Hè năm ấy , nắng gay gắt trùm lên con phố nhỏ nơi những mái ngói đỏ xếp sát nhau , và những cánh phượng nở rực trên góc sân trường chưa kịp phai . Căn nhà cạnh nhà Tiêu Chiến vừa có người dọn đến . Từ sáng , tiếng xe chở đồ lạch cạch , tiếng người lớn hối hả , nhưng anh chỉ để ý một điều một cậu bé con , lặng lẽ ngồi bó gối bên bậc thềm , ánh mắt mơ màng nhìn vào lòng bàn tay đang ôm con gấu bông đã cũ
Tiêu Chiến [ Lúc Còn Bé ]
Này , em là người mới chuyển tới hả ?//cầm cây kem đi tới hỏi//
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
//ngẩng đầu lên r khẽ gật , đôi mắt buồn thăm thẳm//
Tiêu Chiến [ Lúc Còn Bé ]
Tên em là gì ?
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
...
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
Nhất Bác
Tiêu Chiến [ Lúc Còn Bé ]
Anh là Tiêu Chiến
Tiêu Chiến [ Lúc Còn Bé ]
Mà em ăn kem k ? Ngon lắm đó
Cậu cười tươi chìa cây kem ra
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
//lắc đầu nhưng mắt vẫn chăm chăm nhìn vào cây kem//
Tiêu Chiến [ Lúc Còn Bé ]
Hừm...Vậy ăn chung nhé ? Em một nửa , anh một nửa. Nhưng đổi lại…từ giờ anh sẽ là anh trai của em
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
....//im lặng 1 lúc r khẽ gật đầu//
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
Anh...Chiến
Chỉ hai từ đơn giản , nhưng khiến trái tim cậu thiếu niên mười một tuổi như ấm lên giữa mùa hè
••••
Từ hôm đó , sáng nào Tiêu Chiến cũng đến gõ cửa sát vách
Tiêu Chiến [ Lúc Còn Bé ]
Nhất Bác ! Mau dậy ! Trễ học rồi đó
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
Em còn buồn ngủ…//tóc rối 2 mắt híp lại lết ra mở cửa//
Tiêu Chiến [ Lúc Còn Bé ]
Không dậy là anh ăn phần bánh bao của em đấy nha !
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
Em dậy r !
Cả hai cùng đạp xe mini đi học , cùng nhau ăn xôi ở ngã tư . Trưa về , Tiêu Chiến dạy Nhất Bác chơi lò cò , đá cầu , còn cậu bé thì chỉ thích vẽ tranh và ngồi nhìn anh nói chuyện
Một lần , Tiêu Chiến bị vấp ngã rách đầu gối . Nhất Bác hốt hoảng chạy tới , mắt đỏ hoe , luống cuống lấy từ túi ra miếng băng dán hình con mèo
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
Đau không ? Em dán cho . Mẹ dạy là dán lên là đỡ liền đó
Tiêu Chiến [ Lúc Còn Bé ]
Ờ , bác sĩ Nhất Bác giỏi ghê . Vậy từ giờ ai bệnh , anh cũng gọi em nha//bật cười//
Vương Nhất Bác [ Lúc Còn Bé ]
Chỉ cần anh gọi là em sẽ đến
•••
Tối đó trời đổ mưa lớn . Nhà Nhất Bác bị cúp điện , cậu ngồi co ro , sợ hãi ôm gối , cho đến khi ánh đèn pin từ nhà bên rọi vào . Tiêu Chiến bước vào , cầm theo cây nến nhỏ
Tiêu Chiến [ Lúc Còn Bé ]
Qua nhà anh ngủ nha ? Mưa lớn mà ngồi một mình buồn lắm đó
Comments