Chap 3: Dồn ép

Em nhận thấy nguy hiểm từ hắn nên hắn càng tiến tới thì em càng giật lùi về phía sau.
Đức Duy
Đức Duy
Anh...đừng qua đây...
Tim em đập mạnh đến mức muốn nổ tung.
Phải làm sao đây...em sợ quá...
Minh Hiếu vẫn từng bước từng bước tiến tới, thân hình cao lớn của hắn áp sát mang theo uy hiếp rất lớn áp đảo lên Duy.
Đức Duy có thể cảm nhận được hắn hoàn toàn không còn mấy tỉnh táo, trong Bar lúc nãy hắn uống không ít, bây giờ em tuyệt đối không được nói gì kích động đến hắn.
Đức Duy
Đức Duy
Anh, Anh Hiếu, anh có thể bình tĩnh nghe tôi nói được không?
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Em nói đi, tôi vẫn đang nghe đây
Đức Duy
Đức Duy
Anh đừng tiến tới nữa
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Tôi đứng gần em thì mới nghe rõ chứ!?
Đức Duy
Đức Duy
Tôi...tôi không phải cố ý từ chối anh, tôi tự cảm thấy bản thân không xứng với anh, hơn hết, tôi thật sự không có thời gian để tính tới chuyện tình cảm cá nhân
Đức Duy
Đức Duy
Tôi còn một em gái nhỏ mang bệnh phải chăm sóc...
Đức Duy
Đức Duy
Tôi mong anh hiểu cho...
Đức Duy nhẹ nhàng lựa lời để nói rõ hơn hoàn cảnh của mình.
Nhưng Trần Minh Hiếu nghe xong, nghiêng đầu nhìn em, vẻ mặt như vô tội
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Thì sao? Việc đó liên quan gì đến tôi? Việc tôi muốn em, không liên quan gì đến hoàn cảnh cả!?
Đức Duy nhìn hắn, chân em đã đụng tới thành giường King size đặt trong phòng. Em không còn đường lui nữa, giọng em run như sắp khóc.
Đức Duy
Đức Duy
Anh...có rất nhiều sự lựa chọn mà, tôi rất nhàm chán, rất ấu trĩ, xin anh hãy bỏ qua cho tôi...
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Hửm? Nhưng biết làm thế nào bây giờ... tôi lại chỉ thích em...
Hắn dồn em về phía giường ngủ, hắn cúi sát vào cổ em khẽ thì thầm
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Em phục vụ tôi đêm nay đi, nhỡ đâu sau đêm nay tôi chơi chán, thì sẽ tha cho em, thế nào?
Đức Duy sửng sốt chưa kịp phản ứng thì giây tiếp theo bất ngờ hắn đè em xuống giường…
Đức Duy
Đức Duy
Khoan, khoan đã, anh...ann làm cái gì vậy, buông tôi ra!!!
Đức Duy hét lên khi Minh Hiếu mạnh mẽ dùng cà vạt trói em vào thành giường, đôi tay trong lúc quẫy đạp, cào vào nhau đến chảy máu.
Đức Duy
Đức Duy
Đừng, van anh, đừng !!!!
Minh Hiếu sau khi đã chế ngự em hoàn toàn thì lập tức xé nát lớp áo mỏng manh trên người em, hắn vội vàng hấp tấp đến mức điên cuồng. Sự lạnh lẽo ập đến cơ thể non mềm.
Đức Duy
Đức Duy
Trần Minh Hiếu, dừng lại đi! Thả tôi ra!!!
Đức Duy cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng trần trụi của hắn, tựa con mồi đang bị mãnh thú nhắm đến để ăn tươi nuốt sống em.
Minh Hiếu cúi xuống, bàn tay to của hắn giữ gáy của em, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, linh hoạt cạy răng em ra, đầu lưỡi tham lam cuồng nhiệt xâm nhập cánh môi khẽ hé, điên cuồng mút mát.
Duy chán ghét kháng cự, em cố gắng khép miệng lại nhưng không thể, khớp hàm bị hắn nắm chặt, hoàn toàn không thể cắn xuống.
Đức Duy
Đức Duy
Không...đừng...buông...tôi ra...ưm...
Đức Duy bị lấp kín miệng, tiếng chống cự nhanh chóng trở thành tiếng thút thít cam chịu.
Minh Hiếu ghìm chặt lấy em, mặc cho em vùng vẫy ra sao cũng không thể thoát được.
Đợi khi hắn hôn đã, em đã thiếu dưỡng khí đến mức mặt tái đi.
Minh Hiếu buông em ra, hài lòng nhìn đôi mắt em như tan rã.
Đức Duy khuất nhục mắng chửi
Đức Duy
Đức Duy
Cầm thú!
Minh Hiếu đứng cạnh giường vừa dùng ánh mắt xâm lược nhìn chằm chằm Đức Duy chẳng có sức cử động nhưng vẫn liều chết giãy giụa, vừa thong thả  cởi dây nịt, móc cự vật có phần quá cỡ của mình ra.
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Cầm thú sao!?
Khuôn mặt lạnh lùng của hắn chứa đầy dục vọng, đôi mắt sâu thẳm chất chứa hung ác, giọng nói trầm thấp
Minh Hiếu
Minh Hiếu
Đúng vậy, nhưng thằng này chỉ hóa thú với một mình em, bây giờ, thằng cầm thú này sẽ cho em biết, cầm thú sẽ chơi em thế nào nhé
Sắc mặt Đức Duy trắng bệch ngay tức thì.
Đến khi hắn leo lên giường, quỳ giữa hai chân em, cả cơ thể em bị ép nằm thành hình chữ đại (大)phơi bày trước mặt hắn.
Đức Duy sợ hãi đến bật khóc.
Đức Duy
Đức Duy
Đừng mà....
Càng nghe tiếng khóc vỡ vụn của em càng khiến hắn muốn hung hăng xỏ xuyên nhóc con không chịu nằm dưới hắn này, để em không dám chạy trốn nữa.
Đức Duy cấp thiết co hai chân lên, cố gắng thoát khỏi nanh vuốt của hắn nhưng cử động này chẳng khác gì tốn công vô ích đối với người đang bị đè trên giường như em.
Lúc này, đồ em mặc trên người sớm đã bị xé nát.
Minh Hiếu được đà nâng hai chân Đức Duy lên vai mình, giữ chặt chẽ như gông cùm xiềng xích.
Hắn không muốn làm dạo đầu. Hắn muốn em nhìn cho rõ ràng cảnh em phải tiếp nhận hắn ra sao, muốn em phải cảm nhận sâu sắc sự đau đớn của lần đầu tiên được hắn xâm nhập.
Hắn kê thẳng cự vật vào lối ra vào chật hẹp chưa từng được khai phá.
Đức Duy
Đức Duy
Không muốn!!!! Đừng mà!!! Bỏ nó ra!!!!
Đức Duy hoảng sợ hai chân giãy loạn xạ, nhưng vùng vẫy chưa được vài cái đã bị hắn hung hăng áp chế, hai đầu gối khép chặt lại bị tách ra.
Đức Duy
Đức Duy
Xin anh!!! Tôi xin anh!!!! hức!!!
Minh Hiếu nhẹ cười.
Em cảm nhận rõ ràng thứ đồ to lớn đỏ đậm đang đâm vào hậu huyệt của mình, Đức Duy chẳng thể vùng vẫy nữa, em đau khổ nhắm chặt hai mắt muốn trốn tránh. 
NovelToon
Hot

Comments

mí lót ghét hành 🥲

mí lót ghét hành 🥲

tr oiii hiếu là đồ tồiiiiii 😭

2025-07-14

1

jessica

jessica

tr oi đồ "bíp bíp" 😭😭😭

2025-07-15

0

shinneツ

shinneツ

tồi nghe á tr

2025-07-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Số phận
2 Chap 2: Bắt giữ
3 Chap 3: Dồn ép
4 Chap 4: Tuyệt vọng
5 Chap 5: Tâm ý của em gái nhỏ
6 Chap 6: Cấp cứu
7 Chap 7: Bắt em về
8 Chap 8: Nhà
9 Chap 9: Áp lực
10 Chap 10: Khống chế
11 Chap 11: Kẻ gây rối
12 Chap 12: Trốn chạy
13 Chap 13: Bị bắt lại
14 Chap 14: Đáng sợ
15 Chap 15: Lại bị ép thêm lần nữa
16 Chap 16: Khổ sở từ tâm đến thân
17 Chap 17: Gặp lại
18 Chap 18: Đụng mặt
19 Chap 19: Trêu chọc
20 Chap 20: Bắt cóc
21 Chap 21: Chịu khổ
22 Chap 22: Hành hạ
23 Chap 23: Tìm thấy em
24 Chap 24: Trừng phạt kẻ hại em
25 Chap 25: Cài định vị
26 Chap 26: Càng khéo càng hiểm
27 Chap 27: Khó mở lòng
28 Chap 28: Gặp nạn
29 Chap 29: Nghi ngờ
30 Chap 30: Tắm lộ thiên
31 Chap 31: "Thân mật" ở suối nước nóng
32 Chap 32: "Đè"
33 Chap 33: Âm mưu
34 Chap 34: Đỡ đạn
35 Chap 35: Oan
36 Chap 36: Không thay đổi
37 Chap 37: Hiểu rõ em
38 Chap 38: Một tay che chở
39 Chap 39: Ân ái bên em, bao nhiêu cũng không đủ
40 Chap 40: Thái độ của Trần chủ tịch
41 Chap 41: Ông bà nội
42 Chap 42: Yên bình bên ông bà
43 Chap 43: Chủ tịch Trần phát hiện
44 Chap 44: Tấm lòng của người mẹ
45 Chap 45: Tự cứu lấy mình
46 Chap 46: Anh sẽ không để em chết
47 Chap 47: Nguy kịch
48 Chap 48: Tia sáng Duy nhất của anh
49 Chap 49: Chấp nhận
50 Chap 50: Giải quyết dứt điểm
51 Chap 51: Mãi mãi không đủ
52 Chap 52: Thiên Di trở về
53 Chap Cuối: Cầu hôn
Chapter

Updated 53 Episodes

1
Chap 1: Số phận
2
Chap 2: Bắt giữ
3
Chap 3: Dồn ép
4
Chap 4: Tuyệt vọng
5
Chap 5: Tâm ý của em gái nhỏ
6
Chap 6: Cấp cứu
7
Chap 7: Bắt em về
8
Chap 8: Nhà
9
Chap 9: Áp lực
10
Chap 10: Khống chế
11
Chap 11: Kẻ gây rối
12
Chap 12: Trốn chạy
13
Chap 13: Bị bắt lại
14
Chap 14: Đáng sợ
15
Chap 15: Lại bị ép thêm lần nữa
16
Chap 16: Khổ sở từ tâm đến thân
17
Chap 17: Gặp lại
18
Chap 18: Đụng mặt
19
Chap 19: Trêu chọc
20
Chap 20: Bắt cóc
21
Chap 21: Chịu khổ
22
Chap 22: Hành hạ
23
Chap 23: Tìm thấy em
24
Chap 24: Trừng phạt kẻ hại em
25
Chap 25: Cài định vị
26
Chap 26: Càng khéo càng hiểm
27
Chap 27: Khó mở lòng
28
Chap 28: Gặp nạn
29
Chap 29: Nghi ngờ
30
Chap 30: Tắm lộ thiên
31
Chap 31: "Thân mật" ở suối nước nóng
32
Chap 32: "Đè"
33
Chap 33: Âm mưu
34
Chap 34: Đỡ đạn
35
Chap 35: Oan
36
Chap 36: Không thay đổi
37
Chap 37: Hiểu rõ em
38
Chap 38: Một tay che chở
39
Chap 39: Ân ái bên em, bao nhiêu cũng không đủ
40
Chap 40: Thái độ của Trần chủ tịch
41
Chap 41: Ông bà nội
42
Chap 42: Yên bình bên ông bà
43
Chap 43: Chủ tịch Trần phát hiện
44
Chap 44: Tấm lòng của người mẹ
45
Chap 45: Tự cứu lấy mình
46
Chap 46: Anh sẽ không để em chết
47
Chap 47: Nguy kịch
48
Chap 48: Tia sáng Duy nhất của anh
49
Chap 49: Chấp nhận
50
Chap 50: Giải quyết dứt điểm
51
Chap 51: Mãi mãi không đủ
52
Chap 52: Thiên Di trở về
53
Chap Cuối: Cầu hôn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play