[ HieuDuong ] Thương Nhớ Cơn Mưa
•2 : Ánh Nhìn Ở Thư Viện
Từ sau hôm đó, anh vẫn giữ chiếc áo khoác ấy. Không phải vì nó đắt, cũng chẳng phải vì cần dùng, mà đơn giản là vì nó mang mùi của một ngày mưa không giống bất kỳ ngày nào khác. Chiếc áo gấp gọn trong ngăn tủ, giữa những cuốn sách chưa đọc, mỗi lần nhìn thấy, tim anh lại khẽ gợn
Anh không nghĩ sẽ gặp lại hắn. Trường đông người, khối lớp khác nhau, giờ học lệch nhau. Vậy mà
Chiều thứ tư, anh vào thư viện sớm hơn mọi khi. Chọn một góc khuất, lấy đại một quyển sách mỏng ra đọc. Trời lại âm u, chẳng mưa, nhưng cũng chẳng có nắng
Lúc anh còn đang cúi đọc, có ai đó ngồi xuống ghế đối diện. Anh ngẩng lên. Là hắn
Hắn ngồi tự nhiên như thể nơi đó thuộc về mình từ trước. Trên tay là một quyển sách mỏng, chưa mở. Ánh mắt hắn không nhìn anh, nhưng cái dáng điềm tĩnh đó lại khiến tim anh đập nhanh đến lạ
Anh lặng lẽ dõi theo từng động tác nhỏ của hắn. Tóc hắn rối nhẹ, cổ áo còn hơi nhăn, bàn tay cầm sách có vài vết mực lem
Trần Minh Hiếu
Em thường tới thư viện à?
Trẩn Đăng Dương
Dạ… Thích không gian yên tĩnh.
Chỉ một câu đơn giản, không hơn. Nhưng trái tim anh bỗng dưng ấm lên. Cái cảm giác lặng lẽ như ánh nắng rọi vào ô cửa mùa đông, không chói chang, chỉ dịu nhẹ và vừa đủ để tan đi cái lạnh
Anh không dám hỏi thêm. Không muốn làm phiền hắn. Cũng không đủ dũng khí để bắt chuyện. Nhưng từ hôm đó, mỗi lần đến thư viện, anh lại thấy hắn đâu đó quanh mình
Có hôm hắn ngồi đối diện. Có hôm hắn đứng gần giá sách, tay vẫn cầm một quyển mở dang dở. Không nhiều lời, không quá thân thiết nhưng có gì đó khiến anh không thể rời mắt
Anh bắt đầu biết cảm giác để ý một người là như thế nào
Comments
🧸ྀིĐại ka sữa bột˚⋆𐙚₊˚⊹♡
chuyện hay đó. tui tặng shop 1 bông hoa đỏ rực để có động lực viết tiếp nhaa
2025-07-14
1