[DoGav - DuongAn] Vẫn Yêu Và Mãi Yêu
CHỈ MỚI BẮT ĐẦU
An bước vào phòng họp với tài liệu trên tay. Trong phòng đã có mặt toàn bộ nhân sự cấp trung, trong đó có Duy, Quang Anh, Kiều, và cả Dương đang ngồi ở vị trí trung tâm.
Trần Đăng Dương
//không nhìn An, giọng lãnh đạm// Dự án tái thiết khu công nghiệp phía Nam. Ai chịu trách nhiệm chính?
???
Trưởng nhóm A: //rụt rè// Dạ… việc này cần người có kinh nghiệm thực địa, kiểm tra phối hợp cả kiến trúc lẫn thi công...
Trần Đăng Dương
//lạnh giọng cắt lời//Giao cho Đặng Thành An.
Cả phòng im bặt. Ánh mắt đổ dồn về An – một người mới, chưa qua nổi tuần thử việc
Pháp Kiều
//ngạc nhiên nhưng giữ bình tĩnh//Sếp Trần, cậu ấy là thực tập sinh…
Trần Đăng Dương
Vậy thì xem như đây là phép thử. Nếu không làm được, đừng mơ có chỗ ở DOMIC.
An cúi đầu nhận nhiệm vụ, tay siết chặt tài liệu, không nói lời nào. Cậu không nhìn Dương
Đặng Thành An
"Rõ ràng muốn làm khó"
An trong bộ đồ công trường, mồ hôi ướt trán, tay cầm bản vẽ phối cảnh. Nhân viên thi công không ai muốn nghe lời cậu – quá trẻ, quá mới. Có người còn xì xào
???
Công nhân A: //nói nhỏ// Thằng này là con ông cháu cha gì chắc?
???
Công nhân B: //cười khẩy// Có khi bồ của sếp. Nhìn mặt non choẹt
An không phản ứng, chỉ lặng lẽ điều chỉnh, kiểm tra đo đạc. Trưa nắng 40 độ, cậu không rời vị trí.
Đặng Thành An
Mình sẽ chứng minh...mình sẽ làm được
Quang Anh bước vào, để tài liệu lên bàn Dương
Nguyễn Quang Anh
Cậu ấy làm việc cả ngày ngoài nắng, không kêu một lời. Có vẻ không phải kiểu người lười nhác hay thiếu trách nhiệm.
Trần Đăng Dương
//lật tài liệu, giọng đều đều//Có thể diễn rất giỏi.
Nguyễn Quang Anh
Vậy nếu năm xưa là hiểu lầm… cậu sẽ làm gì?
Dương không đáp. Bàn tay lật tài liệu của anh khựng lại vài giây. Nhưng ánh mắt vẫn lạnh như băng
Trần Đăng Dương
Đến khi đó… tôi sẽ là người quyết định. Còn hiện tại – cứ để cậu ta nếm thử cảm giác bị bỏ lại.
An tan ca muộn, bước vào thang máy. Vừa lúc đó, Dương cũng vào. Không gian nhỏ hẹp, im lặng đến ngột ngạt
Thang máy di chuyển. Dương bỗng nói.
Trần Đăng Dương
Hôm nay không bỏ cuộc à?
Đặng Thành An
Tôi đã nhận việc. Tôi sẽ làm đến cùng.//giữ thái độ chuyên nghiệp//
Dương xoay người, đối mặt cậu. Khoảng cách rất gần.
Trần Đăng Dương
Cậu đúng là giỏi chịu đựng. Không còn là thằng nhóc ngày xưa luôn bám theo tôi nữa nhỉ?
Đặng Thành An
Tôi chỉ đang làm việc. Không hơn, không kém.
Thang dừng. An bước ra trước. Dương đứng lại nhìn theo, ánh mắt tối lại – rõ ràng có một phần bản thân không thể kiểm soát được.
An vừa về đến nhà trọ. Cậu ngồi xuống ghế, mở điện thoại ra. Trong album ảnh cũ là một tấm ảnh: Dương năm lớp 12 – gương mặt nghiêm nghị, tóc hơi rối, đang nhìn về phía máy ảnh. Ghim trong ảnh là dòng chữ
“Thi chung Đại học Kiến trúc – đừng quên nhé.”
– Dương.
Đặng Thành An
Làm xong lẹ rồi ngủ
An nộp bản kế hoạch cải tiến công trường. Dương nhìn sơ qua rồi ném xuống bàn
Trần Đăng Dương
//giọng sắc như dao// Chỉnh lại toàn bộ. Sai phương án gốc
Đặng Thành An
Tôi có kiểm tra theo mẫu kỹ thuật của kỹ sư trưởng. Nếu cần, tôi có thể giải thích…
Trần Đăng Dương
Tôi không cần cậu giải thích. Tôi muốn thấy một bản hoàn hảo.
Trần Đăng Dương
Cậu tưởng gắn mác “người quen” là tôi sẽ dễ dãi?
Đặng Thành An
Tôi sẽ chỉnh lại.
Đặng Thành An
Mà sếp chúng ta không phải là người quen nhớ kĩ giúp tôi!
Comments
Vợ ơi~
tutu mài t khai trương cho nhe
2025-07-04
1
Embes💋🥀
dừa
2025-07-03
0