Chương 2: Không thể nói.

Tại một phòng bệnh
nvp
nvp
Bác sĩ: Đáng tiếc khi nói điều này với cậu, cậu bé có lẽ bị cú sốc làm ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý của mình.
nvp
nvp
Bác sĩ: Có xu hướng đổ lỗi cho chính mình theo hướng suy nghĩ tiêu cực rằng chính cậu bé là người đã khiến ba mẹ ra đi.
nvp
nvp
Bác sĩ: Cú sốc đó làm tâm lý của cậu bé không được ổn định. Bây giờ tôi chưa thể nói trước được gì, khi cậu bé tỉnh lại hãy gọi cho tôi ngay lập tức
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Dạ vâng thưa bác sĩ .
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Con cảm ơn rất nhiều ạ.
nvp
nvp
Bác sĩ: Được, cậu ở lại chăm sóc cho bé. Tôi xin phép.
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Vâng.
Cạch
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Bé An à, mong em đừng xảy ra chuyện gì hết. (nắm tay bé An)
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Đây là sự cố, không phải lỗi của em đâu.
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Ba mẹ cũng không trách em đâu mà.
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Em mà xảy ra mệnh hệ gì chắc anh không sống nổi mất.
Trần Hoài An (lúc bé)
Trần Hoài An (lúc bé)
Ưm...a (từ từ tỉnh dậy)
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Bé An, anh trai đây, em đợi một chút bác sĩ sẽ lên! (hoảng hốt bấm nút gọi bác sĩ)
Reng reng
Trần Hoài An (lúc bé)
Trần Hoài An (lúc bé)
A...ư- A? (tỉnh dậy)
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Em nói gì cơ, anh không nghe rõ?
Trần Hoài An (lúc bé)
Trần Hoài An (lúc bé)
Ư...ư..a..(chạm tay lên cổ họng nhìn Hoài Khánh)
Trần Hoài An (lúc bé)
Trần Hoài An (lúc bé)
Ư..-(rưng rưng)
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
K-không thể nào?!
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Bé An ơi...(ôm lấy bé)
nvp
nvp
Bác sĩ: Bác sĩ đây, cậu đưa bé ra đây để tôi khám
Mùa đông năm ấy thật tàn nhẫn, cơn gió lạnh của mùa đông đã cuốn đi ba mẹ của họ, cũng lấy đi mất tiếng nói líu lo của Hoài An.
Tội nghiệp thay đứa bé chỉ mới 5 tuổi lại phải chịu đựng cơn sốc vượt mức kiểm soát.
Những dòng suy nghĩ " là tại mình, là do chính mình đã khiến ba mẹ ra đi " đang vùi dập lấy thân hình nhỏ bé của đứa trẻ.
nvp
nvp
Bác sĩ: Xin cậu bình tĩnh, em trai cậu có lẽ bị cú sốc tinh thần làm ảnh hưởng nặng đến tâm lý của bé. Điều đó làm trở ngại đến cách bé muốn diễn đạt.
nvp
nvp
Bác sĩ: Có thể bé cho rằng chính mình là người khiến ba mẹ gặp tai nạn, mình là nguyên nhân dẫn đến tai nạn của ba mẹ. Nên bé rất sợ hãi để nói ra những tâm tư, suy nghĩ của mình.
nvp
nvp
Bác sĩ: Nhưng cũng thật may mắn, cú sốc tinh thần này khiến cậu bé gặp trở ngại trong việc nói ra suy nghĩ của bản thân nhưng không đồng nghĩa với việc cậu bé không bao giờ nói được.
nvp
nvp
Bác sĩ: Vì thế chỉ cần tĩnh dưỡng và để bản thân không còn tiêu cực nữa thì bé sẽ dần nói lại được.
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Vậy sau này Hoài An vẫn nói được đúng không bác sĩ?
nvp
nvp
Bác sĩ: Đúng vậy, cho nên cậu cũng đừng lo lắng quá nhiều. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Vâng ạ, cảm ơn bác sĩ rất nhiều.
nvp
nvp
Bác sĩ: Được rồi, tôi xin phép. Nếu gặp trở ngại gì thì cứ gọi cho tôi.
Lê Anh Đức (B)
Lê Anh Đức (B)
Tôi tên Lê Anh Đức, đây là số điện thoại của tôi, gặp vấn đề gì hãy liên hệ với tôi.
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Dạ vâng, cảm ơn bác sĩ rất nhiều ạ.
Cạch
Trần Hoài An (lúc bé)
Trần Hoài An (lúc bé)
Aa...? (nhìn Hoài Khánh)
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Bé An, không sao đâu. (ôm lấy bé)
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Có anh trai ở đây rồi.
Trần Hoài Khánh (B)
Trần Hoài Khánh (B)
Mình về nhé.
Trần Hoài An (lúc bé)
Trần Hoài An (lúc bé)
.....(gật gật)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play