[ BJYX_Truyện Ngắn ] Mùa Hạ Năm Đó Em Có Anh
Chapter 1
Nha Trì là một thị trấn ven biển chẳng có gì nổi bật ngoài biển xanh , cát trắng và vài căn nhà cấp bốn cũ kỹ nằm nép mình bên giàn hoa giấy. Nhưng chính cái sự " không có gì " đó lại khiến Tiêu Chiến chọn nơi này để trốn chạy khỏi cuộc sống bộn bề ở thành phố
Anh đến Nha Trì vào một buổi chiều tháng Sáu. Nắng rọi qua khung xe buýt loang nắng vàng như rót mật, gió biển lùa vào khe áo, mằn mặn như những điều chưa từng được nói ra. Tiêu Chiến đứng lặng vài phút trước trạm dừng chân, đưa mắt nhìn về phía chân trời loang ánh hoàng hôn
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Haizz...chẳng biết mình tới đây để lmj nữa...//khẽ thở dài//
Chiếc ba lô trĩu nặng sau lưng khiến vai anh hơi chúi về phía trước. Vài sợi tóc lòa xòa rủ xuống trán, làn da anh hơi tái, đôi mắt mang nét gì đó vừa mệt mỏi vừa lặng lẽ
Và rồi...đây cx chính là lần đầu tiên anh nhìn thấy cậu....
Một cậu trai ngồi trên bờ cát, lưng tựa vào thuyền gỗ, đang say sưa nghịch từng hòn đá cuội nhỏ. Tóc cậu bay trong gió, đôi mắt hẹp nheo lại vì ánh nắng nhưng sắc sảo lạ thường. Cậu nhìn thẳng về phía biển, không hề chớp mắt
Cả bãi biển dài chỉ có hai người, nhưng cậu chẳng hề để ý đến anh. Tiêu Chiến đứng lặng một lúc, rồi cũng bước tới chiếc ghế gỗ dưới mái hiên của nhà nghỉ nhỏ gần đó. Một bà cụ trạc bảy mươi tuổi bước ra, nhìn anh mỉm cười
Bà Cụ Mẫn
Tới thuê phòng hả cháu ? Mặt nhìn lạ lắm, không phải người vùng này
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Dạ cháu từ thành phố về
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Muốn nghỉ vài tháng thôi ạ
Bà Cụ Mẫn
Ừ , ở đây yên bình lắm
Bà Cụ Mẫn
Buồn nữa là đằng khác
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Hừm...cháu thích sự buồn đó ạ
Bà Cụ Mẫn
Lạ à nha , hiếm ai lại tìm tới nỗi buồn
Sau khi sắp xếp hành lý xong, Tiêu Chiến ra bãi biển. Anh đi chân trần trên cát, tay cầm lon trà chanh mua vội. Đôi mắt anh chợt dừng lại một lần nữa nơi góc cũ
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
|| Hửm..? Cậu nhóc đó vẫn ngồi ở đấy s ? ||
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Này ! Em ngồi ở đó từ chiều tới giờ à ?
Vương Nhất Bác [ 18 Tuổi_Cậu ]
Ukm...
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Sao không về nhà ?
Vương Nhất Bác [ 18 Tuổi_Cậu ]
Không có gì để về
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Sao lại không ?
Vương Nhất Bác [ 18 Tuổi_Cậu ]
Ở nhà chẳng ai đợi
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
//khựng lại//
Câu trả lời gọn ghẽ mà lạnh băng. Nhưng không phải kiểu lạnh lùng của người kiêu ngạo mà là cái lạnh của cô độc
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Vậy ở biển có ai đợi không ?//buột miệng hỏi , giọng nhẹ tênh//
Vương Nhất Bác [ 18 Tuổi_Cậu ]
Không !//nhìn TC//
Vương Nhất Bác [ 18 Tuổi_Cậu ]
Nhưng ít ra biển còn k hỏi em cần gì //đôi mắt hơi nhíu lại//
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Vậy...giờ có ng hỏi em r đó //bật cười , nhẹ nhàng nói//
Vương Nhất Bác [ 18 Tuổi_Cậu ]
Anh hỏi làm gì ?
Tiêu Chiến [ 21 Tuổi_Anh ]
Vì...anh thấy em giống anh
Comments