Chương 2

22:36 PM
Dương Hải My
Dương Hải My
“Tôi không định nhắn lại đâu.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Nhưng không hiểu sao… anh khiến tôi thấy an toàn. Trong một kiểu điên rồ nào đó.”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Anh biết. Em chỉ đang cần một nơi để yếu lòng.”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Và nếu cần, anh có thể là nơi đó – dù chỉ tạm thời.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Anh biết tôi đến khách sạn Lumen tối nay à?”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Không cần biết. Vì em không đến.”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Em sợ. Hoặc... em bắt đầu tin anh nguy hiểm thật sự.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Tôi không sợ.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Chỉ là… chưa đủ tò mò để bước đến.”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Vậy cho anh một tin nhắn thôi. Một điều em từng ước nhưng chưa dám nói.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Tôi đã từng muốn… có ai đó nhắn tin cho tôi, sau mỗi đêm tôi gục trên sân khấu.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Nhắn rằng tôi vẫn là con người. Không chỉ là công cụ kiếm tiền.”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Anh sẽ nhắn. Dù em gục vì mệt, hay vì đau, hay vì những lần bật khóc khi bị buộc phải cười.”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Anh không cần gặp em. Vì đôi khi… những người ở xa mới thấy rõ nhất những vết thương giấu trong em.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Sao anh biết tôi đau?”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Vì anh từng đứng giữa đám đông đó.
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
Và là người duy nhất không cầm điện thoại quay em… mà chỉ nhìn em như một cô gái cần được ôm.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“…Có thể tôi đã biết anh là ai.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Hoặc chỉ là tôi muốn tin – đâu đó trong hàng triệu fan… có người như anh tồn tại.”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Vậy cho anh một lần thật sự.”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Mở rèm cửa ra. Bây giờ.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Hả???”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Anh bảo rồi… rèm phòng em chưa bao giờ kéo hết.”
Dương Hải My
Dương Hải My
....
Dương Hải My
Dương Hải My
“Anh… đang ở đâu?”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Không quan trọng. Quan trọng là… đừng để đèn ngủ quá mờ.
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
Vì anh thấy em vẫn đang co người lại dù phòng ấm 28 độ.”
Dương Hải My
Dương Hải My
“Đồ quái…”
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
“Ngủ ngon, My.
Đường Hiểu Đông
Đường Hiểu Đông
Mai anh sẽ nhắn sớm hơn – trước cả khi nước mắt em kịp rơi.”
ủng hộ mình nhè mọi người
hãy bình luận cho mình thêm ý kiến nhé
Hot

Comments

GiGa-Aruto

GiGa-Aruto

ok nè, truyện cũng đc

2025-07-07

3

C2 Mát Lành

C2 Mát Lành

/Drool//Drool//Drool/

2025-07-08

0

Matt Damian

Matt Damian

/Good/

2025-07-07

2

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play