Chapter 2

Những lời nói cay nghiệt đó, Nhã Khánh nghe từ lúc còn chưa học hết lớp một. Chúng không chỉ là lời trêu chọc – mà là vết dao bén ngót cứa sâu vào tâm hồn non nớt.
Mỗi lần như thế, cô chỉ biết ôm cặp bỏ chạy, cố gắng không để ai thấy mình khóc.
Nhưng trong cái rủi vẫn có cái may.
Bên cạnh cô vẫn còn một người – bà ngoại. Một người phụ nữ già yếu, lưng còng nhưng trái tim luôn ấm áp. Bà là chốn bình yên duy nhất trong thế giới đầy tổn thương của Nhã Khánh.
Dù nghèo, dù cơ cực, bà chưa từng để cô thiếu một bữa cơm hay một cái ôm lúc trời trở lạnh.
Nhã Khánh từng nghĩ.
Đào Nhã Khánh
Đào Nhã Khánh
“Chỉ cần còn bà bên cạnh, thì không có cha mẹ cũng chẳng sao cả.”
Chính vì bà, cô càng cố gắng học tập. Cô muốn lớn lên có thể kiếm tiền, có thể chăm sóc lại người đã nuôi mình bằng tất cả tình thương.
Cô không mơ giàu sang, không mơ cung điện. Cô chỉ ước – một ngày nào đó, hai bà cháu không còn phải sống trong cảnh bữa đói bữa no, chật vật đếm từng đồng lẻ.
Vào cuối năm lớp 9, những tưởng cuộc đời Nhã Khánh sẽ dần khởi sắc.
Cô vừa nhận được tin được tuyển thẳng vào trường cấp 3 trọng điểm của thành phố, kèm học bổng toàn phần dành cho học sinh có hoàn cảnh đặc biệt nhưng học lực xuất sắc.
Đó là lần hiếm hoi cô thấy bà ngoại mỉm cười thật lòng. Đôi mắt già nua đầy nếp nhăn cũng ánh lên một tia hy vọng mong manh về tương lai.
Cô đã nghĩ, chỉ cần cố gắng thêm một chút thôi, rồi mọi chuyện sẽ ổn.
Rồi cô và bà sẽ không còn phải chật vật từng bữa, không phải đắn đo giữa tiền điện và tiền ăn, không phải sống trong căn phòng trọ nứt nẻ mỗi khi trời đổ mưa.
Nhưng… đời đâu dễ buông tha.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play