°•~°3°•~°

Mấy hôm đầu ở lán, trời chưa mưa nhưng đất đã ẩm ướt. Đường núi dốc, suối cạn nhưng đá trơn, gánh gạo vượt rừng cứ như đánh đu giữa trời.
Tịnh – thằng nhóc cùng tổ – mê ngủ có tiếng. Gác đêm thì gục đầu vào vai người khác, ăn thì nuốt nhanh hơn nuốt gió. Có hôm đội trưởng phát hiện Tịnh vừa gác vừa mơ, miệng còn lẩm bẩm:
thằng Tịnh
thằng Tịnh
Nằm xuống, em còn ngủ mà… anh đừng đánh thức em bằng lựu đạn…
Cả tổ được một phen cười té ghế
Sáng hôm đó, Duy gánh một đôi gạo nhỏ từ lán xuống bếp. Trời hôm trước mưa, đường trơn trượt. Cậu bước không cẩn thận, trượt chân lăn thẳng xuống bờ suối phía dưới.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Á—!
Ầm một cái. Nước bắn tung. Duy nằm sõng soài, đầu bù tóc rối, chân xước một đường dài. Tiếng bước chân chạy tới. Quang Anh thở hổn hển, nhảy luôn xuống suối:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không sao chứ!? //đỡ em dậy//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chắc em gãy cái chân rồi… hoặc gãy luôn mặt //nhăn nhó ngồi dậy//
Quang Anh đỡ Duy lên bờ, lật vạt quần cậu kiểm tra vết thương. Máu rịn ra đỏ tươi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không gãy đâu, nhưng phải băng lại ngay
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh biết băng à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có học sơ cứu trong lần đi tiền trạm.
Anh xé vạt áo cũ, nhẹ nhàng quấn quanh đầu gối Duy. Tay anh cứng cáp, nhưng lúc chạm vào da, lại rất nhẹ. Nhẹ đến mức Duy rùng mình vì… không phải đau, mà là "tim đập loạn!"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em cám ơn anh…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Im lặng đi, anh đang cột!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh… đỏ tai rồi kìa! //chỉ tai anh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Im luôn!
Chiều hôm đó, Tịnh phải thay ca gánh nước một mình vì Duy bị thương, mặt nó ỉu như mo cau úng nước. Tối đến, nó nằm vật ra chiếu, ngủ say như chết. Quang Anh đang ngồi mài dao nhỏ bên ngọn đèn dầu. Duy nằm gần bên, mắt lim dim.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh Quang Anh…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hửm?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mai đừng gánh phụ em nữa. Đội trưởng mà thấy anh xót em quá là ảnh bắt cưới em luôn á!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh lại đỏ tai kìa!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cây ổi kia vẫn còn trồng chưa thẳng, em muốn anh nhổ nữa không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hahaha!!
Duy bật cười, lăn qua lăn lại. Quang Anh liếc sang, ánh mắt bất lực – rồi cũng khẽ cười.
Nửa đêm, Tịnh đang ngủ thì bỗng…ngồi bật dậy, mộng du. Nó lò dò bò về phía Duy, nằm vật xuống, đầu gối lên đùi Duy, miệng lẩm bẩm:
thằng Tịnh
thằng Tịnh
Cho em xin miếng cá… cơm anh mùi thơm quá…
Duy cứng người, miệng méo xẹo. Quang Anh tỉnh dậy, nhìn cảnh đó, bịt miệng cố không cười thành tiếng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ơi cứu em… em bị đè…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chịu khó đi. Nó mộng du có mấy phút hà.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cứ đứng nhìn em bị ăn hiếp vậy á hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//ngủ💤//
----
Cuối buổi gác, Quang Anh kê thêm cái áo cũ dưới đầu Duy. Không ai thấy. Không ai nói. Chỉ có ánh trăng rọi vào chỗ hai người nằm, và… một cái chạm rất khẽ lên cổ tay áo.
Một cái chạm lén, nhẹ như gió. Nhưng tim ai đó… đã nhớ suốt một đời...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play