[SongMỹ][MỹMỹ X Orange] Mưa Lặng
Chap 4
Trời mới hửng sáng.
Đồng hồ chỉ 6 giờ 10.
Cam đã dậy từ lúc trời còn xám nhạt, đứng trong gian bếp nhỏ, tay rửa rau, mắt nhìn qua khung cửa sổ mờ sương.
Căn hộ tầng 9 yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng đồng hồ kêu “tích… tích…”.
Chị đang nấu một bữa sáng đơn giản: trứng ốp la, bánh mì nướng áp chảo, một nồi canh cải lăn tăn sôi, và ly sữa đậu nành ấm mà Mỹ Mỹ thích uống những ngày trời không nắng.
Không có tiếng bước chân. Không có âm nhạc.
Chỉ có một người, đang chăm chút từng món ăn như thể… nấu cho chính lòng biết ơn.
Cánh cửa phòng ngủ mở ra.
Mỹ Mỹ bước ra, tóc còn rối, mắt còn lười mở. Ánh sáng dịu từ đèn bếp hắt nhẹ lên khuôn mặt mộc của cô – lạnh, nhưng lặng lẽ đẹp.
Trứng đặt giữa dĩa, bánh mì cắt xéo, sữa nghi ngút khói, và bên cạnh muỗng là một mảnh giấy gấp làm tư:
Khương Hoàn Mỹ - Cam
“Tôi không chắc món này hợp khẩu vị em.
Nhưng sáng nay tôi nhớ mẹ. Và nhớ cả ánh mắt hôm qua của em nữa.”
Mỹ Mỹ cầm tờ giấy lên, đọc xong thì đặt lại, gập kỹ hơn cả lúc nhặt ban đầu.
Cô kéo ghế ngồi xuống, không nói gì.
Cam vẫn đang đứng lau quầy bếp, lưng hướng về phía cô.
Không nói, không nhìn, nhưng mỗi chuyển động đều mang theo câu hỏi thầm kín:
Khương Hoàn Mỹ - Cam
“Cô có thích không? Tôi có làm đúng không?”
Mỹ Mỹ ăn một miếng bánh mì.
Nhai kỹ.
Rồi húp một ngụm canh.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Lần sau ít gừng hơn chút. “ cô nói khẽ ”
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Nhưng ngon. Ấm.
Cam không phản ứng gì nhiều, chỉ hơi gật nhẹ. Nhưng tay chị thì buông lỏng, như ai đó vừa tháo sợi dây thắt chặt quanh ngực.
Mỹ Mỹ đứng dậy, đeo balo lên vai.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Tôi đi học. Tới 12g30 về.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Từ 1g đến gần 7g đi làm. Tối mới về.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Nếu chị có gì cần, đi đâu, viết lại trong sổ. Tôi để trên bàn.
Cam gật, bước đến bàn, lật trang mới, cẩn thận viết:
Khương Hoàn Mỹ - Cam
“Tôi sẽ không cần đi đâu. Chỉ ở quanh bếp thôi. Chỉ cần em mua thêm thực phẩm thôi”
Mỹ Mỹ nhìn dòng chữ, gập sổ lại.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Đừng làm cháy bếp là được.
Cam bật cười không thành tiếng.
Cô bước ra cửa, tay trên chốt khóa, ngừng một chút, rồi quay lại nhìn chị:
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Sáng nay… chị đợi tôi à?
Cam không viết gì.
Chỉ gật. Một cái gật nhẹ, như mưa rơi vào vai áo – rất nhỏ, nhưng đủ để thấy ấm từ trong ra ngoài.
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Ừm. “ cô đáp, nhẹ hơn cả thở ”
Vũ Thị Ngân Mỹ - Mỹ Mỹ
Tôi biết mà.
Cam đứng nhìn cánh cửa một lúc.
Trên bàn vẫn còn ly sữa chưa uống hết của cô.
Chị không dọn ngay.
Chị ngồi xuống, mở sổ, viết thêm một dòng nữa cho buổi sáng:
Khương Hoàn Mỹ - Cam
“Em là người duy nhất tôi muốn nấu bữa sáng cho ngoài gia đình.
Dù không biết em có để tâm không.”
Comments
ᴄʜᴀɴʜ ɪᴜ ᴄᴀᴍ💵🍊
chị Cam chị làm cháy luôn cho em còn nhiêu em lo 😊
2025-07-10
5
otp là tht, t là giả
chị cam đập luôn bếp cho e, e đền
2025-07-21
1
🗣️: Mẹ Saa Vê Lóc
Nói gì thì nói, chứ t sợ tiếng đồng hồ😇
2025-07-25
0