[ CamMiu – MiuCam ] Ánh Dương Của Nữ Phản Diện
#1 : Mở Mắt Ở Một Thế Giới Khác
Âm thanh xe cứu thương vang lên chói tai giữa màn đêm.
Mưa như trút nước, nước thấm qua mái tóc, hòa cùng máu đỏ thẫm trên trán Khương Hoàn Mỹ. Cô nằm bất động giữa đường, bàn tay vẫn nắm chặt chiếc điện thoại — thứ vừa hiển thị chương cuối cùng của cuốn tiểu thuyết mà cô đọc vì… quá tức với nữ phản diện bên trong.
"Làm gì có ai ngu ngốc đến mức cứ lao đầu vào nữ chính dù bị từ chối hàng chục lần chứ?"
Câu nói đó là lời cuối cùng cô lẩm bẩm trước khi chiếc xe tải trượt bánh và đâm sầm vào cô.
Khi Khương Hoàn Mỹ mở mắt ra, cô ngỡ mình đang trong giấc mơ.
Trần nhà màu kem cổ kính. Đèn chùm pha lê lấp lánh. Chăn ga thêu hoa tinh xảo. Bên ngoài cửa sổ là tiếng chim hót líu lo.
Và kỳ lạ hơn cả — cô đang ở trong một căn biệt thự kiểu châu Âu, nằm trên giường với một cơ thể… rõ ràng là nhỏ hơn, nhẹ hơn, mềm hơn.
Khương Hoàn Mỹ
“Khoan… tay mình đâu có mảnh thế này? Mắt mình… sao nhìn rõ quá vậy?”
Cô giật mình ngồi bật dậy thì ngay lập tức cánh cửa bật mở. Một cô gái trẻ tầm mười bảy, mười tám tuổi mặc đồng phục hầu gái chạy vào.
Người Hầu
Tiểu thư Hoàn Mỹ! Cuối cùng người cũng tỉnh rồi! Lúc sáng người té cầu thang, em sợ quá trời!
Cô lặp lại, giọng khàn khàn.
Người Hầu
Dạ, người vẫn còn chóng mặt ạ? Em gọi bác sĩ ngay nha!
Hoàn Mỹ ngơ ngác nhìn quanh căn phòng, rồi nhìn vào gương bên cạnh giường. Trong gương là một cô gái xinh đẹp, khuôn mặt sắc sảo như điêu khắc, ánh mắt hơi kiêu kỳ, mái tóc uốn sóng dài đến eo.
Không phải CEO Khương Hoàn Mỹ, 28 tuổi, lạnh lùng và có cả đống hợp đồng chờ xử lý trên bàn. Đây là… ai?
Rồi một luồng ký ức lạ lẫm tràn vào đầu cô như cơn lũ.
Học viện Lâm Viên. Gia tộc Khương thị. Nữ phản diện bị cả trường ghét bỏ vì luôn tìm cách chèn ép nữ chính. Một cuộc đời được viết sẵn trong cuốn tiểu thuyết mà cô từng đọc với ánh mắt khinh bỉ. Và tên nhân vật... Khương Hoàn Mỹ.
Khương Hoàn Mỹ
'…Không thể nào.'
Khương Hoàn Mỹ
'Mình xuyên… vào cái truyện đó ư?'
[Ký ức nhân vật gốc tràn về…]
Khương Hoàn Mỹ – 17 tuổi, thiên kim tiểu thư con gái độc nhất của chủ tịch Tập đoàn Khương Gia.
Tính tình kiêu căng, thích thể hiện. Nghiện quyền lực và thích thao túng mọi người. Luôn tìm cách khiến Lê Ánh Nhật – nữ chính – phải “biết điều” mà tránh xa nam chính Trần Lâm.
Kết cục của cô ta trong truyện? Mất tất cả, bị hủy hoại danh tiếng và cuối cùng phải chuyển trường trong tủi nhục. Không ai tiếc thương.
Khương Hoàn Mỹ
“Khoan, mình là nữ phản diện? Mà lại còn là kiểu phản diện... ảo tưởng sức mạnh và mê nữ chính?!?”
Hoàn Mỹ dụi mắt, cố trấn tĩnh.
Khương Hoàn Mỹ
“Được rồi… Không sao hết. Mình là phản diện? Vậy thì mình tự viết lại kịch bản.”
Khương Hoàn Mỹ
“Lê Ánh Nhật… nữ chính hoàn hảo của câu chuyện… Em sẽ không từ chối chị thêm lần nào nữa đâu.”
Cô đứng dậy, vén tóc, liếc mình trong gương một lần nữa. Lần này ánh mắt cô sắc lạnh, không hoảng hốt như lúc nãy.
Khương Hoàn Mỹ
“Nếu mình đã ở đây, mình sẽ không sống như một NPC bị sỉ nhục và xóa sổ. Mình sẽ quyến rũ nữ chính. Cua đổ cô ấy. Và sống hạnh phúc như một kẻ chiến thắng.”
Cuộc chơi... chính thức bắt đầu.
tgiaa
Ai muonn góp ý thì cứ bình luận
Comments