[ BangQuy ] Chúng Ta Rồi Sẽ Hạnh Phúc
Xàm để tìm lại cốt truyện
Quý vừa tắm xong, tóc còn nhỏ nước, cổ áo lỏng lẻo
Bâng đứng dựa cửa, giọng trầm thấp, mắt tối lại
Lai Bâng
Em cố tình đúng không?
Ngọc Quý
//ngơ ngác// cố tình gì...?
Bâng bước tới gần, ngón tay vén một lọn tóc ướt sau tai Quý, môi gần sát tai cậu
Lai Bâng
Cố tình khiêu khích anh đấy
Ngọc Quý
//nuốt nước bọt// em chỉ tắm thôi mà...
Lai Bâng
//khẽ cười// Ừ, và giờ thì đến lượt anh… dạy em thế nào là hậu quả
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
Dễ thương hem
Quý ngồi lên bàn làm việc của Bâng, chân đung đưa, tay lật tài liệu anh đang xem. Mặc vest nhưng không cài cúc, cà vạt lỏng lẻo, tóc hơi rối do mới ngủ dậy
Lai Bâng
Về phòng nghỉ đi. Đừng quậy nữa
Ngọc Quý
//nghiên đầu cười như trêu chọc// Sao vậy? Anh sợ em khiến anh mất kiểm soát à?
Bâng ngẩng lên khỏi đống giấy tờ, ánh mắt tối sầm lại, nhìn Quý đầy nguy hiểm
Lai Bâng
Em nghĩ anh đang kiểm soát được sao?
Quý cười, cúi sát xuống, gần tới tai Bâng
Ngọc Quý
//thì thầm// vậy thì... mất kiểm soát một chút đi, chồng yêu
Bâng vươn tay, kéo Quý ngã ngồi lên đùi mình. Tay siết eo, môi lướt qua má cậu - giọng trầm thấp cất lên bên tai
Lai Bâng
Em tự châm lửa rồi đấy. Đừng trách anh dập lửa không đúng cách
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
Tiếp hong?
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
Còn nhiều viết vậy nào có lại cốt truyện thì thôi ok không?
Căn hộ riêng của cả hai. Quý vừa đi diễn về, mệt, nhưng lại cố tình mặc sơ mi trắng mượn của Bâng, cài sai cúc, lộ một bên vai. Bâng đang đọc tài liệu trong phòng khách
Ngọc Quý
Anh Bâng à… Người ta nói ở lâu với người lạnh lùng thì cũng bị bỏ rơi vì chán đó
Lai Bâng
//không ngẩng đầu chỉ lật trang giấy// Vậy sao em vẫn chưa đi?
Quý nhếch môi, tiến lại, ngồi hẳn lên đùi anh. Hơi thở kề sát cổ
Ngọc Quý
Vì em muốn làm anh mất kiên nhẫn. Như bây giờ
Lần này, Bâng khựng lại. Anh buông tài liệu, ánh mắt sắc lạnh ban nãy đã sớm nhuộm lửa. Một tay anh giữ eo Quý, tay còn lại nâng cằm cậu lên
Lai Bâng
Muốn chơi trò khiêu khích?
Không cần thêm một lời, Bâng cúi xuống, hôn mạnh mẽ
Không phải nụ hôn lướt qua, mà là nụ hôn sâu, kéo dài đến khi Quý thở gấp, cổ tay siết lấy áo anh
Áo sơ mi trên người Quý bị kéo lệch. Làn da trắng mịn dần lộ ra dưới bàn tay lướt qua thắt lưng. Giọng Bâng thì khàn đặc, hơi thở nóng bỏng sát tai cậu
Lai Bâng
Lần sau đừng mặc áo của anh… trừ khi em sẵn sàng cởi nó ra trước mặt anh
Ngọc Quý
//cười nhạt, mắt long lanh nước// Thế... giờ cởi có muộn không?
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
Adu sao t dám để lộ mấy đoạn này vậy?
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
Tại quên cốt truyện
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
cái nữa he
Quý tựa đầu vào vai Bâng, tay vẽ vòng tròn lười biếng trên cổ áo anh
Ngọc Quý
Anh là tổng tài, là mafia, là người mà ai cũng phải cúi đầu… Thế mà mỗi lần nhìn em, anh lại nhìn như muốn nuốt cả thế giới này vào
Bâng đặt ly nước xuống, ánh mắt tối lại, gằn giọng
Lai Bâng
Bởi vì em chính là phần duy nhất của thế giới anh muốn giữ lại
Quý chưa kịp đáp, cổ tay đã bị kéo mạnh. Lưng cậu va vào mặt bàn gỗ phía sau. Bâng cúi xuống, áp chặt cả thân hình anh lên
Lai Bâng
Lần sau đừng cố khiêu khích nếu không muốn kết thúc trên bàn làm việc
Lai Bâng
Còn nếu muốn… thì cứ tiếp tục
Quý cười khẽ, cắn nhẹ môi dưới. Ánh mắt ướt ánh nước, nhưng khiêu khích đến điên cuồng
Ngọc Quý
Anh nói như thể em không chờ câu đó suốt cả buổi tối nay vậy
Nụ hôn lần này không còn là hôn – mà là chiếm đoạt. Dồn dập. Mạnh mẽ. Lưỡi anh xâm chiếm, hơi thở nóng bỏng lan ra khắp cổ và xương quai xanh của Quý. Mỗi nơi anh lướt qua, là một lần Quý cong người vì rùng mình
Chiếc áo sơ mi cuối cùng cũng rơi xuống sàn – không phải vì cậu tự cởi, mà vì từng chiếc cúc bị bẻ bung dưới ngón tay không còn kiên nhẫn của người đàn ông
Lai Bâng
Tối nay, đừng xin tha
Ngọc Quý
Vậy thì anh đừng kiềm chế nữa
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
Mắc cỡ quá
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
Lên núi ở khỉ đuổi về quá
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
Tên mới pov bạo hơn
𝓽𝓱𝓾𝓱𝓾𝔂𝓮𝓷ᥫ᭡ (tg)
chờ này tiếp đi
Comments
Hoà tan cùng tgia🤡😈
đâyyy cái đoạn trên tt🤪😈
2025-08-09
1
Wᴇɴᴅʏ
mấy cái cúc lúc đóng lúc mở, khiến đôi mắt em mắc cỡ
2025-08-08
3
Hoà tan cùng tgia🤡😈
được đó 😈
2025-08-09
1