Tiểu Nguyệt Dao Vân Hạc Phi Vũ ~{ DươngHùng - DuongHung - Domicmasterd - Domas - BốngPhone }~ @Nixie
『#2 - Tẩu Thoát』
Trăng lên từ lâu, soi rọi từng góc hoàng thành lặng lẽ.
Trong bóng tối, tiếng xiềng xích kéo lê trên nền đá nghe đến thấu xương.
Em bị áp giải bởi hai tên lính to như trâu mộng, mỗi bên một tay xách như thể xách một cái giỏ hành.
Đôi tai hồ ly cụp xuống, ánh mắt to tròn vẫn còn tràn đầy hoang mang.
Lê Quang Hùng
Nè nè, mấy người làm nhẹ tay chút đi!? /Lườm nguýt/
Lê Quang Hùng
Cái cổ ta sắp gãy tới nơi rồi đó!
Huyền nhân
Tch... Ồn ào quá
Huyền nhân
Không hiểu tại sao thiếu công lại cứu vớt ngươi nữa?
Lê Quang Hùng
"Nhắc mới nhớ, tại sao hắn lại cứu mình chứ...?*
Bóng dáng hắn lướt qua trong đầu em lần nữa.
Lạnh lùng, vô cảm, nhưng lại... cứu em?
Huyền nhân
Làm gì mà chậm chạp vậy? Đi mau lên!
Cánh cửa trại giam mở ra, ánh lửa từ đuốc hắt lên bức tường đá ẩm ướt.
Em bị ném vào bên trong như món hàng rẻ rúng.
Một cái xà lim duy nhất, một cái giường tre mục, một bát cơm thiu, và...
Một tên lính gác đang ngồi gác chân lên bàn, ngáp rõ dài.
Huyền nhân
Có chạy cũng không thoát khỏi hoàng thành này đâu, tiểu yêu
Gã khóa cửa lạch cạch, rồi ngồi phịch trên chiếc ghế tre ọp ẹp, tay cầm bầu rượu, ánh mắt lừ đừ như kẻ đã mất ngủ ba đêm liền.
Lê Quang Hùng
/Ngồi phịch xuống giường tre/
Lê Quang Hùng
/Thở dài/ Thật thất lễ...
Lê Quang Hùng
Một lễ vật được dâng lên trời đất lại bị giam trong chốn u ám thế này...?
Lê Quang Hùng
Chẳng phải là quá coi thường thần linh rồi sao?
Huyền nhân
Thần linh? Ta mặc kệ thần linh thần lủng gì ở đây
Huyền nhân
Thần tiên có xuống cũng không cản được giấc ngủ của ta đâu
Huyền nhân
Ngoan ngoãn ngậm miệng lại đi, đừng có mà phá giấc mơ đẹp của ta!
Huyền nhân
Cái đồ hồ ly lắm lông lắm chuyện...
Lê Quang Hùng
Hầy~ Ta làm gián đoạn giấc mộng ngọt ngào của ngươi à?
Lê Quang Hùng
/Châm chọc/ Tiếc thật... Ta vốn nghĩ mộng tưởng của kẻ chẳng ra gì thì sớm muộn cũng bị thiên hạ xem như rác rưởi mà quẳng đi
Huyền nhân
Ngươi vừa mới nói cái gì?
Lê Quang Hùng
Ôi trời... Thế mà cũng không hiểu sao?
Lê Quang Hùng
Người thông mình phải hiểu được mấy chuyện đơn giản thế này chứ...
Lê Quang Hùng
Thứ lỗi, ta không quen tốn hơi cho những kẻ không đáng
Lê Quang Hùng
Cẩn thận kẻo tự tâng bốc bản thân lên cao quá lại té đau
Huyền nhân
Ờ ờ, ngươi nói đúng, ngươi luôn đúng, ngươi là chúa tể chân lý, được chưa?
Huyền nhân
Ta chịu thua, khỏi cãi
Lê Quang Hùng
*Nghĩ cũng tội cho mình... Không những bị nhốt mà còn phải đối mặt với một kẻ nhạt như nước lã, nhàm chán đến phát ngán...*
Lê Quang Hùng
/Khóc thầm/ *Giam thì giam đi, ta cũng không đòi hỏi gì... nhưng ít nhất cũng phải cho người nào biết cảm thông và chia sẻ chớ...*
Lê Quang Hùng
*Lời nói là vàng, vậy mà hắn không đáng để ta tốn một xu*
Lê Quang Hùng
*Thôi thì dành sức nghĩ cách trốn còn hơn...*
Lê Quang Hùng
/Thầm tính toán/
Đột nhiên, tai em khẽ vểnh lên như thể vừa nảy ra một kế sách tinh quái nào đó, gương mặt hiện lên vẻ ranh mãnh khó giấu.
Em dùng tay chải lại mái tóc rối bời, phủi áo.
Lê Quang Hùng
/Đung đưa chân/
Lê Quang Hùng
Lâu nay chỉ có mình ngươi quạnh quẽ giữa tẩm viện rộng lớn này
Lê Quang Hùng
Chắc cũng có khi thấy cô đơn, phải chăng?
Huyền nhân
...Ngươi muốn gì?
Lê Quang Hùng
Ngươi nói xem, trái tim ngươi cứ lặng im mãi vậy
Lê Quang Hùng
Chẳng lẽ không muốn có ai đó đến xoa dịu, vuốt ve một chút sao?
Em từ từ bò ra gần song sắt, bàn tay bám vào khung sắt, cằm tựa lên như nai rừng bị mắc bẫy.
Lê Quang Hùng
Chi bằng, ta lấy thân chuộc tội...
Lê Quang Hùng
Một đêm, rồi ngươi thả ta đi?
Lê Quang Hùng
Thân xác ta, đâu phải thứ không đáng giá~?
Em vừa nói vừa nghiêng đầu, một bên vai áo trượt xuống để lộ phần cổ trắng mịn như tàu hủ nước đường.
Huyền nhân
N-ngươi đang quyến rũ ta đấy à? /Lắp bắp/
Huyền nhân
Đừng tưởng ngươi là hồ ly tinh thì làm ta mê hoặc...!
Huyền nhân
Ta sẽ đem chuyện này bẩm lên cấp trên!
Huyền nhân
Đ-đừng có mà giở trò xằng bậy!
Lê Quang Hùng
*Được rồi, không dùng kế sắc được thì dùng kế khác vậy...*
Lê Quang Hùng
*Xin lỗi sư phụ nha, con phải phạm giới*
Ngay khoảnh khắc đó, em ngầm vận khí, lòng bàn tay phát ra ánh sáng xanh nhạt.
Lê Quang Hùng
"Huyễn lực như vân, tê liệt thân cốt, tịch mịch nhập miên!"
Một làn ánh sáng nhẹ bắn ra từ lòng bàn tay em.
Tên lính mắt trợn trắng, thân hình đổ ập xuống như khúc gỗ.
Lê Quang Hùng
Rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt~?
Lê Quang Hùng
Dốc hết sức làm yêu cơ mà ngươi cứ dửng dưng như nhìn tảng đá... /Trừng mắt nhìn gã/
Em thở hắt, lồm cồm đứng dậy, với tay lục lọi chìa khóa trong người gã lính.
Lê Quang Hùng
Hèn gì ế tới giờ!! /Mở khóa/
Lê Quang Hùng
/Vội vàng chạy ra khỏi ngục/
Em chỉ biết cắm đầu chạy thật nhanh, thật xa khỏi nơi giam cầm ấy, dù chẳng rõ con đường phía trước sẽ dẫn mình tới đâu.
Chỉ mong tìm được một tia hy vọng nào đó ở nơi xa.
Lê Quang Hùng
*Sao mình có linh cảm chẳng lành vậy trời...*
Lê Quang Hùng
/Cắm đầu cắm cổ chạy/ *Có lẽ họ đã sớm phát hiện ra rồi...*
Lê Quang Hùng
*Dù sao cũng tuyệt đối không thể để bản thân bị bắt lại thêm lần nữa*
Lê Quang Hùng
*Một lần là quá đủ rồi!!*
Ánh sáng mờ nhạt hắt ra từ một căn phòng ở tận cùng dãy Đông viện.
Khung cửa sổ chỉ hé một nửa, đủ để em thấy được bóng dáng quen thuộc.
Lê Quang Hùng
Là cái ông công tử đẹp trai mặt lạnh như cá ướp đá ngoài chợ mà lại ra tay cứu mình như mấy cha nam chính trong các bộ truyện sến súa hồi nãy nè!
Lê Quang Hùng
Có nên mặt dày nhờ ổng giúp lần nữa hong ta... /Tiến lại gần/
Lê Quang Hùng
Lỡ đâu ổng đổi ý quăng mình về cái xó ngục lạnh teo đó thì phải làm sao đây...
Trần Đăng Dương
Ai đó? Khuya rồi mà còn đứng lảm nhảm trước tẩm phòng của ta, chán sống hả?
Lê Quang Hùng
/Giật mình/ Má ơi có ma!!
Trần Đăng Dương
...Hồ ly bị hiến tế?
Lê Quang Hùng
A... Ta thật sự không cố tình làm phiền huynh đâu!
Lê Quang Hùng
Chỉ là đi ngang rồi nghe tiếng huynh nên... nên mới...
Trần Đăng Dương
/Nhíu mày/
Trần Đăng Dương
Nói, ngươi chạy thoát bằng cách nào?
Lê Quang Hùng
Ờm thì... Chuyện cũng không có gì to tát đâu... /Cúi gằm mặt/
Lê Quang Hùng
Ta nghịch chút phép tổ truyền thôi, ai dè lính canh lăn ra ngủ luôn... /Đan tay vào nhau/
Lê Quang Hùng
Tại ổng nói muốn có giấc ngủ ngon chứ bộ... /Cụp tai xuống/
Lê Quang Hùng
Ta chỉ giúp y toại nguyện thôi...
Trần Đăng Dương
/Xoa trán/
Lê Quang Hùng
Giờ không có thời gian, cho ta trốn ở đây trước được không...
Trần Đăng Dương
Ngươi nghĩ ngươi là ai?
Lê Quang Hùng
Huynh cứu ta một lần rồi mà?
Lê Quang Hùng
Cứu thì cứu cho chót chứ...
Trần Đăng Dương
/Nhếch môi/
Trần Đăng Dương
Ngươi trốn ngục rồi còn dám đến thẳng phòng ta cầu xin?
Lê Quang Hùng
Vậy huynh nói xem ngoài huynh ra thì ai có thể cứu được ta nữa?? /Chống nạnh/
Lê Quang Hùng
/Nuốt khan/ Thì... ta không muốn bị cầm tù nơi u ám, hôi thối ấy thôi...
Trần Đăng Dương
Không chấp nhận
Trần Đăng Dương
Thứ nhất, ta không có hứng thú để nghe ngươi lảm nhảm
Trần Đăng Dương
Thứ hai, việc ngươi cam tâm hay không, chẳng đáng để ta bận tâm
Lê Quang Hùng
Tch... *Đẹp trai mà khó chiều vậy trời...* /Lườm/
Lê Quang Hùng
Miễn là huynh chịu giúp...
Lê Quang Hùng
Ta nguyện trao cả thân thể này cho huynh, mặc huynh xử trí!
Trần Đăng Dương
/Cười mỉa/ Vậy à?
Lê Quang Hùng
/Gật đầu lia lịa/
Trần Đăng Dương
Hồ ly các ngươi đúng là chỉ giỏi dùng sắc dụ người nhỉ?
Trần Đăng Dương
Hay là không có não để nghĩ chiêu mới? /Nhếch mép/
Lê Quang Hùng
*Người ta dâng tận miệng rồi mà còn chê lên chê xuống...*
Lê Quang Hùng
*Chẳng lẽ mình chưa đủ sắc nước hương trời à...?*
Lê Quang Hùng
Muốn đánh, muốn mắng, thậm chí muốn trói ta lại cũng được...
Lê Quang Hùng
Nhưng đừng giao ta cho bọn họ
Lê Quang Hùng
/Mếu máo/ Làm ơn... ta xin huynh đấy...
Lê Quang Hùng
/Nuốt nước bọt/
Tiếng hô hoán từ xa vang lên.
Huyền nhân
Yêu hồ đã bỏ trốn!
Huyền nhân
Truy lùng khắp Đông cung, không được để lọt!
Lê Quang Hùng
*Thôi tiêu... Bị phát hiện rồi...*
Tiếng chân binh lính mỗi lúc một gần.
Huyền nhân
Mau tìm cho kỹ! Nó không thể chạy xa được!
Hắn không nói một lời, nắm lấy tay em, kéo vào trong, đóng sập cửa lại.
Lê Quang Hùng
/Ngơ ngác nhìn hắn/
Trần Đăng Dương
Suỵt... Im miệng. Mau trốn đi
Lê Quang Hùng
/Hoang mang/
Chẳng rõ rốt cuộc hắn đang toan tính điều gì, em vẫn ngoan ngoãn chui tọt vào sau màn trướng, thu mình lại.
Ngay sau đó, một tốp lính đứng trước cửa phòng hắn, gõ cửa.
Huyền nhân
Thưa điện hạ... có thấy hồ ly hiến tế bỏ trốn không ạ?
Trần Đăng Dương
Không thấy
Trần Đăng Dương
Ta đang bận đọc sách
Huyền nhân
Ngài... có chắc không ạ...?
Trần Đăng Dương
Chẳng lẽ các ngươi cũng không đủ khả năng để quản lý một sinh linh yếu ớt như vậy sao?
Trần Đăng Dương
/Thở dài/ Đám bất tài...
Trần Đăng Dương
Các ngươi làm đang phiền ta đấy /Trừng mắt/
Huyền nhân
V-vâng... xin lỗi công tử!
Bọn lính vội vàng rút lui.
Bên trong, em thở phào nhẹ nhõm rồi bò ra khỏi màn.
Lê Quang Hùng
Hú hồn vịt bay...
Hắn ngồi xuống ghế, rót chén trà.
em khẽ bước tới, thong thả ngồi xuống, ánh mắt dừng lại nơi người đối diện.
Lê Quang Hùng
Suýt chút nữa là đời ta đi tong rồi...
Lê Quang Hùng
May mà có huynh cứu
Lê Quang Hùng
Cảm tạ cảm tạ /Chắp tay/
Trần Đăng Dương
Muốn sống yên thì đừng khiến người cứu ngươi phải hối hận
Trần Đăng Dương
/Nhấp ngụm trà/
Lê Quang Hùng
Mà này, cho ta hỏi cái nha?
Lê Quang Hùng
Sao huynh cứ cứu ta hoài vậy?
Lê Quang Hùng
Huynh không thấy phiền hả?
Trần Đăng Dương
/Lặng người/
Hắn hơi ngả người về sau, ngón tay gõ nhịp nhẹ lên bàn.
Đôi môi mỏng khẽ cong, nửa cười nửa như chẳng buồn để tâm.
Trần Đăng Dương
Chắc là vì... ngươi thú vị? /Chống cằm/
Lê Quang Hùng
/Chớp mắt, cười gượng/ Chỉ vậy thôi á?
Trần Đăng Dương
Một tiểu hồ ly bé xíu như ngươi mà dám trốn ngục
Trần Đăng Dương
Lại còn ngông cuồng, dám thương lượng với bổn tọa?
Trần Đăng Dương
Đáng để ta liếc mắt qua một chút~ /Cười nhạt/
Lê Quang Hùng
Huynh không nói dối chứ?
Lê Quang Hùng
Không ngờ một người như huynh lại để mắt đến ta /Cười/
Lê Quang Hùng
Ta ngỡ mình chẳng đáng một xu trong mắt huynh đài chứ?
Lê Quang Hùng
Vậy là ta không phải bị đem ra cúng nữa rồi chứ gì? /hí hửng/
Trần Đăng Dương
/khẽ nhấp trà/
Trần Đăng Dương
Nếu muốn sống tiếp...
Trần Đăng Dương
Trong vòng ngày mai, ngươi phải tìm được một hồ ly khác thay thế ngươi trên bệ tế
Trần Đăng Dương
Nếu không, ta cũng chẳng thể giữ ngươi mãi /Hờ hững/
Lê Quang Hùng
Huynh không sợ ta sẽ âm thầm thoát thân sao?
Trần Đăng Dương
Ngươi rõ rồi đấy, bổn công tử đường đường là hậu duệ vương triều hưng thịnh
Trần Đăng Dương
Sao có thể để một kẻ như ngươi tùy tiện ra vào thành?
Trần Đăng Dương
Luật trời không đổi. Chọn đi
Lê Quang Hùng
/Thở hắt/ Huynh muốn thế nào thì cứ vậy đi... Ta đồng ý mà
Trần Đăng Dương
Giao ước đã thành, ngươi hãy nhớ cho kỹ
Lê Quang Hùng
/Chống tay/ Biết rồi biết rồi...
Tiếng chén trà khẽ chạm bàn vang lên, hắn lặng lẽ đứng lên, chậm rãi bước tới lại gần em.
Lê Quang Hùng
/Vô thức lùi lại từng bước/ Huynh định làm gì vậy?
Trần Đăng Dương
Ngươi chẳng phải đã nói sẽ nguyện dâng cả thân thể này cho ta muốn làm gì thì làm sao?
Trần Đăng Dương
Giờ lại hối hận rồi à?
Lê Quang Hùng
T-ta nói đùa mà, ai bảo huynh tin thật làm chi?!
Em lùi đến sát tường, hai tay chống ra sau, mặt đỏ bừng.
Hắn cúi xuống, dừng lại ngay trước mặt em.
Trong thoáng chốc, em cảm nhận được hơi thở ấm nóng của hắn phả lên cổ mình.
Trần Đăng Dương
/Thẫn thờ ngắm nhìn người trước mặt/
Lê Quang Hùng
Muốn làm gì thì làm lẹ đi, đừng có nhìn ta kiểu đó...!
Trần Đăng Dương
Ngươi tên gì?
Trần Đăng Dương
Ta hỏi tên
Lê Quang Hùng
L-Lê Quang Hùng
Trần Đăng Dương
Bao nhiêu tuổi?
Lê Quang Hùng
Ta chưa mọc răng khôn nữa, chắc nhỏ hơn huynh?
Lê Quang Hùng
Ủa... Nhưng mà ngẫm lại thì tuổi tác giữa người với hồ ly chênh nhau dữ lắm...
Trần Đăng Dương
/Khẽ nhắm mắt/ Thật là...
Trần Đăng Dương
Ngây thơ đến mức làm người khác phát cáu
Lê Quang Hùng
Này! Huynh đừng tưởng mình là bổn công tử là có thể ngồi trên đầu trên cổ người khác được chắc?!
Lê Quang Hùng
Thân thích gì chưa mà dám giỡn mặt kiểu đó với ta?!!!!
Lê Quang Hùng
Đồ đáng ghét!!! /Giậm chân/
Lê Quang Hùng
Hứ! /Rời đi/
Trần Đăng Dương
Này. Ngươi muốn tự chui đầu vào lưới à?
Trần Đăng Dương
Ra ngoài đó để người ta xách cổ ngươi đi hay gì?
Lê Quang Hùng
Ta về ngục ngủ!!!
Lê Quang Hùng
Hay huynh tính để ta ngủ lăn lóc giữa cung gió trăng à?!
Trần Đăng Dương
Ta không rảnh để dỗ ngươi đâu
Trần Đăng Dương
Vào đây mà ngủ!
Ngày khai bút: 20/04/2025
Ngày phát hành: 03/07/2025
Comments