Chạm Vào Tim Em Trước Thân Xác
Chương 3
Suốt đêm đó, My không ngủ. Cô kéo rèm, khóa cửa, kiểm tra mọi ngóc ngách trong phòng.
Nhưng vẫn không thể ngăn được dòng suy nghĩ:
“Nếu anh ta thật sự ở gần… thì sao mình không nhìn thấy?”
Dương Hải My
“Tôi vẫn chưa biết anh là ai.
Dương Hải My
Nhưng tôi không thể ngăn mình nhắn cho anh.”
Đường Hiểu Đông
“Vì em đang sợ. Hoặc đang nhớ anh.”
Đường Hiểu Đông
“Cả hai cũng không sao.”
Dương Hải My
“Sao anh không nói anh là ai? Làm tôi bớt lo?”
Đường Hiểu Đông
“Vì em sẽ không còn tò mò.
Đường Hiểu Đông
Mà tò mò là thứ giữ em ở lại.”
Dương Hải My
“Đồ manip. Nhưng hiệu quả.”
Lúc này, lịch quay của My dày đặc. Cô bị ép thực hiện một cảnh nguy hiểm – chạy băng qua sân khấu đầy khói và dây điện.
Khi đạo diễn chưa kịp hét “cắt”, My trượt chân ngã mạnh, đầu suýt đập xuống thanh sắt.
Nhưng… ai đó đã lao tới, ôm cô trong tích tắc.
Dương Hải My
“Anh… là người vừa đỡ tôi?”
Đường Hiểu Đông
“Em ổn chứ?”
Dương Hải My
Anh xuất hiện đúng lúc.
Dương Hải My
Còn mùi nước hoa… giống hệt tin nhắn anh từng mô tả.”
Đường Hiểu Đông
“Anh từng nói... mùi bạc hà lạnh đầu mùa.
Đường Hiểu Đông
Vì đó là mùi duy nhất làm anh nhớ đến lần đầu thấy em khóc.”
Cô nhìn quanh. Không ai chú ý đến người vừa biến mất khỏi hiện trường.
Nhưng đồng phục anh mặc… là từ ekip quay video.
Cô hỏi quản lý. Không có ai như vậy trong danh sách nhân sự hôm nay.
Dương Hải My
“Anh thật sự là ai vậy?”
Đường Hiểu Đông
“Một người từng từ bỏ ước mơ vì em.”
Dương Hải My
“Nghe vừa ngọt vừa đáng sợ.”
Đường Hiểu Đông
“Vậy thì đừng yêu anh.”
Dương Hải My
“Tôi đâu nói là tôi yêu anh.”
Đường Hiểu Đông
“Chưa. Nhưng tim em bắt đầu chờ tin nhắn của anh mỗi đêm rồi.”
Dương Hải My
“Anh…Tôi ghét anh.”
Đường Hiểu Đông
“Đừng ghét.
Vì một khi em yêu, em sẽ không thể ghét được nữa đâu.”
Cô lặng người. Trên tay là lọ nước hoa bạc hà mà anh ta từng nhắc.
Còn trong đầu… là một hình bóng mờ nhạt từng quen thuộc đến đau lòng.
Comments
GiGa-Aruto
Thề cái chương 3 chill vãi
2025-07-07
2
C2 Mát Lành
/Drool/like
2025-07-08
0
Matt Damian
/Smile/
2025-07-07
1