Chap 3:

23h45. Phòng 208 vang lên tiếng động mạnh. Một điều dưỡng trực ca chạy tới, mở cửa. Cảnh tượng trước mắt khiến chị hoảng hốt.
Dũng ngồi bệt giữa sàn nhà, hai tay đầy vết xước, máu từ cổ tay trái chảy thành vệt dài. Xung quanh là giấy vẽ bị xé vụn, bút màu ném tung tóe. Con gấu bông bị văng sang góc phòng, phần tai rách nhẹ như vừa bị giằng giật.
điều dưỡng
điều dưỡng
Dũng! Em làm gì vậy!?
Cậu bé không trả lời. Mắt trống rỗng, tay run lên. Một tiếng thì thầm bật ra từ miệng cậu, nhỏ đến đáng sợ.
Tô Văn Dũng
Tô Văn Dũng
Đừng nhốt em... đừng khóa em... ánh sáng... ánh sáng đâu rồi...
20 phút sau, Huy có mặt. Anh mặc áo blouse khoác tạm, tóc còn ướt sau khi vừa tắm xong chuẩn bị ngủ. Cánh cửa vừa bật mở, Dũng vẫn đang gồng người trong góc, ánh mắt lạc lối, liền run rẩy.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Dũng...
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Là anh đây.
Không ai dám lại gần cậu trước đó. Nhưng khi Huy đến gần, Dũng bỗng nhào tới, ôm chặt anh, mặt vùi vào vạt áo.
Tô Văn Dũng
Tô Văn Dũng
Em... em sợ lắm… //giọng nghẹn như gió vỡ//
Tô Văn Dũng
Tô Văn Dũng
Ánh sáng... tắt hết rồi... trong đầu em có gì đó gào lên…
Huy siết nhẹ cậu trong vòng tay, không quan tâm máu dính lên áo. Bàn tay ấm của anh chạm vào gáy cậu, giọng thì thầm.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Không sao nữa rồi. Anh ở đây.
Cậu không vùng vẫy, không la hét nữa. Chỉ ôm thật chặt, như một con mèo con vừa lạc về nhà cũ sau cơn giông dài.
Dũng được đưa lên giường, băng bó vết thương, uống thuốc ngủ. Trước khi cậu lịm đi, bàn tay nhỏ bé của cậu vẫn níu vạt áo Huy, không buông.
Tô Văn Dũng
Tô Văn Dũng
Anh đừng đi… được không?
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Anh sẽ ở lại.
Đêm đó, Huy ngồi cạnh giường đến sáng. Một tay đặt lên tay cậu bé, mắt không rời gương mặt vừa ngây thơ vừa đau đớn ấy.
Anh nghĩ đến nụ cười của Dũng khi ôm gấu bông. Nghĩ đến bức tranh ánh nắng. Và anh biết nếu cậu sinh ra trong một thế giới đủ tử tế, chắc chắn cậu sẽ là họa sĩ, là người kể chuyện bằng màu sắc dịu dàng và trái tim rực cháy. Nhưng hiện tại, cậu chỉ là một đứa trẻ đang cố sống sót.
Sáng hôm sau, Huy Hoàng vào phòng tìm Huy, vừa bước vào đã thấy anh ngồi ngủ gục bên cạnh giường bệnh nhân.
Nguyễn Huy Hoàng
Nguyễn Huy Hoàng
Ê... Huy?
Huy mở mắt, mệt mỏi nhưng vẫn mỉm cười. Anh nhìn Dũng đang say ngủ, rồi quay sang nói nhỏ.
Nguyễn Quốc Huy
Nguyễn Quốc Huy
Cậu nhóc này... có thể là người duy nhất khiến tôi cảm thấy cần ở lại trong ngành này.
Nguyễn Huy Hoàng
Nguyễn Huy Hoàng
Ghê ha... bị một đứa 14 tuổi thuần hóa rồi.
Huy không phủ nhận. Anh chỉ cúi xuống, nhặt lại con gấu bông bị rách tối qua, nhẹ nhàng khâu lại chiếc tai từng mũi kim như dỗ dành một điều gì vỡ nát đang dần lành lặn.
Hot

Comments

woolly

woolly

khẹt khẹt/ 3 bông nữa nò /

2025-07-07

1

Iu ѕuα tươi đường đenn

Iu ѕuα tươi đường đenn

hả, Huy nhiu tuổi v bây bi

2025-07-07

1

Thổn luỳ

Thổn luỳ

14 tuổi.. adu bé hơn mình🥰

2025-07-11

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play