#Tân nương nghênh môn, lãnh nhãn như băng

꧁........꧂
Cỗ kiệu cuối cùng cũng dừng trước chính môn vương phủ Phong Nguyên, sau một quãng đường dài như kéo dãn cả số phận.
Trời đã xế chiều, mây nặng như đổ chì phủ lên dãy mái ngói đen tuyền, khiến không gian càng thêm âm u, rét lạnh.
Tiếng trống cưới dồn dập lịm tắt, trả lại sự yên ắng đến mức nghe rõ cả tiếng gió len qua song cửa.
Bên ngoài, đội nghi trượng vương phủ xếp thành hàng dài, áo giáp đen ánh thép, kiếm giắt ngang hông, chỉ riêng hơi thở đã đủ khiến người ta run rẩy.
A hoàn rụt rè nâng hỷ khăn, dìu cậu xuống kiệu.
A Hoàn
A Hoàn
Cẩn thận…- Vương phi.
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
Ừm.
Bước chân cậu khẽ khựng lại khi đối diện cánh cổng sơn son cao ngất, mùi máu ẩn ẩn dưới chân tường như vẫn chưa kịp phai.
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
| Đây là nơi ta phải ở đến hết đời sao..-?
Trong khoảnh khắc ấy, cậu nuốt một ngụm đắng ngắt, rồi khẽ cong môi cười nhạt, bước lên thềm đá lạnh như băng.
A Hoàn
A Hoàn
| Vương phi…là nam nhân sao..-?
Trong đại sảnh, bốn bóng người ngồi cao trên ghế chủ tọa, bốn gương mặt, bốn khí chất, nhưng cùng chung một ánh mắt lạnh lẽo.
Đại vương gia – Lê Quang Hùng. Khí chất uy nghiêm, áo giáp chưa cởi hẳn, mày kiếm sắc như lưỡi đao, ánh mắt quét qua cậu chỉ toàn sự khinh thường.
Nhị vương gia – Trần Minh Hiếu. Tay cầm quạt đen, giấu nửa gương mặt tuấn tú, khóe môi nhếch lên đầy giễu cợt, liếc nhìn cậu như nhìn một món đồ dơ bẩn.
Tam vương gia – Trần Đăng Dương. Nụ cười lười nhác, đôi mắt hoa đào ngả ngớn nhưng lại phủ một tầng lãnh ý, nhìn cậu mà không thèm che dấu sự chán ghét.
Tứ vương gia – Hoàng Đức Duy. Trẻ nhất, dung nhan nhu hòa như ngọc, nhưng ánh mắt lại tối như vực sâu, xoáy vào cậu lạnh lẽo đến mức khiến da đầu tê rần.
Cậu được đỡ vào giữa sảnh, quỳ trên tấm thảm đỏ, hỷ phục quét đất loang bụi bẩn, mùi thơm ngọt của bánh nếp mang theo vẫn còn thoảng thoảng nơi tay áo.
Một nội quan tiến lên, cung giọng xướng lễ thành hôn.
Nội Quan
Nội Quan
Hôm nay nghênh đón Nguyễn Quang công tử, chính thức thành vương phi Phong Nguyên..-!
Lời vừa dứt, không một ai trong bốn vị vương gia có ý đứng dậy tiếp đón.
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
Không ai buồn bước đến đỡ tay cậu.
Không ai buồn nhìn lâu hơn một nhịp thở.
Chỉ có bốn ánh mắt lạnh như sương, ghim thẳng lên người cậu.
Quang Hùng lên tiếng đầu tiên, giọng như gươm thép gõ vào đá.
❥Quang Hùng | Đại Vương Gia
❥Quang Hùng | Đại Vương Gia
Nguyễn gia các ngươi thật nực cười. Gửi một nam nhân tới thay tiểu thư, còn bắt chúng ta gọi là vương phi..-?
❥Minh Hiếu | Nhị Vương Gia
❥Minh Hiếu | Nhị Vương Gia
[ phe phẩy quạt, cười khẽ] Làm chó thế thân cũng biết khoác hỷ phục đỏ, ngươi không thấy nhục sao..-?
Cậu ngẩng đầu nhìn họ, trong ánh mắt không một tia sợ hãi, chỉ phảng phất nét trêu ngươi cùng bất khuất.
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
Chó hay không chó, chẳng phải các ngài vẫn phải cưới ta về..-?
Cả sảnh thoáng chấn động, không khí ngưng đọng như bị bóp nghẹt.
Tam vương gia nhướng mày, cười lạnh.
❥Đăng Dương | Tam Vương Gia
❥Đăng Dương | Tam Vương Gia
Khá lớn gan. Nhưng cũng chỉ là món đồ thay thế, đừng vọng tưởng được đối đãi như thật.
Tứ vương gia vẫn im lặng từ đầu, chậm rãi bước xuống vài bậc thềm, giọng nói trầm thấp, từng chữ khắc lạnh vào xương.
❥Đức Duy | Tứ Vương Gia
❥Đức Duy | Tứ Vương Gia
Ngươi ở đây… chỉ để giữ thể diện cho Nguyễn gia. Muốn sống thì ngoan ngoãn.
❥Đức Duy | Tứ Vương Gia
❥Đức Duy | Tứ Vương Gia
Còn nếu bỏ trốn..-?
Hắn khẽ cúi đầu, chạm sát vào tai cậu, hơi thở như băng xuyên qua lớp hỷ khăn.
❥Đức Duy | Tứ Vương Gia
❥Đức Duy | Tứ Vương Gia
Thử mà xem.
Cậu cắn môi, cổ họng nghẹn lại, nhưng vẫn cười, cười đến mức tay áo khẽ run.
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
❥𝐐𝐮𝐚𝐧𝐠 𝐀𝐧𝐡 | Vương Phi
Ta nghe rồi. Nhưng các ngài đừng mong ta ngoan.
Một cơn gió thổi lùa qua khung cửa rộng, hỷ phục đỏ rực tung nhẹ, tựa như một đốm lửa bướng bỉnh muốn bốc cháy giữa nơi phủ đầy băng giá.
Một a hoàn bên cạnh toan dìu cậu đứng lên, nhưng bị Quang Hùng khoát tay.
❥Quang Hùng | Đại Vương Gia
❥Quang Hùng | Đại Vương Gia
Không cần đỡ. Cứ để nó quỳ ở đó, cho nhớ phận.
Hỷ lễ cứ thế diễn ra trong không khí quái dị, âm thanh nhạc cưới gượng ép vang lên, mà tiếng trống như gõ vào huyệt chết.
Một vương phi không ai muốn nhận. Một tân nương không ai muốn thương. Bốn ánh mắt như bốn mũi đao…và cậu chỉ cười, cắn răng, nhịn tất cả.
Còn tiếp.
Hot

Comments

Con hầu nhà tất cả otp🥰

Con hầu nhà tất cả otp🥰

chê thì để ẻm làm Vương Phi cho mị🙄

2025-07-07

27

Doria💗Rhyder💗

Doria💗Rhyder💗

đụu, t/g ra fic nhìu quóo😍😍 chụp hình cho t/g nò //📸//

2025-07-07

2

☾Nô lệ bệnh lười🦁|𝚶𝐅𝐅~♪

☾Nô lệ bệnh lười🦁|𝚶𝐅𝐅~♪

Đanh đá giống mợ nhỏ🦁

2025-07-09

23

Toàn bộ
Chapter
1 #Hỷ thư gởi nhầm đời ta
2 #Xe hoa đưa tiễn, lệ chẳng vì ta
3 #Một đoạn đường, một túi bánh
4 #Tân nương nghênh môn, lãnh nhãn như băng
5 #Đêm động phòng, một tiếng cười xé màn
6 #Vương phi trốn chạy, chu môi cầu tha
7 #Bữa sáng trêu ngươi, ánh mắt như dao
8 #Trò nghịch ngợm và cái phạt của Đại vương gia
9 #Dưỡng thương trong đêm, lời mắng cũng nhuốm mềm
10 #Vương phi lười biếng, bị bế ra đại sảnh
11 #Tội nghịch nước và cây roi của Tam vương gia
12 #Uất ức chui ổ, dỗi cả thiên hạ
13 #Đi chơi chợ xuân, kẻ không tình nguyện dỗ dành
14 #Nghịch lửa nhà bếp, đứng phạt ngoài trời
15 #Đêm trốn phủ, kẻ lạnh lùng bế về
16 #Một vòng tay ngượng ngùng, chút tình hé lộ
17 #Một cái hôn muốn ngạt, và tiếng mèo rên nhẹ
18 #Cái giá cho kẻ dám trả thù
19 #Kẻ né tránh, kẻ tức giận
20 Một lần cầu xin, một lần tha mạng
21 #Một lời trách mắng, một ngón tay dịu dàng
22 #Một tiếng “phu quân” ngọt như đường mật
23 #Mũi kim, vệt máu, và lòng người khó đoán
24 #Múa cung đình và cú ngã tình cờ
25 #Đòi nghỉ học múa và cái bẫy nụ hôn
26 #Hôn thật, để biết ngoan là như nào
27 #Học múa khổ lắm, nhưng bị hôn kiểu đó còn khổ hơn
28 #Vũ khúc khuya điệu múa chỉ dành cho hai người |R18
29 29.
30 30.
31 31.
32 32.
33 33.
34 34.
35 35.
36 36.
37 37.
38 38.
39 39.
40 40.
41 41.
42 42.
Chapter

Updated 42 Episodes

1
#Hỷ thư gởi nhầm đời ta
2
#Xe hoa đưa tiễn, lệ chẳng vì ta
3
#Một đoạn đường, một túi bánh
4
#Tân nương nghênh môn, lãnh nhãn như băng
5
#Đêm động phòng, một tiếng cười xé màn
6
#Vương phi trốn chạy, chu môi cầu tha
7
#Bữa sáng trêu ngươi, ánh mắt như dao
8
#Trò nghịch ngợm và cái phạt của Đại vương gia
9
#Dưỡng thương trong đêm, lời mắng cũng nhuốm mềm
10
#Vương phi lười biếng, bị bế ra đại sảnh
11
#Tội nghịch nước và cây roi của Tam vương gia
12
#Uất ức chui ổ, dỗi cả thiên hạ
13
#Đi chơi chợ xuân, kẻ không tình nguyện dỗ dành
14
#Nghịch lửa nhà bếp, đứng phạt ngoài trời
15
#Đêm trốn phủ, kẻ lạnh lùng bế về
16
#Một vòng tay ngượng ngùng, chút tình hé lộ
17
#Một cái hôn muốn ngạt, và tiếng mèo rên nhẹ
18
#Cái giá cho kẻ dám trả thù
19
#Kẻ né tránh, kẻ tức giận
20
Một lần cầu xin, một lần tha mạng
21
#Một lời trách mắng, một ngón tay dịu dàng
22
#Một tiếng “phu quân” ngọt như đường mật
23
#Mũi kim, vệt máu, và lòng người khó đoán
24
#Múa cung đình và cú ngã tình cờ
25
#Đòi nghỉ học múa và cái bẫy nụ hôn
26
#Hôn thật, để biết ngoan là như nào
27
#Học múa khổ lắm, nhưng bị hôn kiểu đó còn khổ hơn
28
#Vũ khúc khuya điệu múa chỉ dành cho hai người |R18
29
29.
30
30.
31
31.
32
32.
33
33.
34
34.
35
35.
36
36.
37
37.
38
38.
39
39.
40
40.
41
41.
42
42.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play