Chương 4

Sáng hôm sau
Cậu tỉnh dậy lúc 10h sáng
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
/Nhấc điện thoại lên/
Trương Duy Bảo
Trương Duy Bảo
💬 Tao ngủ ở chỗ con bé tóc tím rồi. Hẹn gặp sau
Vương Hạo Nhiên
Vương Hạo Nhiên
💬 Tao về lúc 3h. Có chuyện gì thì gọi
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
/Gõ chữ ổn rồi lại xoá đi. Không gửi gì cả/
Khoảng 30 phút sau thì cô giúp việc lên gọi cậu
Nhân Vật Phụ
Nhân Vật Phụ
Cô giúp việc: Cậu Trịnh ơi, cô giáo mới đến rồi. Đang đợi ở dưới
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Lại nữa à
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
/Đi xuống dưới phòng khách/
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
/Xuống đến nơi, nhìn thấy người con gái ấy thì bỗng khựng lại/
Ngồi nơi ghế sofa là một cô gái. Tóc đen dài, gương mặt xinh đẹp, sống mũi cao. Nước da trắng tự nhiên
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Chào em. Em là Phan Thanh Trịnh?
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Còn chị là người thứ...11 đến dạy tôi?❄️
Chu Di Hân
Chu Di Hân
/Mở túi lấy ra cuốn sách và một tập đề/
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Tôi là Chu Di Hân. Con gái của cô Chu. Tạm thời sẽ thay mẹ tôi dạy em. Nếu em hợp tác, tôi ở lại. Nếu không, tôi đi ngay. Chúng ta bắt đầu được chứ?
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Nghiêm thật nhỉ❄️
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Chị nghĩ chị dạy tôi nổi không?❄️
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Không cần nổi. Chỉ cần em đừng phí thời gian của cả hai
Tại phòng học
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Bắt đầu với bài này. Em đọc đoạn đầu đi
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
/Dựa vào ghế, một chân vắt lên ghế khác, tay nghịch bút/
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Tôi chưa đọc sách này bao giờ❄️
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Không sao. Đọc ngay bây giờ
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
/Cầm cuốn sách, mở ra đọc/
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Mặt biển hôm đó...rất..phẳng..gợn..À không, phẳng lặng như...tờ /Giọng lười biếng, cố tình kéo dài/
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Em nghĩ trò đùa của em buồn cười lắm sao?
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Không. Nhưng tôi thích cách chị nhìn tôi. Như thể tôi là tội phạm❄️
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Không phải tội phạm. Chỉ là học sinh mất căn bản
Chu Di Hân
Chu Di Hân
/Lấy một tờ giấy, đặt lên bàn/
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Đây là đoạn trích. Em hãy viết cảm nhận ngắn về hình ảnh người đàn bà trong tác phẩm này
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Cảm nhận hả? Có cần thật lòng không?❄️
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Tùy. Miễn đừng là trò nhảm
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
/Cầm bút, chống cằm, ngẫm nghĩ một lúc rồi viết/
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
"Tôi không hiểu vì sao người đàn bà ấy lại không bỏ đi. Nếu là tôi, tôi sẽ chạy càng xa càng tốt"
Chu Di Hân
Chu Di Hân
/Đọc xong, ngẩng lên nhìn cậu với một ánh mắt dịu dàng/
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Em nghĩ bỏ đi dễ đến thế sao?
Chu Di Hân
Chu Di Hân
/Im lặng, tay hơi siết lại trên mép tờ giấy/
Có một điều Trịnh không biết. Hân từng chứng kiến điều gì đó giống như vậy. Nhưng nàng không nói ra
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Em có bao giờ thử hỏi vì sao người ta chọn ở lại không
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
/Im lặng/
Sau khi học xong
Chu Di Hân
Chu Di Hân
/Đứng dậy thu dọn sách/
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Ngày mai đúng giờ. Tôi không thích đợi
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Chị không sợ tôi nghĩ ngang giữa chừng à?❄️
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Tôi cũng không sợ em giỏi lên /Cười nhẹ/
Phan Thanh Trịnh
Phan Thanh Trịnh
Chị ghét tôi không?
Chu Di Hân
Chu Di Hân
Không
Nói rồi nàng bước ra khỏi phòng. Để lại cậu ngồi đó lặng người
Đây là lần đầu tiên có người nói chuyện với cậu mà không sợ cậu. Không xem thường, cũng không nịnh nọt. Và cũng là lần đầu tiên, cậu thấy sự lạnh lùng nơi một người con gái lại khiến mình muốn đến gần hơn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play