[Genshin Impact] Cái Gai Của Vĩnh Hằng
Địa ngục không có mùa xuân
Người ta bảo địa ngục không có mùa xuân
nhưng trong khu vườn khô héo giữa tầng sâu nhất ở nơi này
một chiếc xích đu gỗ cũ kỹ vẫn khẽ đong đưa
kéo theo tiếng cót két mơ hồ vang vọng trong gió lửa
ngồi trên đó là một cô bé
dáng nhỏ nhắn, tóc trắng xõa dài, mắt đỏ như viên hồng ngọc cháy âm ỉ
em không cười ,cũng không khóc
đôi chân trần lơ lửng như thể chưa bao giờ chạm đất
ánh mắt lạnh lẽo dõi theo điều gì đó vô hình
như chờ đợi ai đó từ một nơi không ai có thể trở về
phía xa, vài người hầu đi ngang
áo choàng đen quét qua nền đá tro tàn
???
Lại ngồi đó nữa à... cả ngày không nói một lời
???
nghe nói con bé sống đã mấy trăm năm rồi
???
không lớn, không chết, không khóc
???
một thứ.... không phải người cũng chả phải giống ai
???
/kéo áo lên cao/ chú của con bé là trưởng quang tầng ba
???
còn anh trai là tả hộ vệ
???
không ai dám động đến con bé đâu
???
nhưng mà... tôi nghe nói,con bé là điềm xấu
không hề bận tâm đến những lời thì thầm phía sau lưng
chiếc xích đu khẽ kêu lên lần nữa
như chiếc đồng hồ đếm ngược một điều gì đó đang tới
như thể có điều gì đó bước vào khu vườn
tiến bước chân vang lên ,chậm rãi, rõ ràng
đều như nhịp trống báo tử
những người hầu lập tức cúi đầu, sắc mặt họ trắng bệnh
một người đàn ông bước tới
cao lớn mái tóc đen, ánh mắt đỏ lạnh lẽo
bước chân của ông như khiến cả không phí đông lại
Shadowfell Kairos
Tôi nghe... có người vừa nói một điều thú vị
nhưng từng từ đâm xuyên qua da thịt
???
/run rẩy cúi đầu/ Chúng tôi chỉ… chỉ nói vu vơ thôi, thưa ngài…
Shadowfell Kairos
Vu vơ à?
Shadowfell Kairos
/nhếch môi/
nụ cười rất nhẹ nhưng chẳng có chút ấm áp nào
Shadowfell Kairos
Thế là vu vơ gọi cháu gái ta là điềm xấu sao?
???
/quỳ rạp xuống đất, không giám ngẩng đầu/
Shadowfell Kairos
Dọn sạch lưỡi trước khi nói lần sau. Trong địa ngục này, lưỡi thối rất dễ bị rút ra, hiểu chứ?
Một làn khí lạnh vô hình lan ra từ ông, như thể cái chết đã đến rất gần
Sau vài giây im lặng kéo dài như ngàn năm, ông ta quay lưng, bước về phía chiếc xích đu
nhưng khi ông đến gần, em khẽ ngẩng đầu
Shadowfell Kairos
con lại ra đây ngồi gió rồi, không lạnh sao?
Cherrybomb Shumimi
/lắc đầu/
thấy vậy ông ngồi xuống băng ghế đá bên cạnh
bàn tay ông phủi lớp bụi tro bám trên vai áo em
Shadowfell Kairos
Ngươi thật giống nàng.../thì thầm/
Shadowfell Kairos
Nếu là nàng, chắc cũng sẽ nhìn ta bằng ánh mắt đó
nhưng trong khoảnh khắc ấy
những ánh mắt xa xa đều trở thành vô nghĩa
ánh mắt người chú nhìn em nửa hoài niệm nửa đau đớn
Comments