Chapter 3

:_______♡.♡.♡_______:
Mấy ngày gần đây, lòng Đức Duy cứ nao nao. Cậu nhìn về phía xa, nơi những chuyến xe nối đuôi nhau về thành phố lớn, lòng đầy khao khát.
Cậu đã nghe biết bao người kể về nơi đó – Sài Gòn rực rỡ đèn hoa, náo nhiệt và phồn vinh, khác xa với miền quê yên ả này.
Tối đó, bên bữa cơm nghèo
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Ngập ngừng //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Dì Sáu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Con... con muốn lên thành phố chơi vài bữa, được không dì?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Con muốn biết nơi đó ra sao
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Con cũng muốn tìm xem... biết đâu có ai là người thân của con ở nơi đó thì sao?
Dì Sáu nhìn Duy, ánh mắt bà chùng xuống
Dì Sáu
Dì Sáu
// Thở dài //
Dì Sáu
Dì Sáu
Dì cho con đi
Dì Sáu
Dì Sáu
Nhưng mà nhớ cẩn thận, đừng để ai lừa gạt nghen
Dì Sáu
Dì Sáu
Thành phố không giống quê mình đâu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Mỉm cười, đôi mắt sáng lên //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Con biết rồi mà dì Sáu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Yeah
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Yêu dì nhất trên đời
Dì Sáu
Dì Sáu
Giỏi nịnh tui
---
Sáng sớm hôm sau, trời Sài Gòn trong xanh khác lạ.
Từng đoàn xe chen chúc nối đuôi nhau trên những tuyến đường dài bất tận.
Ở một nơi khác, bên chiếc xe khách cũ kỹ, Đức Duy đứng cạnh dì Sáu. Gương mặt cậu đầy háo hức xen lẫn hồi hộp.
Dì Sáu
Dì Sáu
// Không ngừng dặn dò //
Dì Sáu
Dì Sáu
Nhớ nghe lời dì, lên đó chỉ chơi vài hôm rồi dìa
Dì Sáu
Dì Sáu
Đừng lang thang lung tung
Dì Sáu
Dì Sáu
Đừng tò mò chuyện thiên hạ
Dì Sáu
Dì Sáu
Và tuyệt đối đừng để ai biết con họ Hoàng, nghe chưa!
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Cười híp mắt, tay nắm chặt quai ba lô //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Dạ, con biết rồi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Con chỉ muốn xem thành phố nó vui ra sao thôi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Dì yên tâm đi mà
Dì Sáu thở dài, ánh mắt bà vẫn không thôi lo lắng.
Bà biết, một ngày nào đó, đứa trẻ này sẽ phải đối mặt với sự thật, nhưng bà vẫn mong ngày đó càng muộn càng tốt.
Cùng lúc đó, trong một chiếc xe hơi sang trọng
CAPTAIN BOY đang ngồi bắt chéo chân, ánh mắt lạnh tanh nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên cạnh hắn là Quang Anh – vệ sĩ đang lặng lẽ lái xe.
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Cậu chắc chắn muốn ra ngoại ô?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Ừ, ba đồng ý rồi
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tạm thời thoát khỏi mấy cái cuộc họp ngột ngạt đó
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tôi cần yên tĩnh một chút
Cậu ta đáp, hờ hững như thể chuyện đời chẳng liên quan đến mình.
__________
Đến nơi, Duy bước xuống xe với một tâm thế vô cùng hào hứng. Đám đông cũng bắt đầu thưa bớt, chỉ còn lại hình ảnh em thấp thoáng trong chiếc áo sơ mi cũ kỹ, mái tóc đen nhánh rối bời vì gió.
Duy đang loay hoay tìm đường bắt taxi thì đột nhiên..
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
// Nhìn thấy một người y hệt mình // ?! Cái quái gì thế?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Dừng xe!
Chiếc xe đen sang trọng thắng gấp ngay trước Duy
Cánh cửa mở ra, và người bước xuống… khiến thời gian như ngưng đọng.
Hai ánh mắt chạm nhau. Ngỡ ngàng Bất Ngờ Bối rối
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Gì vậy trời??
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Lắp bắp, lui về sau nửa bước //
CAPTAIN BOY im lặng nhìn đối phương, nụ cười lạnh dần kéo lên nơi khóe miệng.
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
"Chà~ Đúng là một cơ hội không thể tuyệt hơn"
Ngay lập tức, CAPTAIN BOY tiến tới, kéo tay Duy vào một góc khuất. Giọng cậu sắc như dao
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Mày là ai?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Sao mặt mày lại giống tao đến thế?
Duy còn chưa kịp trả lời, CAPTAIN BOY đã cười nhạt:
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tốt rồi
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Nghe đây
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tao chán ngấy cuộc sống này rồi
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tao muốn thử làm người bình thường một lần xem sao
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Giờ tao sẽ cho mày đổi thân phận với tao, sống cuộc đời mà mày chưa từng có
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Hốt hoảng, lắc đầu //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Gì chứ ?!
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Tôi không có hứng thú đâu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Tôi chỉ lên chơi thôi, không phải việc gì khác đâu mà
Nhưng CAPTAIN BOY chỉ nhếch mép, quay sang ra hiệu cho Quang Anh
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Giữ thằng nhóc này lại cho tôi
Duy giãy giụa, nhưng vô ích.
CAPTAIN BOY cúi xuống, ghé sát tai Duy thì thầm:
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Không có lựa chọn đâu
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Mày không làm theo, tao sẽ khiến cuộc sống ở quê mày không còn bình yên đâu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Tôi chỉ lên đây chơi thôi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Cậu muốn gì thì cứ nói thẳng với tôi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Tại sao lại bắt tôi chứ?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Tôi cũng đâu quen cậu đâu chứ
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Mau, mau buông tôi ra // Vùng vẫy //
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Buông?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Sao tôi có thể buông cơ hội ngàn năm có một này chớ?
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
" Rốt cuộc cậu ta muốn làm cái gì vậy chứ? Còn cậu này sao lại có khuôn mặt y hệt cậu ta? "
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Giọng run run nhưng cứng rắn //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Không biết đâuuuu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Đức Duy không dính dáng gì đến mấy người hết á
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Tui chỉ là người nhà quê thôi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Không có muốn trèo cao đâu mà
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Rưng rưng sắp khóc tới nơi //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Quay qua Quang Anh //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Anh ơi, anh cứu tôi đi mà
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Anh kêu cậu ấy thả tôi ra đi, tôi không có muốn sống giàu sang gì hết á
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Hức hức
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Duy năn nỉ á
CAPTAIN BOY thở dài, xoay người nhìn về phía Quang Anh đang đứng yên chờ lệnh.
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Mấy người quê thiệt là phiền phức
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tôi đã nhường nhịn rồi, đừng để tôi phải ép buộc
Nói rồi, CAPTAIN BOY hạ giọng, ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Nếu không đổi
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tao đảm bảo mày sẽ không yên ổn mà quay về quê đâu
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Mày nghĩ ba tao chỉ biết nuông chiều tao thôi à?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Ông ấy có quyền lực đủ để biến cái vùng quê nghèo đó thành đống hoang tàn chỉ trong một đêm
Đức Duy nghe đến đó thì tái mặt
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Cậu... cậu uy hiếp dân lành mà không thấy nhục à?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Nhục??
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
// Cười khẩy //
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Nhục là cái gì?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Ông ấy nhốt tao suốt ngày trong nhà
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Riết tao không biết nhục là gì cả
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Bây giờ chính cái sự ràng buộc đó của ba tôi
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tôi mới trở thành con người như thế này
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tao cũng khao khát được tự do
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Nhưng mà ổng không cho
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tao đành phải tự quyết thôi
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Chứ làm gì giờ?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Hả??
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Mày NÓI XEM?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
// Lớn giọng //
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Ai bảo tao cần đạo đức?
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tao cần yên bình cơ
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Run rẩy, mắt đỏ hoe nhìn hắn //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Tôi thật sự không biết gì về chuyện của cậu, xin cậu thả tôi ra đi
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Giờ mày chọn đi
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
1 là nghe theo tao, 2 là nguyên đám dưới quê của mày cháy rụi trong một đêm?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Cắn môi, hai hàng nước mắt lặng lẽ chảy xuống //
Cuối cùng, em buông cái bàn tay mà nảy giờ bản thân em vùng vẫy để thoát khỏi.
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Thôi được rồi, tôi đồng ý
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Nhưng cậu phải hứa, không được đụng đến họ
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
// Cười nhạt //
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tất nhiên
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Tao chỉ cần mày đóng vai tao trong một thời gian thôi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Lau nước mắt //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Giờ tôi phải làm gì?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Và đổi trong vòng bao lâu?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Giờ tôi không biết cái gì hết
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Làm sao mà sống trong cuộc đời của cậu được
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Từ từ rồi biết thôi
Cuộc đời em từ khi sinh ra đã không được chọn lựa.
Lần này cũng vậy...
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
// Ra hiệu cho Quang Anh //
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Dẫn nó đi thay đồ
CAPTAIN BOY
CAPTAIN BOY
Đừng để ai ngoài công ty phát hiện ra sơ hở
Quang Anh im lặng, ánh mắt có phần bất mãn nhưng vẫn làm theo lệnh
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Đi thôi
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Cậu mà chống cự nữa thì chỉ thiệt thòi cho người ở lại thôi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Thở dài //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Đi theo Quang Anh //
Ngoài việc nghe theo lời nói của hắn ta thì em còn làm gì được nữa đâu
Duy cắn chặt môi, nước mắt chực trào. Cuối cùng cậu chỉ khẽ gật đầu, lòng trĩu nặng bước theo Quang Anh, bỏ lại mong ước nhỏ nhoi là chỉ là lên thành phố chơi.
---
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play