Chapter 5

Ông Hoàng đang định quay người đi thì ánh mắt thoáng dừng lại trên mái tóc đen mềm mại của Duy.
Ông Hoàng
Ông Hoàng
// Nhíu mày //
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Sao lại đổi màu tóc?
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Mấy hôm trước không phải còn màu bạch kim sao?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Giật mình //
Trong đầu nhanh chóng lục lọi câu trả lời, ấp úng mãi mới thốt ra được một câu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Dạ… à… con... con thấy tóc bạch kim khó chăm quá, hơi chói mắt
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Nên nhuộm lại đen cho nhẹ đầu, cũng để hợp với mấy cuộc họp nữa ạ
Ông Hoàng nhìn cậu thật sâu, như muốn xuyên qua tâm can người đối diện.
Nhưng rồi ông chỉ khẽ gật đầu
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Thì nhuộm màu nào là việc của con
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Ta không ý kiến
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Nhưng mà thường ngày con thích màu bạch kim đến vậy
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Nhưng nay lại đổi đen ta thấy lạ thôi
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Thường ngày con cũng chẳng thích màu đen, bảo là tối tăm
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Lúng túng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Cũng chỉ vì tính chất công việc thôi ba
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Con cũng không ưa gì tóc đen này đâu
Ông Hoàng
Ông Hoàng
Ừm ừm thôi con đi lên phòng nghỉ đi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Vâng ạ
Em cúi đầu thấp hơn, lòng thầm cảm ơn vì cú thoát hiểm trong gang tấc.
Duy lẽo đẽo theo Quang Anh lên tầng hai, lòng vẫn còn run run chưa dám thở mạnh.
Chiếc cầu thang gỗ uốn lượn, thảm trải sàn mềm mại như bước lên mây.
Em lấm lét nhìn quanh, đâu đâu cũng là những vật dụng đắt tiền, lấp lánh ánh sáng.
Quang Anh dừng trước một cánh cửa lớn, quay đầu nhìn em, khóe môi cong cong.
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// Giọng nửa cười nửa trêu //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Sao?
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Thiếu gia của tôi nay không la ó, quậy phá nữa à?
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Không xù lông luôn sao?
Duy ngơ ngác không biết đáp sao, chỉ biết cười trừ.
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Nói nhỏ //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Thì.. tôi có phải cậu ta đâu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Tại tui chưa xù thôi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Xù rồi tôi gấp hai lần cậu ta
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// Cười cười //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Rồi rồi
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// Đưa tay mở cửa //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Vào đi, phòng cậu đấy
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Nghỉ ngơi chút rồi chiều tôi gọi đi họp
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Mở tủ ra trong đó ưng cái điện thoại nào thì chọn 1 cái
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Rồi nhắn tin cho tôi
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Ít nhất điện thoại thì ông ấy không quản lí cậu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Quang Anh định khép cửa lại nhưng Duy giơ tay chặn cửa
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
À mà
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Anh tên là gì?
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Nguyễn Quang Anh
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Gật đầu //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Òhh
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Bye bye chiều gặp
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// Im lặng //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// Khép cửa lại bước xuống lầu //
---
Trước mắt cậu là căn phòng rộng thênh thang, gọn gàng nhưng không kém phần sang trọng.
Mọi thứ đều toát lên vẻ lạnh lẽo, cô đơn, dù đắt đỏ đến mấy.
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Rốt cuộc cũng yên ổn một chút rồi
Nhưng chưa kịp thả lỏng, em đã nhìn thấy tấm gương lớn cạnh giường.
Duy bước đến, nhìn mái tóc đen của mình trong gương
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Từ giờ mình là Captain Boy cố gắng lên Đức Duy
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Hít một hơi thật sâu //
Nhưng liệu cuộc sống mới này, liệu thân phận tráo đổi này… có thực sự yên ổn như cậu mong muốn?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Thở dài, lặng lẽ bước tới chiếc tủ đầu giường //
Cậu mở ngăn kéo ra, bên trong là vài chiếc điện thoại được sắp xếp gọn gàng, kiểu dáng nào cũng sang trọng, hiện đại.
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Trời ơi đúng là nhà giàu
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Điện thoại mà một chục cái trong đây
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Dưới quê mình toàn dùng cục gạch thôi
Duy không biết chọn cái nào, đành đưa tay chọn đại một chiếc màu đen nhám, trông có vẻ ít nổi bật nhất.
Bật nguồn lên, màn hình hiển thị ngay tên người dùng: CAPTAIN BOY
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Cắn môi, gõ từng chữ trong ứng dụng nhắn tin //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
💬: Chao
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
💬: Phai anh Quang Anh khong?
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
💬: Phải
Nhìn 2 dòng vậy thôi chứ Duy mò 15 phút đó=))
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Thánh thần ơi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Cái gì mà nó nhạy, nhắn chữ chạy tùm lum hết vậy
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Dùng cục gạch nó dễ hơn
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Có mấy cái phím
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Còn cái này đụng tới đâu nhảy tới đó
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Cái này mà rớt mà banh luôn
💡 "Banh" = "Hư"
Đợi một hồi lâu vẫn chưa thấy Duy nhắn tiếp
Quang Anh nhắn hỏi.
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
💬: Cậu ngủ rồi hả?
*ting
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Í anh ta nhắn
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Lọ mọ mở bàn phím mò con chữ //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Trời ơi, chữ C đâu rồi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Tay chân lủng củng //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Uảa? Chữ Ư bỏ dấu sao?
Cũng 5p rồi mà Duy vẫn chưa rep
Quang Anh vô cùng thắc mắc.
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Xem tin nhắn nhanh
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Mà sao rep lâu thế?
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Soạn cái gì mà dài dữ ha sao á?
Mất kiên nhẫn Quang Anh nhắn một câu.
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
💬: Thôi cậu ngủ đi
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
💬: Chiều tôi gọi cậu
Bên đây thì Duy gõ vừa xong nma hỏng có bỏ dấu=))
Định soạn gửi thì tin nhắn của Quang Anh đã qua.
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Trời đất ơi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Mới mò xong chữ "Chưa" mà ổng nhắn lại luôn rồi
Chữ "chưa" = 7 phút :)))
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Để nhắn lại
Mẻ dùng ngón trỏ chọt chọt i như chơi sì lam=))
Muốn thủng màn hình
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Nhắn chữ nào cho nhanh ta?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Suy nghĩ //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Ok đi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Mở bàn phím ra lại //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Tìm chữ O //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Chữ O đâu trời?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Ể đây đây
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
K ơi em đâu rồi?
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Í xời đâyy
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
K
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Gửi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Nhấn nút gửi //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Má nội ơi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Soạn chữ Ok mà muốn già đi luôn á trời
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Mệt mỏi thật
*ting
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Soạn nảy giờ mà gửi có chữ Ok
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
Haizz
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// Lắc đầu ngao ngán //
---
Nhắn xong em bỏ điện thoại xuống giường. Ánh mắt vô thức lướt quanh căn phòng, rồi dừng lại ở bức tường đối diện giường.
Một bức tranh lớn đóng khung tỉ mỉ treo ngay ngắn trên đó.
Trong tranh là hình ảnh CAPTAIN BOY với mái tóc bạch kim rực rỡ, nụ cười ngạo nghễ, đứng cạnh ông Hoàng với ánh mắt chứa đầy tự hào.
Duy nhìn bức tranh ấy rất lâu, trong lòng có chút chua xót.
Cùng một người cha, nhưng em chưa từng có nổi một tấm ảnh như thế.
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
// Quay mặt đi, nằm xuống giường, thầm nhủ //
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Mình… chỉ tạm thời thay thế thôi
HOÀNG ĐỨC DUY
HOÀNG ĐỨC DUY
Đừng quên điều đó, Duy
Ngoài cửa sổ, ánh nắng thành phố chiếu qua tấm rèm mỏng, nhẹ nhàng trải lên căn phòng xa lạ mà em vừa đặt chân đến.
---
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play