(EABO) Nuôi Sói Trong Nhà
Chương 3. Cậu vợ nhỏ
Năm giờ sáng, hắn đã thức dậy khi bầu trời còn mờ xám, ánh trăng vẫn còn le lói sau cửa sổ
Nhẹ chân rón rén bước xuống bếp như một tên trộm nhỏ, tôi cố gắng không tạo ra tiếng động nào để đánh thức Lục Duẩn
Ezren Delacroix (E)
Được rồi...
Ezren Delacroix (E)
Em sẽ làm cho anh một bữa sáng thật ngon
Vấn đề là... tôi chẳng biết nấu gì ngoài mì gói
Ezren Delacroix (E)
//mở tủ lạnh, lục tìm nguyên liệu//
Ezren Delacroix (E)
"Gạo, trứng, vài củ cà rót, một ít thịt băm..."
Ezren Delacroix (E)
"Có vẻ đủ để nấu cháo"
Ezren Delacroix (E)
Nấu cháo thì có khó gì đâu //cầm quả trứng//
Ezren Delacroix (E)
Chỉ cần cho gạo vào nước, đun sôi thôi
Một đứa 19 tuổi như tôi không thể cứ để anh ấy chăm sóc mình hoài
Nhưng tôi đã sai lầm ngay từ bước đầu. Tỷ lệ gạo và nước? Tôi đoán mò. Lửa to hay lửa nhỏ? Tôi cũng đoán mô. Khuấy như thế nào? Tôi lại đoán mò tiếp
Ezren Delacroix (E)
Ôi trời ơi..
Ezren Delacroix (E)
//thở dài khi thấy nồi cháo sủi bọt như núi lửa sắp phun trào//
Ezren Delacroix (E)
//vội vàng vặn nhỏ lửa xuống//
Ezren Delacroix (E)
//khuấy đều//
Một lần khuấy mạnh tay, cháo văng ra ngoài, bắn lên tay tôi
Ezren Delacroix (E)
//vội bịt miệng// Đừng có đánh thức anh dậy...
Tiếp theo là luộc trứng. Tưởng dễ, nhưng một quả trứng bị nứt vỏ, lòng trắng trồi ra như một thứ gì đó xấu hổ
Một quả khác tôi luộc quá lâu, bóc ra thấy lòng đỏ cứng như đá
Ezren Delacroix (E)
Mình... chắc tiền kiếp mình không có duyên với bếp núc rồi
Cháo thì sánh ra ngoài, có mùi khét nhẹ. Trứng thì một quả nát, một quả cứng
Ezren Delacroix (E)
//ngồi thụp xuống sàn bếp, mếu máo//
Ezren Delacroix (E)
Anh mà thấy chắc sẽ bảo "Em muốn đầu độc anh à?" cho coi
Ezren Delacroix (E)
//đứng dậy, quyết tâm cứu vãn tình hình//
Ezren Delacroix (E)
//nếm thử// Mặn quá, cái này nấu cho người ăn à!!
Vội thêm nước, rồi lại nhạt quá. Thêm muối, cứ thế qua lại mấy lần, cuối cùng cũng có vị ăn được
Ezren Delacroix (E)
//cắt vài quả táo, cam, xếp lên đĩa//
Ezren Delacroix (E)
Bây giờ bày bàn thôi...
Tôi không biết trang trí, chỉ biết sắp xếp gọn gàng, mong anh nhìn thấy sẽ cảm nhận được rằng nó đẹp
Đặt thêm một ly nước cam tươi, tôi lùi lại ngắm nghía thành quả của mình
Ezren Delacroix (E)
Hmm... nhìn cũng được đấy chứ. Ít ra là có tình yêu trong đó
Tiếng bước chân vang lên trên cầu thang khiến tim tôi thắt lại. Tôi đứng bật dậy, vội vàng lau tay vào tạp dề, rồi quay ra nhìn
Lục Duẩn xuất hiện trong khung cửa, mặc áo sơ mi xám, cài cúc đến tận cổ, mái tóc chải gọn gàng như mọi khi. Ánh mắt của anh lướt qua bàn ăn, rồi dừng lại ở tôi
Ezren Delacroix (E)
Chào buổi sáng anh
Ezren Delacroix (E)
//gật đầu lia lịa như con mèo nhỏ vừa phá phách xong//
Ezren Delacroix (E)
Ừm! Em thức dậy từ sớm để nấu cho anh đấy
Ezren Delacroix (E)
Cháo hơi đặc một chút, trứng có quả hơi... khác thường, nhưng em nếm rồi, không tệ đâu
Lục Duẩn không trả lời ngay, chỉ kéo ghế ngồi xuống. Anh cầm muỗng lên, nhìn bát cháo với vẻ mặt khó đoán
Ezren Delacroix (E)
Anh ăn thử đi //hồi hộp ngồi cạnh, hai tay đan vào nhau//
Lục Duẩn (A)
//múc một muỗng cháo, thổi nhẹ rồi nếm//
Ezren Delacroix (E)
Thế nào ạ?
Ezren Delacroix (E)
//cụp mắt xuống như cún cụp tai//
Ezren Delacroix (E)
Em xin lỗi... em sẽ cải thiện ở lần sau.
Nhưng anh vẫn tiếp tục ăn. Anh ăn chậm, rất chậm, từng muỗng một. Tôi ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng liếc nhìn anh, thỉnh thoảng lại nhìn xuống đĩa hoa quả
Cuối cùng, sau khoảng mười lăm phút im lặng (với tôi thì dài như cả thế kỷ), anh đặt thìa xuống. Tôi nhanh chóng nhìn vào bát cháo đã hết sạch
Ezren Delacroix (E)
Vậy là... ăn được đúng không?
Lục Duẩn (A)
//đứng dậy, lau miệng bằng khăn giấy, rồi nhìn tôi//
Lục Duẩn (A)
Lần sau cho ít muối lại
Ezren Delacroix (E)
Vâng ạ! Em sẽ nhớ
Tôi bật cười ngốc nghếch, tim đập nhanh như muốn vỡ tung
Ezren Delacroix (E)
Anh! Chiều về em sẽ nấu cơm cho anh nhé
Lục Duẩn (A)
//dừng lại ở cửa//
Lục Duẩn (A)
//quay nhìn tôi với vẻ mặt... có thể coi là lo lắng//
Lục Duẩn (A)
Nhóc có chắc không?
Ezren Delacroix (E)
Chắc! Em sẽ học nấu ăn trên mạng! Chắc chắn sẽ ngon hơn hôm nay!
Lục Duẩn (A)
Cẩn thận, đừng để cháy bếp
Rồi anh bước ra ngoài, để lại tôi đứng ở cửa với nụ cười rạng rỡ
Comments
✧◝オアン◜✧
Tác giả ơi! Tác giả có bỏ cái gì không chứ truyện nào em cũng bị nghiện...Huhu
2025-07-02
5
Tùng Hoàng
đoán vội t/g 9 điểm văn🐧🐧
2025-07-04
0
𝚉𝚊𝚒𝚗𝚔𝚊_🐰
=))))))))) Khó lói thành lời
2025-07-03
0