sao mình học không vô nổi vậy nè…
Bất ngờ, điện thoại sáng đèn. Tin nhắn từ một số lạ.
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường_hắn
📱Số lạ: Trang 46, bài 2. Đổi ẩn x thành a-b. Sau đó giải theo phương pháp thế. Nếu không hiểu, mai tớ chỉ.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
/Mắt mở to, tim khẽ đập mạnh/ “…Là cậu ấy?”
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
📱:Cậu lưu số tớ từ lúc nào vậy?
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường_hắn
📱Số lạ: Không quan trọng.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
📱:Vậy… Cảm ơn nha, Nghiêm Hạo Tường.
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường_hắn
📱:Số lạ: Im lặng mà học đi. Không cần nói nhiều.
Hạ Tuấn Lâm_câụ
Hạ Tuấn Lâm_câụ
📱:Cậu đúng là kiểu ngoài lạnh trong nóng đó.
Nghiêm Hạo Tường_hắn
Nghiêm Hạo Tường_hắn
📱:Số lạ: Tùy cậu nghĩ.
_________________
t/g bị ngốc giai đoạn cuốiii
t/g bị ngốc giai đoạn cuốiii
ối,viết dài vaiz tận 800 chữ
t/g bị ngốc giai đoạn cuốiii
t/g bị ngốc giai đoạn cuốiii
Thương đọc giả cỡ đỏ mà không vote cho tuiiiiii

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play