[ Tokyo Revengers ] Giữa Màn Đêm
Chương 2: Hy Vọng
Công việc đầu tiên của tôi là làm bồi bàn tại một cửa hàng bán bánh ở Tokyo
Tuy đồng lương không nhiều nhưng cũng đủ sống qua ngày. Ông chủ quán đối xử rất tốt với tôi, và tôi biết ơn điều đó
Vì mới đến chưa lâu và số tiền dành dụm ít ổi tôi chỉ có thể xin phép chủ quán ngủ lại phía sau căn bếp, ở đó có một căn phòng củi nhỏ và cũng là nhà tôi
Douvan
Bác Nam, tại sao bác lại tốt với cháu đến thế ạ? (nhìn bác)
Bác Nam - Chủ Quán
(mỉm nhẹ) Ta coi cháu như con ta.
Bác Nam - Chủ Quán
Đừng suy nghĩ lung tung nữa, khách cũng vừa đến đấy.
Tôi liếc nhìn sang phía cửa chính, có một đám người đang bước vào trong và ngồi xuống một bàn trống ở gần cửa sổ
Tôi nói trước khi tiến lại bàn của những vị khách vừa vào. Đó là hai chàng trai và có một cô gái xinh xắn, nụ cười toả nắng thật sự rất đẹp
Douvan
(bước lại gần) Quý khách cần gì ạ?
Một người trong số họ ngước nhìn
Kurokawa Izana
Lấy cho tôi một phần bánh dâu tây và taiyaki nhân đậu đỏ.
Kurokawa Izana
(suy nghĩ) Ở đây có nước uống không?
Kurokawa Izana
Vậy lấy cho tôi thêm một tách cà phê.
Douvan
Vâng, xin đợi một lát (cúi đầu rời đi)
Sau một lúc, tôi đem lên cho họ những món họ đã gọi trước đó. Một phần bánh dâu tây, phần taiyaki nhân đậu đỏ và một tách cà phê nóng
Đặt xuống bàn, tôi cúi chào trước khi một lần nữa rời khỏi đó và đi đến quầy tiếp tân
Tôi nhìn thấy bác Nam đang đứng đó với vẻ mặt trầm ngâm, tôi thắc mắc
Douvan
Bác đang suy nghĩ gì đấy?
Bác Nam - Chủ Quán
(lắc đầu) A, không có gì đâu.
Douvan
(lại hỏi thêm) Hãy nói đi, cháu đang nghe.
Bác Nam - Chủ Quán
(ngập ngừng) Douvan à, cháu có muốn đi học không?
Bác nhìn tôi với đôi mắt trìu mến như thể đang nhìn vào đứa con gái yêu quý của mình
Tôi bất ngờ nhìn chằm chằm vào bác không dám tin vào tai mình vừa mới nghe gì
Bác Nam - Chủ Quán
Cháu có muốn đi học không? (nhắc lại)
Douvan
(gật đầu) Cháu có nhưng mà cháu...
Tôi ấp úng vì biết rõ mình làm gì có thể đi học khi bản thân nghèo kiết xác như thế này
Bác phì cười, cốc vào đầu tôi và nói
Bác Nam - Chủ Quán
Bác lo cho cháu (cười nói)
Bác Nam - Chủ Quán
Chỉ cần cháu học hành chăm thì bác đã vui lắm rồi.
Douvan
Chắc chắn cháu sẽ làm tốt.
Tôi hớn hở nhìn bác với tia hy vọng ngập tràn trong đôi mắt mình
Tôi sẽ cố gắng hết mình để đáp lại tâm nguyện của bác dù cho nó có xa vời đến đâu
Comments