Chap 2:

Sáng hôm ấy, trời đổ nắng nhẹ. Dũng ngồi thu mình trên chiếc ghế sát cửa sổ, đôi mắt dõi ra khu vườn nhỏ phía sau bệnh viện. Cậu không nói gì, chỉ liên tục xiết chặt tay áo như đang đếm ngược điều gì đó trong tim. Khi cửa phòng mở, và bóng dáng quen thuộc xuất hiện, cậu lập tức quay lại.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Chào buổi sáng.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
//bước vào tay giấu sau lưng// Anh mang thứ Dũng thích này với Dũng.
Dũng ngồi thẳng dậy, hai mắt sáng bừng. Từ sau lưng, Huy lấy ra một con gấu bông màu nâu nhạt, đeo chiếc nơ vàng nhạt trên cổ. Không phải gấu sang trọng, nhưng từng đường kim mũi chỉ đều gọn gàng, được chọn kỹ lưỡng. Dũng nhận lấy, ôm chặt, mắt rưng rưng mà không nói gì.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Tặng em.
Tô Văn Dũng
Tô Văn Dũng
//cúi đầu// .... cảm ơn.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
//khựng lại rồi bật cười// Ừ. Nếu em tích cực điều trị thì anh sẽ tặng cho em thêm nhiều con gấu nữa nhé.
Dũng đặt con gấu xuống mép giường, lục từ trong hộc tủ ra một tờ giấy vẽ. Là bức tranh cậu đã dành cả đêm hoàn thiện. Đưa ra, không nói, chỉ nhìn Huy bằng ánh mắt mong chờ.
Anh nhận lấy. Trên nền giấy là một người con trai tóc đen, dáng cao cao, đang đứng giữa vườn hoa, mặt ngẩng lên trời nắng, nụ cười dịu dàng và ấm áp như ánh sáng rơi xuống bờ vai. Không có chữ nào trên tranh. Nhưng lại là bức tranh… khiến Huy lặng người.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Cảm ơn em. //xoa đầu//
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Cậu nhóc. Cố gắng trị liệu nhé, anh mong... khi em khỏe lại em sẽ mang những bức tranh này cho mọi người biết.
Chiều hôm đó, Hải trở về phòng làm việc ở khu B - khu dành cho bác sĩ. Cửa phòng bật mở cái “rầm”.
Nguyễn Huy Hoàng
Nguyễn Huy Hoàng
Má ơi, tao chịu hết nổi rồi!
Huy Hoàng đùng đùng lao vào với tóc tai rối bù như con nhím ướt.
Nguyễn Huy Hoàng
Nguyễn Huy Hoàng
Nguyên phòng số 209 lấy gối ném nhau như đám giặc. Có đứa leo cửa sổ đòi bay về hành tinh mẹ. Đứa thì khóc suốt hai tiếng vì búp bê bị mất đầu! Tao… tao muốn bỏ nghề!
Huy không ngẩng lên, vẫn gỡ khuy áo blouse, điềm tĩnh.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Chào buổi chiều, Huy Hoàng
Nguyễn Huy Hoàng
Nguyễn Huy Hoàng
Buổi chiều cái khỉ gì? Tao bị tra tấn cả ngày! Trong khi mày thì sướng như tiên, chỉ phải chăm một thằng nhóc ngoan như mèo. Hừ. //lườm, ngả phịch lên ghế Huy//
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Vậy đổi không?
Nguyễn Huy Hoàng
Nguyễn Huy Hoàng
…Không.
Huy bật cười. Anh lấy tai nghe, cắm vào điện thoại, định mở bản nhạc lofi nhẹ thì ánh mắt lướt qua bức tranh Dũng tặng. Tay anh khựng lại.
Ánh nắng vàng trong tranh khiến cả căn phòng như dịu đi. Người con trai đang cười không phải nụ cười bác sĩ trước bệnh nhân, mà là một nụ cười thật sự, bình yên, như thể người vẽ đã thấy điều đó trong mơ.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
//nhẹ giọng// Cậu nhóc ngốc… Em thật đáng yêu.
Nguyễn Huy Hoàng
Nguyễn Huy Hoàng
Gì cơ? //nhướng mày//
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Không gì.
Huy tháo tai nghe, bật bản nhạc, để mặc Hoàng càm ràm bên cạnh. Trái tim anh, trong một khoảnh khắc, bỗng dịu lại giống như khi ngồi dưới ắng ấm, có một bàn tay nhỏ nắm lấy vạt áo anh, khe khẽ.
"Nếu một ngày em khỏi bệnh… em sẽ vẽ cả thế giới của anh."
Hot

Comments

nora bé bỏngꕤ

nora bé bỏngꕤ

suốt ngày ra trỵ r... m đang có ý định gì đây

2025-07-07

2

Iu ѕuα tươi đường đenn

Iu ѕuα tươi đường đenn

vote cho bây bi rùii, ra tiếp đi bây bi😭 hay wa

2025-07-07

1

Nga Nguyễn

Nga Nguyễn

ngôn ngữ mất kiểm soát

2025-07-16

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play