[Peanut X You] Tiệm Hoa Em Mở, Nhưng Tim Em Không Bán

[Peanut X You] Tiệm Hoa Em Mở, Nhưng Tim Em Không Bán

Chương 1- Bó baby trắng

Tiệm hoa của Ha Eun nằm trong con hẻm nhỏ, tường phủ dây leo xanh, bảng gỗ đã cũ chữ vẫn còn nét:
"꽃보다 평온 - Bình yên hơn cả hoa."
Sáng đó, mưa lất phất. Không nặng, nhưng đủ làm ướt cổ tay mỗi lần đưa tay ra ngoài cửa. Ha Eun đang cắm bó baby trắng cuối cùng thì chuông gió leng keng.
An Ha Eun
An Ha Eun
Chào mừng...
Cô cất giọng, rồi khựng lại nửa giây.
Một người đàn ông bước vào, hoodie trùm hờ, nửa người ướt vì mưa, mang theo chút mỏi mệt không giấu được. Và… quen. Quá quen.
An Ha Eun
An Ha Eun
Anh muốn… mua hoa sao?.
Ha Eun hỏi, tay vẫn đặt trên bàn.
Han Wangho
Han Wangho
Ừ.
Anh ngắn gọn, liếc quanh một lượt rồi chỉ vào baby trắng.
Han Wangho
Han Wangho
Loài này... tên gì?
An Ha Eun
An Ha Eun
Gypsophila.
An Ha Eun
An Ha Eun
Nhưng người ta gọi là baby trắng.
Han Wangho
Han Wangho
Baby trắng.
Anh lặp lại, khẽ gật đầu.
Han Wangho
Han Wangho
Cho một người không còn cạnh tôi nữa.
An Ha Eun
An Ha Eun
Cần gói gì không?
Ha Eun hỏi, giọng nhỏ.
Han Wangho
Han Wangho
Không cần. Càng đơn giản càng tốt.
Cô không hỏi gì thêm, chỉ lặng lẽ dùng một dải vải lụa mỏng buộc hoa. Anh đứng gần quầy, tay đút túi, mắt nhìn xa xăm – như đang ở một thế giới nào khác
Han Wangho
Han Wangho
Cảm ơn.
Anh nhận bó hoa, quay bước, rồi dừng lại
Han Wangho
Han Wangho
À… cô chủ tên gì?
An Ha Eun
An Ha Eun
Ha Eun
Han Wangho
Han Wangho
Tôi là Wang Ho.
Anh khẽ cười.
Han Wangho
Han Wangho
Tôi nghĩ... chắc tôi sẽ quay lại.”
Sáng hôm sau, anh thật sự quay lại. Vẫn là hoodie, vẫn là mưa, vẫn ánh mắt đó.
Han Wangho
Han Wangho
Chào.
Anh lên tiếng trước.
Han Wangho
Han Wangho
Cho tôi… một bó baby trắng. Hôm nay là cho tôi.”
Ha Eun mỉm cười rất nhẹ.
An Ha Eun
An Ha Eun
Có vẻ anh thích loài này thật.
Han Wangho
Han Wangho
Không thích. Nhưng nhìn nó khiến tôi thấy… bình tĩnh.
An Ha Eun
An Ha Eun
Anh hay bị căng thẳng sao?
Han Wangho
Han Wangho
Tôi là tuyển thủ. Esports
Anh ngước mắt nhìn cô.
Han Wangho
Han Wangho
Mỗi lần thua trận, tôi đến đây. Mỗi lần thắng… tôi cũng đến đây.
An Ha Eun
An Ha Eun
Vậy hôm nay thì sao?
Wang Ho im một nhịp, rồi nhìn xuống tay mình.
Han Wangho
Han Wangho
Hôm nay tôi chỉ thấy mệt. Không thắng, cũng không thua. Chỉ... trống rỗng.
Ha Eun không nói gì nữa. Cô đặt bó hoa lên quầy, xoay nhẹ dải ruy băng trắng.
An Ha Eun
An Ha Eun
Lần này, em gói thêm chút lavender. Mùi nhẹ thôi. Sẽ giúp ngủ ngon hơn.
Han Wangho
Han Wangho
Ha Eun.
Anh khẽ gọi.
Han Wangho
Han Wangho
Em không hỏi gì thêm à? Về tôi. Về lý do tôi cứ quay lại?
Cô ngẩng đầu, mắt dịu.
An Ha Eun
An Ha Eun
Nếu anh muốn kể, anh sẽ tự nói.
An Ha Eun
An Ha Eun
Còn em… chỉ là cô chủ tiệm hoa thôi.
Wang Ho nhìn cô vài giây. Cái nhìn lạ – như nhận ra thứ gì đó quý giá, nhưng không biết phải làm gì với nó.
Han Wangho
Han Wangho
Ừ. Em đúng là… cô chủ tiệm hoa lạ nhất anh từng gặp.
Anh đi. Mùi lavender vẫn còn thoảng trong không khí.
Và như mọi hôm, Ha Eun lặng lẽ đặt một bó baby trắng lên góc bàn – chỗ quen thuộc anh hay đứng. Không dành cho khách. Cũng chẳng có tên người nhận.
Chỉ là… nếu ngày mai anh lại đến, nó sẽ ở đó. Như một lời chào không thành tiếng.
Hot

Comments

Ivy

Ivy

hay quá tác giả ơi/Smile/

2025-08-05

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1- Bó baby trắng
2 Chương 2 – Mùi Tulip Và Giờ Hẹn Không Ai Biết
3 Chương 3 — Em Không Gói Sẵn Nữa
4 Chương 4 — Anh Đến, Nhưng Không Còn Như Mọi Hôm
5 Chương 5 — Người Không Đến, Chỉ Có Hoa
6 Chương 6 — Héo
7 Chương 7 — Nếu Anh Đến, Sao Không Vào?
8 Chương 8 — Nếu Em Không Quay Ra, Anh Sẽ Vẫn Đứng Ở Đó
9 Chương 9 — Nếu Anh Ở Đây, Sao Em Vẫn Cảm Thấy Mình Một Mình?
10 Chương 10 — “Unnie Thích Anh Đến Mức Không Dám Nhìn Thẳng”
11 Chương 11 — “Nếu Em Không Đẩy Ra, Thì Anh Vẫn Ở Đây”
12 Chương 12 — “Người Ta Nhận Ra Anh, Còn Em… Không Dám Quên”
13 Chương 13 — “Nếu Em Không Từ Chối… Anh Sẽ Coi Là Đồng Ý"
14 Chương 14 — “Anh Chỉ Muốn Đi Với Em, Dù Chẳng Phải Gọi Là Gì Cả"
15 Chương 15 – “Nếu Gọi Tên, Em Sẽ Gọi Là Người Em Vẫn Thương"
16 Chương 16 - "Muốn Cùng Nhau Làm Gì Đó Nhỏ Nhỏ”
17 Chương 17 – “Cái Gì Cũng Biết, Nhưng Không Làm”
18 Chương 18 – “Bori, Ở Đây Là Nhà”
19 Chương 19 – “Mèo Không Mua Được, Nhưng Đồ Chơi Thì Mua Được”
20 Chương 20 – “Chắc Là Em Cũng Biết Rồi”
21 Chương 21 – “Vẫn Là Người Đó, Nhưng Không Còn Giống Trước”
22 Chương 22 – “Nếu ngày mai có xa nhau, ít nhất hôm nay đã cùng ngắm hoàng hôn.”
23 Chương 23 – “Cả Seoul biết mình yêu nhau, trừ một người: Yuki.”
24 Chương 24 – “Anh Wang Ho có người yêu rồi đúng không?”
25 Chương 25 – “Ủa, chị chủ quen quen…”
26 Chương 26 – “Anh tới trễ một chút, em đợi lâu không?”
27 Chương 27 – “Biết nhau lâu rồi… mà sao em vẫn rung tim vậy?”
28 Chương 28 – “Không biết cắm hoa, nhưng biết yêu em.”
29 Chương 29 – “Không đẹp, nhưng là của anh.”
30 Chương 30 – “Đừng có rối tóc em nữa.”
31 Chương 31 – “Ủa? Vợ chồng hả con?”
32 Chương 32 – “Anh không cần tinh dầu. Em đứng gần là anh thấy thơm rồi.”
33 Chương 33 – “Đừng chọn hoa, chọn em đi”
34 Chương 34 – “Mưa thì ướt, nhưng đứng cạnh anh thì ấm”
35 Chương 35 – “Không nói… vẫn biết”
36 Chương 36 – “Em giấu. Anh cũng vậy.”
37 Chương 37 – “Không cần nói, em vẫn biết”
38 Chương 38 – “Nắm rồi… thì đừng buông nữa.”
39 Chương 39 – “Ủa? Ai cho anh nắm tay người ta công khai?”
40 Chương 40 – “Không cần hỏi, tụi này biết hết rồi”
41 Chương 41 – “Anh không nói họ tới… đông như vầy”
42 Chương 42 – “Anh nghĩ em cần nghỉ một chút”
43 Chương 43 – “Anh là khách quen ở đây mà”
44 Chương 44 – “Em bệnh mà không chịu nghỉ?”
45 Chương 45 – “Cho anh lần đầu bất ngờ”
46 Chương 46 – “Cái đèn này sáng lên được là nhờ anh đó”
47 Chương 47 – “Chị là người yêu của Wang Ho thật hả?”
48 Chương 48 – "Anh ở đây rồi mà."
49 Chương 49 – “Anh không biết cắm hoa. Nhưng anh muốn cắm vì em.”
50 Chương 50 – “Em đã ở trong ‘thói quen’ của anh mất rồi.”
51 Chương 51 – “Không cần biết sau này ra sao…chỉ cần còn được ngồi cạnh em như vầy
52 Chương 52 – “Cái này là tặng bạn trai á. Anh nhận không?”
53 Chương 53 – “Em tưởng anh chỉ giỏi chơi game…”
54 Chương 54 – “Em tưởng anh vô tâm… ai ngờ anh nhớ từng chút một.”
55 Chương 55 – “Lúc đó, anh chỉ thấy… muốn ở cạnh em thêm một chút nữa.”
56 Chương 56 – “Ai bảo anh yêu một người hay cà khịa?”
57 Chương 57 – “Chiều nay anh ghé tiệm…”
58 Chương 58 – “Anh lạc mất em giữa Seoul, rồi tìm lại bằng trái tim”
59 Chương 59 – “Hoa hồng không bằng em”
60 Chương 60 – Lời hứa nho nhỏ
Chapter

Updated 60 Episodes

1
Chương 1- Bó baby trắng
2
Chương 2 – Mùi Tulip Và Giờ Hẹn Không Ai Biết
3
Chương 3 — Em Không Gói Sẵn Nữa
4
Chương 4 — Anh Đến, Nhưng Không Còn Như Mọi Hôm
5
Chương 5 — Người Không Đến, Chỉ Có Hoa
6
Chương 6 — Héo
7
Chương 7 — Nếu Anh Đến, Sao Không Vào?
8
Chương 8 — Nếu Em Không Quay Ra, Anh Sẽ Vẫn Đứng Ở Đó
9
Chương 9 — Nếu Anh Ở Đây, Sao Em Vẫn Cảm Thấy Mình Một Mình?
10
Chương 10 — “Unnie Thích Anh Đến Mức Không Dám Nhìn Thẳng”
11
Chương 11 — “Nếu Em Không Đẩy Ra, Thì Anh Vẫn Ở Đây”
12
Chương 12 — “Người Ta Nhận Ra Anh, Còn Em… Không Dám Quên”
13
Chương 13 — “Nếu Em Không Từ Chối… Anh Sẽ Coi Là Đồng Ý"
14
Chương 14 — “Anh Chỉ Muốn Đi Với Em, Dù Chẳng Phải Gọi Là Gì Cả"
15
Chương 15 – “Nếu Gọi Tên, Em Sẽ Gọi Là Người Em Vẫn Thương"
16
Chương 16 - "Muốn Cùng Nhau Làm Gì Đó Nhỏ Nhỏ”
17
Chương 17 – “Cái Gì Cũng Biết, Nhưng Không Làm”
18
Chương 18 – “Bori, Ở Đây Là Nhà”
19
Chương 19 – “Mèo Không Mua Được, Nhưng Đồ Chơi Thì Mua Được”
20
Chương 20 – “Chắc Là Em Cũng Biết Rồi”
21
Chương 21 – “Vẫn Là Người Đó, Nhưng Không Còn Giống Trước”
22
Chương 22 – “Nếu ngày mai có xa nhau, ít nhất hôm nay đã cùng ngắm hoàng hôn.”
23
Chương 23 – “Cả Seoul biết mình yêu nhau, trừ một người: Yuki.”
24
Chương 24 – “Anh Wang Ho có người yêu rồi đúng không?”
25
Chương 25 – “Ủa, chị chủ quen quen…”
26
Chương 26 – “Anh tới trễ một chút, em đợi lâu không?”
27
Chương 27 – “Biết nhau lâu rồi… mà sao em vẫn rung tim vậy?”
28
Chương 28 – “Không biết cắm hoa, nhưng biết yêu em.”
29
Chương 29 – “Không đẹp, nhưng là của anh.”
30
Chương 30 – “Đừng có rối tóc em nữa.”
31
Chương 31 – “Ủa? Vợ chồng hả con?”
32
Chương 32 – “Anh không cần tinh dầu. Em đứng gần là anh thấy thơm rồi.”
33
Chương 33 – “Đừng chọn hoa, chọn em đi”
34
Chương 34 – “Mưa thì ướt, nhưng đứng cạnh anh thì ấm”
35
Chương 35 – “Không nói… vẫn biết”
36
Chương 36 – “Em giấu. Anh cũng vậy.”
37
Chương 37 – “Không cần nói, em vẫn biết”
38
Chương 38 – “Nắm rồi… thì đừng buông nữa.”
39
Chương 39 – “Ủa? Ai cho anh nắm tay người ta công khai?”
40
Chương 40 – “Không cần hỏi, tụi này biết hết rồi”
41
Chương 41 – “Anh không nói họ tới… đông như vầy”
42
Chương 42 – “Anh nghĩ em cần nghỉ một chút”
43
Chương 43 – “Anh là khách quen ở đây mà”
44
Chương 44 – “Em bệnh mà không chịu nghỉ?”
45
Chương 45 – “Cho anh lần đầu bất ngờ”
46
Chương 46 – “Cái đèn này sáng lên được là nhờ anh đó”
47
Chương 47 – “Chị là người yêu của Wang Ho thật hả?”
48
Chương 48 – "Anh ở đây rồi mà."
49
Chương 49 – “Anh không biết cắm hoa. Nhưng anh muốn cắm vì em.”
50
Chương 50 – “Em đã ở trong ‘thói quen’ của anh mất rồi.”
51
Chương 51 – “Không cần biết sau này ra sao…chỉ cần còn được ngồi cạnh em như vầy
52
Chương 52 – “Cái này là tặng bạn trai á. Anh nhận không?”
53
Chương 53 – “Em tưởng anh chỉ giỏi chơi game…”
54
Chương 54 – “Em tưởng anh vô tâm… ai ngờ anh nhớ từng chút một.”
55
Chương 55 – “Lúc đó, anh chỉ thấy… muốn ở cạnh em thêm một chút nữa.”
56
Chương 56 – “Ai bảo anh yêu một người hay cà khịa?”
57
Chương 57 – “Chiều nay anh ghé tiệm…”
58
Chương 58 – “Anh lạc mất em giữa Seoul, rồi tìm lại bằng trái tim”
59
Chương 59 – “Hoa hồng không bằng em”
60
Chương 60 – Lời hứa nho nhỏ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play