#chap 3

Tầng 3
Phòng khiêu vũ, sàn gỗ sơn bóng
Trì Kha
Trì Kha
//đang nằm giữa phòng// //gác chân lên ghế dài//
Nhìn cậu lau gần tới, cậu ta không né cũng không đứng dậy
Trì Kha
Trì Kha
//giọng thờ ơ// lau tiếp đi nhưng đừng làm phiền tôi
Cậu đành cuối xuống lau sát chân Trì Kha, cố gắng để không làm trúng người cậu ta
Tầng 7
Đồng hồ chỉ là 5 giờ chiều. Cậu đã quỳ, cúi, lau suốt gần 8 tiếng. Cánh tay cậu tê rần, đầu gối rát buốt, nhưng cậu không ngừng
Khương Du
Khương Du
"chỉ cần làm xong nhanh.. mình còn ăn cơm"
Cậu lau đến viên đá cuối cùng
Khăn lau ướt đẫm, cậu quay người đi lại phía cầu thang, vừa bước được một bước thì..
???
???
Cẩn thận đấy!
Bộp!
Một bàn châm giẫm mạnh lên khu vực cậu vừa lau, làm nước văng tung toé
Phó Tư Diễn
Phó Tư Diễn
//nhếch cười// xin lỗi, tôi không biết chỗ này mới lau
Giày anh dính đầy bụi giẫm qua từ vườn, vết bẩn kéo dài hơn 3 mét. Toàn bộ đoạn sàn trắng vừa lau giờ nhuộm nâu đen nhoè nhoẹt
Khương Du
Khương Du
// đứng lặng// //tay siết chặt khăn//..
Phó Tư Diễn
Phó Tư Diễn
//cúi đầu xuống nhìn cậu// sao? Muốn nổi giận?
Phó Tư Diễn
Phó Tư Diễn
đừng quên, thân phận của cậu.. là gì
Khương Du
Khương Du
//không trả lời// //cúi đầu, quỳ xuống lần nữa//...
Tiếng lau sàn vang lên lần nữa
Khương Du
Khương Du
"mẹ ơi.. hôm nay con vẫn.. chưa ăn gì.."
Nhưng cậu không khóc, cũng không nói gì
–Tầng hầm biệt thự–
không gian ẩm ướt, trần nhà thấp, đèn vàng vỡ sánh sáng lấp loáng như sắp tắt
Khương Du
Khương Du
//mở cửa// //bước vào phòng//..
Bên trong là một chiếc giường nhỏ, chăn mỏng, tủ cũ, và.. mùi ẩm mốc vương lại theo năm tháng
Cậu đăng khăn lau xuống bàn, đứng thẫn thờ nhìn căn phòng
Khương Du
Khương Du
"mẹ.. con xong việc rồi"
Khương Du
Khương Du
"Nếu làm tốt.. thì ít nhất.. không bị đánh, không bị ghét, được ăn.."
Khương Du
Khương Du
"Nếu bị đuổi.. thì mẹ và hai em sẽ gặp chuyện.."
Ầm-
Cửa phòng đóng lại phía sau, nhẹ nhưng cũng đủ khiến cậu giật mình
Khương Du
Khương Du
//giật mình//..
Cậu dựa vào tường, tay ôm bụng. Đói đến mức đầu óc cậu mơ hồ. Lau từ sáng đến tối một ngụm nước cũng không được uống.
Khương Du
Khương Du
//mắt dần sụp xuống//..
???
???
Sao còn ngồi bệt ở đó vậy?
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ cửa
Khương Du
Khương Du
//hoảng hốt// //bật dậy//..
Khương Du
Khương Du
Tôi.. tôi xin lỗi.. Tôi không biết có người tới..
Khương Du
Khương Du
Tôi không có lấy gì đâu.. //hoảng loạn giải thích// //tay run nhẹ//
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
//nhìn cậu// //ánh mắt dịu dàng// Tôi đến đây không phải để bắt tội cậu
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Tôi là Dư Cẩn Hoà, người phụ trách gian bếp phía sau. Mỗi ngày tôi nấu cho các cậu chủ, Và..
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Nếu đồ còn dư.. tôi thường đem đến cho người hầu ăn
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Hôm nay.. Tôi nghe ông Văn nói có người lau sàn không nghỉ suốt bảy tầng. Tôi đoán đó là cậu nên tôi đến đây
Khương Du
Khương Du
//ngạc nhiên// //ngẩng đầu lên nhìn bà// Bà.. Bà mang cho con?
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
//gật đầu// //mở hộp cơm// Chỉ là chút canh với một phần cơm nhỏ
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Xin lỗi vì tôi không cho cậu nhiều được, vì sợ bị trách
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Nhưng nếu không ăn, mai cậu không chịu nổi đâu..
Khương Du
Khương Du
//cúi đầu// Con cảm ơn.. Thật sự cảm ơn bà nhiều lắm
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Không cần cảm ơn, mau ăn đi. Tôi ngồi đây cùng cậu một chút
Hai người ngồi bên mép giường
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Cậu tên gì? Cậu bao nhiêu tuổi rồi?
Khương Du
Khương Du
Dạ con tên Khương Du. Mười bảy.. à, sắp mười tám tuổi rồi ạ
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Trẻ thế mà đã phải bị cuốn vào mớ nợ nần, chắc mẹ cậu lo lắm..
Khương Du
Khương Du
//gật nhẹ đầu// chỉ cần.. mẹ và hai em của con sống yên ổn.. thì gì con cũng chịu được..
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Đừng nói như thế nữa
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Cậu chịu đựng là tốt, nhưng cũng đừng để người khác nghĩ rằng cậu đáng bị như thế
Khương Du
Khương Du
//siết nhẹ chiếc muỗng trong tay//...
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Nếu có ai bắt nạt, cậu cứ xuống bếp nói với tôi //mỉm cười//
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Dư Cẩn Hoà (quản gia)
Tôi không giúp gì lớn, nhưng ít nhất.. một bữa cơm nóng tôi vẫn có thể nấu cho cậu
Khương Du
Khương Du
//gật đầu// cảm ơn bà.. Cảm ơn bà nhiều lắm ạ
_____
End chap 3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play