(EABO) Nuôi Sói Trong Nhà
Chương 2. Khát Máu
Đêm tĩnh mịch bao trùm căn phòng, chỉ còn lại tiếng thở nhẹ nhàng của anh và hơi ấm mờ nhạt phát ra từ cơ thể ấy
Tôi ngồi bên cạnh giường, đôi tay siết chặt thành nắm, cố gắng kìm nén cơn khát cháy bỏng trong người
Ezren Delacroix (E)
"Đã ba ngày rồi, mình chưa có giọt máu nào"
Ezren Delacroix (E)
"Trạm phân phát máu cũng không gửi đến..."
Ezren Delacroix (E)
//cơ thể run lên từng cơn, như có hàng nghìn con kiến đang cắn xé từng tế bào//
Ezren Delacroix (E)
Anh... anh có ngủ chưa ạ? //thì thầm//
Lục Duẩn (A)
//vẫn nằm yên, hơi thở đều đặn//
Ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu sáng làn da trắng ngần của anh, để lộ những tĩnh mạch xanh nhạt chạy dọc cổ
Ezren Delacroix (E)
Em đây... em chỉ cần một chút thôi
Ezren Delacroix (E)
//chống tay xuống giường//
Ezren Delacroix (E)
Anh sẽ không đau đâu. Em hứa
Ezren Delacroix (E)
//tay đặt nhẹ lên ngực anh, cảm nhận nhịp tim đều đặn//
Mùi hương của anh, mùi ngọc lan trắng lẫn chút thuốc lá nhạt xộc thẳng vào mũi, khiến tôi phải gắng sức không rên lên
Ezren Delacroix (E)
Chắc hẳn anh đã phải cô đơn lắm, anh Hạ không ở bên anh nữa
Ezren Delacroix (E)
//chạm vào cổ Lục Duẩn//
Ezren Delacroix (E)
Tha thứ cho em... anh
Ezren Delacroix (E)
//thì thầm trước khi cúi xuống//
Răng nanh của tôi khẽ lộ ra, sắc bén và trắng như ngà. Tôi hôn nhẹ lên cổ anh trước, như một lời xin lỗi, rồi từ từ cắn xuống
Khoảnh khắc răng tôi xuyên qua da thịt, vị máu đầu tiên chạm vào đầu lưỡi, tôi gần như ngất đi vì sự khoái lạc
Tôi buộc phải ngừng lại, nhìn anh với đôi mắt đỏ ngầu, máu vẫn còn vương trên môi
Lục Duẩn (A)
//từ từ mở mắt//
Ezren Delacroix (E)
//vội lau môi//
Lục Duẩn (A)
Ezren? Em chưa ngủ sao?
Ezren Delacroix (E)
Em... em không buồn ngủ
Ezren Delacroix (E)
//đan hai tay vào nhau, mắt long lanh hơi ướt//
Ezren Delacroix (E)
Em đau quá...
Lục Duẩn (A)
Sao vậy? Em có vấn đề gì không?
Làm sao tôi có thể nói với anh rằng tôi đang khao khát dòng máu trong cơ thể anh?
Làm sao tôi có thể giải thích về bản năng nguyên thủy đang cào xé tôi từ bên trong?
Ezren Delacroix (E)
Anh... anh có tin em không?
Lục Duẩn (A)
Bị điên à? Không tin nhóc thì tôi đã đá nhóc đi rồi
Ezren Delacroix (E)
Em cần... em cần anh
Ezren Delacroix (E)
Anh có thể ôm em không? Bởi vì mỗi khi em nhắm mắt, em cứ gặp ác mộng mãi thôi
Lục Duẩn (A)
//thở dài// Rồi, lại đây
Tôi không thể chờ đợi thêm nữa. Tôi cúi xuống, siết chặt,môi áp vào cổ anh
Làm sao tôi có thể nói rằng tôi rất yêu anh?
Comments
ác quỷ nạnh nùng😶🌫️😈
đau nha ấy ơi :===
2025-07-03
0