[ HieuDuong ] Thương Nhớ Cơn Mưa
•1 : Cơn Mưa Đầu Hạ
Chiều hôm đó trời mưa. Anh đứng nép dưới mái hiên của tiệm sách cũ, bên hông trường. Mưa không lớn, nhưng dai dẳng và lạnh. Áo đồng phục mỏng bám sát người, phần cổ tay áo ướt đẫm, lạnh đến tê buốt
Trường vừa tan. Anh không mang dù. Sáng sớm trời chỉ âm u nên anh nghĩ chắc sẽ không mưa. Nhưng chẳng ngờ, mới bước ra khỏi cổng chưa được bao xa, mưa đã bất chợt đổ xuống, như thể cả bầu trời cố tình chọc ghẹo anh vậy
Anh rụt vai, ôm chặt cặp, cố gắng che phần sách bên trong không bị ướt. Tay run nhẹ vì lạnh. Anh không biết nên quay lại trường hay cứ đứng đợi ở đây. Dù sao, mưa cũng chưa có dấu hiệu ngớt
Bỗng có tiếng xe đạp thắng gấp ngay trước mặt
Anh giật mình ngẩng lên, hoá ra là một nam sinh lớp trên. Hắn cao, tóc hơi rối vì mưa, áo đồng phục bạc màu ướt sũng, bám sát vào vai. Hắn nhìn anh, không nói gì ngay. Ánh mắt bình thản, nhưng cũng rất lạ
Trần Minh Hiếu
Không mang áo mưa à?
Trẩn Đăng Dương
Không nghĩ là mưa sẽ nặng vậy…
Không nói thêm lời nào, hắn cởi áo khoác mỏng đang mặc, đưa ra trước mặt anh
Trần Minh Hiếu
Cầm lấy đi. Mặc vào rồi chạy về nhanh kẻo cảm lạnh.
Anh sững người. Đôi tay chần chừ giữa không khí lạnh và sự ngỡ ngàng. Anh ngước lên, nhìn hắn
Trẩn Đăng Dương
Anh là ai?
Trần Minh Hiếu
Minh Hiếu. Lớp 12A1.
Trẩn Đăng Dương
Đăng Dương… 11A5.
Trần Minh Hiếu
Ừ. Lần sau nhớ đem dù. Mùa mưa mà.
Nói rồi, hắn quay xe, đạp đi mất. Bóng lưng hắn dần khuất trong làn mưa lất phất
Anh vẫn đứng đó, tay nắm lấy chiếc áo khoác còn ấm. Mùi vải vương chút nắng nhè nhẹ, thơm dịu và quen thuộc đến lạ. Tim anh đập nhanh, không hiểu vì lạnh hay vì ánh mắt vừa rồi nhìn mình
Chỉ một lần gặp thoáng qua thôi, giữa một cơn mưa đầu hạ, nhưng tên hắn đã khắc vào trí nhớ anh một cách rất tự nhiên. Một lần gặp, mà ngỡ như đã chạm cả mùa sau
t/g chu li bi
truyện mới😵💫
Comments
dưa hấu
mom siêng nhma cái này chắc buồn nhiều he
2025-07-14
1