Nụ Cười Không Dành Cho Anh

An vừa ra viện đã trở lại làm việc. Cậu gầy đi rõ, vẫn còn vết thương trên trán. Nhưng nụ cười của cậu vẫn nhã nhặn, lịch sự. Một số nhân viên thấy vậy thì xì xầm.
: Người ta mới ra viện mà đã đi làm rồi kìa…
: Chắc sợ sếp Trần nổi giận.
An nghe được, nhưng chỉ im lặng. Cậu tiếp tục bê tài liệu đến phòng họp
Tít
Thang máy mở ra, Pháp Kiều – dáng đi tự tin bước vào. Gặp An, cô hét lên
Pháp Kiều
Pháp Kiều
ANNNN! MÀY CÒN SỐNG KÌA!!!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hụ..hụ Mày định giết tao lần nữa à…?
Pháp Kiều
Pháp Kiều
/rưng rưng giả bộ/ Tao đi công tác 2 tuần, nghe tin mày nhập viện xém khóc ở sân bay
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mà còn làm việc luôn là sao hả trời? Mày không sợ chết hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nó có biết sợ đâu Kiều, ngu lắm!//đi đến//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao làm xong dự án rồi, mày lo đi chứ?//bĩu môi//
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày không cần cố để vừa lòng ai hết, An à…
Ánh mắt Kiều chùng xuống. Câu nói tưởng vô tình nhưng An lại nghe rất rõ.
Cả ba ngồi ăn cơm hộp trong phòng dự án. An – Kiều – Duy giờ đã thành một nhóm bạn thân.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//nhìn Duy rồi liếc Quang Anh đang đi ngang// Ê An, mày thấy thằng Quang Anh hay nhìn Duy không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//cười gian//Mày khỏi nói…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao đếm được 7 lần trong hôm nay rồi đó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//nhét cơm vào miệng, nghẹn// Gì kỳ vậy?! Ảo giác tụi bây thôi!!!
Pháp Kiều
Pháp Kiều
//Vỗ lưng Duy rồi nháy mắt với An//Ảo hay không, Quang Anh thấy mày cười cái là sáng nguyên cái hành lang luôn nha.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao cười suốt mà có ai sáng đâu. Chỉ có bị khinh thôi hà.
Bầu không khí chùng xuống 1 nhịp. Kiều và Duy nhìn nhau. Nhưng An nhanh chóng chuyển chủ đề
Đặng Thành An
Đặng Thành An
ờ ừm..Mày ăn lẹ đi. Hôm nay tao nộp bản thiết kế cho sếp Trần.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giao cho ai không giao, giao cho người không có trái tim!
Dương làm thì có trái tim!...
.
An gõ cửa, bước vào. Dương ngồi xem báo cáo. Không ngẩng đầu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//đặt bản kế hoạch lên bàn// Bản thiết kế hoàn thiện cho khu phía Đông. Tôi kiểm tra lại ba lần rồi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ. Tôi sẽ xem.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tôi sẽ đợi phản hồi...
Cậu quay lưng định đi. Dương bỗng cất lời – không cảm xúc.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cậu sống tốt thật đấy. Có bạn bè. Có người gửi hoa, gửi nhẫn. Cười nhiều lắm.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sống tốt… đâu đồng nghĩa với… không đau.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Diễn cho ai coi chứ?
Không khí trong phòng đóng băng. Nhưng cậu vẫn bước đi. Dương ngồi yên. Nắm tay siết chặt.
.
An ngồi cùng Kiều, tay cầm lon soda, ánh hoàng hôn phủ lên vai
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Mày còn yêu người đó không?//ngieng đầu nhìn An//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
ừ ...
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Vậy thì đau lắm ha?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đau
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng đau quen rồi, không thấy nữa
Kiều gác đầu lên vai An. Cả hai im lặng. Chỉ có gió thổi, mang theo mùi bụi và nỗi buồn không tên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play