(Văn Hàm)Ngày Hạ Đáng Nhớ!
Chương 3
Em cứ ngồi một góc cây mà khóc, em khóc chỉ vì em muốn đỡ những phần nào mà em đã trải qua nhiều năm. Em thật sự rất mệt, em khóc đến kiệt sức vì lo học mà em cũng thường xuyên bỏ bữa
Dương Bác Văn đứng ở đó không xa mà nhìn thấy tất cả mọi thứ đang diễn ra, vẫn cứ như ngày đầu gặp nhau…Anh chậm rãi bước đi đến chỗ em
Bóng dáng quen thuộc đứng trước mặt em. Hạ người thấp xuống mà nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ấy
Tả Kỳ Hàm
//Ngước nhìn//..?
Dương Bác Văn
Sao em ngồi đây? //Nhìn đôi mắt của em//
Tả Kỳ Hàm
//vội đứng dậy//À…
Em hoảng loạn mà đứng bật lên, tay lau những dòng nước mắt ấy một cách nhanh chóng
Dương Bác Văn
Chuyện gì mà em lại phải ngồi ở đây khóc? //Lo lắng//
Tả Kỳ Hàm
Dạ…Không có chuyện gì hết
Tả Kỳ Hàm
Chào anh! Em về
Anh liền nhanh chóng nắm bắt lấy tay em mà cố gắng có thể giải thích và an ủi cho em, anh tuy không biết chuyện gì mà em đã khóc đến thế nhưng anh muốn ở lại an ủi em, dỗ dành em cho em có thể dịu lại mà nhẹ lòng
Dương Bác Văn
//nhanh chóng nắm lấy tay em// ở lại đây! Anh sẽ tâm sự với em
Một lúc sau, anh liền chở em về nhà của anh. Trên đường về anh cứ hỏi thăm em, nói chuyện đủ thứ, từ chuyện hài đến chuyện vui chuyện gì cũng có. Anh làm vậy là để em có thể vui lòng hơn, trên con đường ấy là mỗi câu chuyện của hai người là những tiếng nói là những tiếng cười
Khi đến vào nhà anh, em cứ ngắm nhìn nhà anh mà biết hoàn cảnh nhà anh cũng khó khăn. Em không chê ghét anh vì nhà anh nghèo, nhưng em cảm thấy buồn em buồn là vì nhìn người mình yêu lại phải trải qua hoàn cảnh như vậy, em cũng xót lắm chứ? Tuy rằng nhà em và nhà anh khác xa nhau nhưng em không phải là một loại người khinh thường người nghèo khó, em còn muốn giúp anh cho anh có thể khá giả hơn
Dương Bác Văn
Rồi…Nhóc nói anh nghe
Dương Bác Văn
Sao lại ngồi khóc ở đấy.?
Tả Kỳ Hàm
Chuyện này..//không dám nói//
Dương Bác Văn
Nhóc cứ nói đi..
Dương Bác Văn
Giấu làm gì chứ..?!
Em lưỡng lự một chút rồi cũng kể hết mọi chuyện cho anh nghe, càng kể giọng càng nghẹn lại mà bật khóc..Anh nhìn em mà không khỏi xót xa, đành ôm em vào lòng mà vổ về từng chút
Comments