(Jiminjeong)Xuân Hạ Thu Đông
3
Thấm thoắt, ngày nhập học cuối cùng cũng đến. Ánh nắng ban mai chiếu rọi qua những tán cây, tạo thành những vệt sáng lung linh trên con đường dẫn vào cổng trường. Tiếng bước chân rộn ràng của các học sinh mới hòa cùng âm thanh cười nói khiến mọi góc trường trở nên sống động hơn bao giờ hết.
Minjeong đứng trước cổng trường, đôi mắt thoáng chút lạ lẫm xen lẫn hồi hộp. Trường học mới to lớn và khang trang hơn những gì em từng tưởng tượng. Bầu không khí này khác xa với ngôi trường làng nhỏ bé mà em và Jimin từng gắn bó. Lòng em dâng lên một cảm giác khó tả, vừa háo hức, vừa ngại ngùng như thể đang đứng trước ngưỡng cửa của một thế giới mới. Bên cạnh em, Jimin dường như chẳng mảy may bị ảnh hưởng bởi sự lạ lẫm xung quanh. Nụ cười tự tin của chị vẫn rạng ngời như ngày nào, đôi mắt ánh lên vẻ háo hức đầy năng lượng. Chị khẽ vỗ nhẹ vai Minjeong, như muốn truyền thêm can đảm cho em.
Yu Jimin
Em lo gì chứ, chúng ta sẽ cùng nhau bước qua mọi thứ.
Minjeong mỉm cười đáp lại, cảm giác ấm áp lan tỏa khắp lòng. Với Jimin bên cạnh, mọi sự lạ lẫm dường như trở nên dễ chịu hơn. Hai người bước qua cánh cổng trường, hòa mình vào dòng người tấp nập. Mỗi bước đi như khắc sâu thêm một cột mốc mới trong hành trình tuổi trẻ của họ. Tiếng chuông báo hiệu buổi lễ nhập học vang lên, tiếng vang ấy dường như mở ra một chương mới đầy hứa hẹn trong cuộc đời.
Dù vậy, niềm vui ban đầu nhanh chóng bị thay thế bởi một chút hụt hẫng khi cả hai nhận ra mình không thể học chung lớp. Đã vậy, lớp học của Jimin và Minjeong lại cách nhau khá xa, khiến việc gặp gỡ giữa họ cũng trở nên khó khăn hơn đôi chút.
Jimin thoáng chút luyến tiếc, đôi môi mím lại, ánh mắt như mất đi sự rạng rỡ thường thấy.
Yu Jimin
Chị cứ tưởng chúng ta sẽ chung lớp cơ
Minjeong trái lại, chẳng để tâm mấy. Em khẽ mỉm cười, kéo nhẹ tay Jimin và nói lời an ủi:
Kim Minjeong
Chỉ là khác lớp thôi mà , ra chơi hay tan học chúng ta vẫn có thể gặp nhau.
Kim Minjeong
Với lại, không phải chị đã bảo em phải tự lập nhiều hơn sao
Jimin nghe vậy, không nhịn được liền bật cười.
Yu Jimin
Đúng là miệng lưỡi của em lúc nào cũng thắng được chị
Chị nhẹ nhàng xoa đầu Minjeong, lòng dần dịu lại. Dù không cùng lớp, sự hiện diện của Minjeong ở nơi đây vẫn là điều khiến chị thấy yên lòng nhất. Thế nhưng, Jimin không hiểu sao lại không thể rời đi ngay mà đứng lặng bên cửa sổ lớp học của Minjeong. Chị dõi theo từng bước em vào lớp, nhìn em khẽ cúi chào thầy cô, tự tin giới thiệu bản thân trước cả lớp rồi chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ. Chỉ khi thấy Minjeong đã ổn định chỗ ngồi, Jimin mới miễn cưỡng quay đi, chạy vội về lớp của mình.
Vừa bước vào lớp, Jimin lập tức bị thầy giáo nhắc nhở vì lần đầu đến lớp đã đi trễ. Chị chỉ biết xoa xoa đầu, nở nụ cười tươi và lí nhí xin lỗi. "Thầy thông cảm, lần sau em sẽ không thế nữa ạ." Tiếng cười khẽ của cả lớp vang lên, xua tan không khí nghiêm túc, và Jimin nhanh chóng hòa nhập với ngày học đầu tiên đầy màu sắc. Một chương mới, nơi những mối quan hệ mới sẽ hình thành, nhưng vẫn giữ nguyên vẹn hình bóng thân quen của người bạn đồng hành từ thuở ấu thơ.
Vài tuần trôi qua, Minjeong dường như đã quen với không khí của lớp học. Em cũng làm thân được với một cô bạn ngồi cùng bàn, một cô gái năng động và hoạt bát tên NingNing. NingNing mang đến cho Minjeong một cảm giác thoải mái, khiến cho những tiết học ở ngôi trường mới theo đó cũng nhẹ nhàng hơn hẳn.
Cả hai dường như tìm thấy ở nhau một sự đồng điệu bất ngờ. NingNing với tính cách hoạt bát, luôn tràn đầy năng lượng, chẳng ngại kéo Minjeong vào những câu chuyện vui vẻ của mình. Còn Minjeong, tuy trầm lặng hơn, nhưng lại không giấu được sự thích thú khi lắng nghe cô bạn mới kể chuyện. Mỗi lần NingNing cười giòn tan hay pha trò trong lớp, Minjeong lại cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn, như thể mọi sự xa lạ và ngại ngùng ban đầu đều tan biến. NingNing thì ngược lại, nhận ra bên trong vẻ ngoài dịu dàng của Minjeong là một người bạn tinh tế và biết lắng nghe. Sự kết hợp giữa hai cá tính tưởng chừng trái ngược lại tạo nên một tình bạn đặc biệt, khiến những ngày đầu tại ngôi trường mới của Minjeong trở nên tươi sáng hơn bao giờ hết.
Phía Jimin thì mọi thứ cũng khá ổn. Cô thu hút sự chú ý của mọi người bởi vẻ ngoài năng động và nụ cười rạng rỡ luôn thường trực trên môi. Trong những hoạt động chung của lớp, Jimin luôn là người nổi bật, dễ dàng hòa mình vào không khí vui tươi ấy.
Thế nhưng, điều khiến mọi người bất ngờ là Jimin dường như không có ý định kết thân với ai. Cô trò chuyện thân thiện, nhưng khi ai đó cố gắng tiến gần hơn, Jimin lại khéo léo giữ một khoảng cách vừa đủ, như thể có một bức tường vô hình mà không ai chạm tới được. Nụ cười ấy, dù rực rỡ, vẫn mang theo chút gì đó xa xăm. Phải chăng trong lòng Jimin đã có một người mà cô luôn dành sự quan tâm trọn vẹn, đến mức không còn chỗ cho bất kỳ ai khác?
Giselle, cô bạn cùng lớp với Jimin, là người đầu tiên chủ động bước tới làm quen. Với tính cách hòa đồng và cởi mở, Giselle không ngại ngần bắt chuyện với Jimin mỗi khi có cơ hội.
Giselle
Jimin, cậu có muốn tham gia câu lạc bộ cùng mình không. Nghe nói có nhiều hoạt động thú vị lắm
Gislle mỉm cười rạng rỡ, đôi mắt lấp lánh nhìn Jimin đầy mong đợi
Nhưng Jimin chỉ khẽ cười, đáp lại bằng giọng điệu lịch sự nhưng rõ ràng là muốn né tránh:
Yu Jimin
Cảm ơn cậu, nhưng mình chắc sẽ không tham gia đâu. Có lẽ mình cần nhiều thời gian hơn để làm quen với trường mới.
Giselle không bỏ cuộc, những ngày sau vẫn cố gắng tiếp cận. Tuy nhiên, mỗi lần cô nhiệt tình mở lời, Jimin luôn giữ một thái độ chừng mực, đủ để không làm tổn thương Giselle nhưng cũng đủ để giữ khoảng cách. Dù Giselle không nói ra, cô không khỏi cảm thấy lạ lùng trước thái độ ấy của Jimin.
Bất ngờ thay, Giselle lại là người mà NingNing, cô bạn mới thân thiết của Minjeong, thầm mến từ lâu. NingNing từng không ít lần kể với Minjeong về “người đặc biệt” ấy, với ánh mắt long lanh và giọng nói đầy háo hức. Không chỉ là thầm mến, em còn rất hiểu về người đó. Cả hai từng học chung trường cấp hai, những kỉ cũ khiến cả hai giữ một mối liên hệ đặc biệt , dù không còn chung lớp khi lên cấp ba.
NingNing
cậu biết không minjeong , giselle luôn giúp đỡ mình mỗi khi gặp khó khăn
NingNing
cậu ấy không những vui tính mà còn rất tinh tế... Mình nghĩ.. Giselle chắc cũng quan tâm đến mình nhiều lắm.
Minjeong cảm nhận được sự tin chắc trong giọng nói của NingNing, như thể không phải chỉ là cảm xúc đơn phương. NingNing chưa từng trực tiếp thừa nhận, nhưng qua từng câu chuyện, từng ánh mắt sáng lên khi nhắc về Giselle, Minjeong hiểu rằng giữa họ tồn tại một mối dây vô hình. Điều khiến Minjeong ngạc nhiên hơn là dường như Giselle cũng có tình cảm đặc biệt với NingNing. Những lời kể của NingNing về những lần Giselle chủ động tìm em ấy, những cử chỉ chăm sóc nhẹ nhàng, đều chỉ ra rằng cảm xúc ấy không phải chỉ đến từ một phía.
NingNing
Này* lay người em*
NingNing
Cậu nghĩ mình nên làm gì, Minjeong
NingNing
Liệu có nên tiến thêm một bước
Minjeong khựng lại một chút, không biết trả lời sao. Trong đầu em lúc này lại bất giác hiện lên hình ảnh của Jimin, người đang cố né tránh sự tiếp cận của Giselle. Một mối quan hệ phức tạp dần hình thành, đan xen giữa những cảm xúc khó nói thành lời.
Kim Minjeong
hay cậu để thời gian trả lời đi
nói là vậy nhưng nhìn bạn mình như thế nên em cũng đang định nhờ Jimin giúp sức với mình để đẩy thuyền hai người họ.
Minjeong quyết định tìm Jimin để bàn tính chuyện giúp NingNing. Dù biết chị không phải kiểu người hứng thú với những chuyện mai mối, nhưng vì bạn mình, Minjeong vẫn muốn thử. Trong giờ ra chơi, Minjeong tìm đến lớp của Jimin. Thấy chị đang ngồi một mình dưới tán cây gần sân thể thao, em nhẹ nhàng bước tới, khẽ gọi:
Kim Minjeong
Chị Jimin, em có chuyện này muốn nhờ chị giúp
Jimin ngẩng đầu lên, nụ cười quen thuộc hiện lên khi vừa thấy em.
Yu Jimin
Có chuyện gì mà trông em gấp gáp vậy , nhóc con mindong
Kim Minjeong
*phồng má* này nháaaa
Kim Minjeong
Người ta không phải nhóc con nha
Kim Minjeong
Lớn hơn có mấy tháng tuổi thôi mà, hứ
Yu Jimin
ôi cho chị xin lỗi nhé mindong, không biết có chuyện gì mà tiểu thư đây gấp gáp như thế hả
Kim Minjeong
Hừ, coi như chị biết điều đó
Minjeong ngồi xuống, ánh mắt hơi do dự khi lên tiếng
Kim Minjeong
Chị có biết Giselle không
Kim Minjeong
Bạn ấy học cùng lớp với chị á
Jimin hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng gật đầu.
Yu Jimin
Bạn ấy ngồi cách chị mấy bàn, nhưng sao em lại hỏi về Giselle?
Minjeong ngập ngừng một chút, rồi quyết định nói thẳng.
Kim Minjeong
Bạn cùng bàn của em, NingNing, rất thích Giselle. Em nghĩ hai người họ có gì đó đặc biệt, nhưng bạn ấy vẫn còn do dự. Em muốn chị giúp em tìm hiểu xem Giselle có cảm xúc tương tự không, để em có thể giúp bạn mình tự tin hơn.
Jimin nhìn Minjeong, ánh mắt pha chút tò mò xen lẫn trầm tư. Một lúc sau, chị khẽ cười, giọng điệu đùa cợt:
Yu Jimin
Thế ra Mindong nhà ta hôm nay còn làm quân sư tình yêu cơ à
Yu Jimin
Thôi được. Vì em, chị sẽ để ý bạn ấy hơn một chút, nhưng đừng hy vọng nhiều quá, chị không giỏi mấy chuyện như này đâu.
Minjeong mỉm cười, cảm giác nhẹ nhõm hơn khi thấy Jimin đồng ý
Thế là tổ hợp hai con người tư vấn tình yêu cho đôi trẻ Ningselle ra đời từ đó
Comments