[PhaoChi] Thích Bắt Nạt Em
Chào Mừng Đến Với Cơn Ác Mộng
Con nhỏ t/g
Lần đầu tui làm truyện nên có gì sai mọi người góp ý với nhaa
Con nhỏ t/g
Tui cũng mong truyện này được mọi người biết đến nhiều
Con nhỏ t/g
Tại tui sợ nó flop
Con nhỏ t/g
Tui mong mọi người sẽ ủng hộ
Con nhỏ t/g
Vô truyện thoi
3 năm trước – New York, Hoa Kỳ
Căn phòng bệnh tầng 18 của Bệnh viện xxxxxxx yên tĩnh, chỉ nghe tiếng máy đo nhịp tim và âm thanh máy truyền dịch nhỏ giọt. Phương Mỹ Chi, khi ấy chỉ là một thiếu nữ 15 tuổi, nằm bất động, gương mặt nhợt nhạt , khắp nơi trên cơ thể dính đầy máu, ánh mắt mờ đục vô hồn.
Nàng được chẩn đoán rối loạn lo âu, trầm cảm cấp 4 sau những cú sốc tâm lý kéo dài và nàng bị mất trí nhớ do va chạm vào đầu mạnh.Gia đình đưa nàng ra nước ngoài từ giữa năm học, tạm ngừng toàn bộ chương trình giáo dục để tập trung điều trị.
Mẹ Phương Mỹ Chi
//nắm tay nàng, thì thầm//Con à, chỉ cần con khỏe lại, mẹ bằng lòng làm tất cả.
Ba Phương Mỹ Chi
//Đứng bên, giọng trầm//Sau đợt điều trị này, mình về lại Việt Nam. Cho con học nơi tử tế hơn. Một ngôi trường an toàn. Một môi trường mới.
Sau 3 năm đều trị nàng cũng trở về nước với một kí ức mới
Hiện tại – cổng trường EXSH
Phương Mỹ Chi đứng trước cánh cổng lớn chạm khắc hoa văn vàng óng ánh. Tấm bảng “EXSH” sáng rực trong nắng đầu năm học mới.
Đa Nam NVP
Tài xế: Tiểu thư, tôi mang hành lý vào lớp cho cô luôn nhé?
Phương Mỹ Chi
//mỉm cười nhẹ//Không cần đâu chú, Con tự đi được,Cảm ơn chú.
Cô gái với dáng vẻ xinh đẹp,thanh tú bước vào cánh cổng uy quyền của giới tài phiệt. EXSH không chỉ là ngôi trường danh giá bậc nhất, mà còn là nơi ẩn chứa những trận chiến vô hình giữa con cái các tập đoàn và quyền lực.
Sảnh lớn ở trường EXSH – 7h45 sáng
Đám đông học sinh dừng lại khi thấy Mỹ Chi bước qua. Cô gái mới, khí chất nhẹ nhàng, nét mặt điềm đạm như bạch nguyệt quang bước ra từ truyện tranh.
Bích Phương
Ai vậy? Mới hả?
Mộng Cam
Phương Mỹ Chi – nghe nói là con gái Chủ tịch tập đoàn Phương Gia, Top 2 giới tài phiệt. Vừa từ Mỹ về, học siêu, tiếng Anh như gió.
LyLy
Nghe đồn từng nghỉ học để trị bệnh. Mà nhìn mặt đâu có gì giống người từng bị tâm lý đâu ta.
Một lúc sau, Mỹ Chi bước vào lớp 11A1 – lớp hội tụ toàn bộ con ông cháu cha.
Đa Nữ NVP
Giáo viên chủ nhiệm: Các em, đây là bạn Phương Mỹ Chi, học sinh chuyển từ hệ quốc tế về. Sẽ học cùng lớp chúng ta từ hôm nay.
Phương Mỹ Chi
//mỉm cười, cúi đầu//Chào các bạn, mong được giúp đỡ.
Tiếng xì xào rộ lên. Nhưng đa số là ánh mắt thiện cảm. Ngoại trừ... một góc cuối lớp, nơi ánh mắt sắc lạnh của một cô gái đang quan sát – đôi chân vắt chéo, dáng ngồi lười biếng nhưng toát ra khí chất lãnh đạo.
Miu Lê
//thì thầm, khìu tay// Chị Phương nhìn Pháo kìa. Nhìn kiểu gì cũng biết sắp kím chuyện.
Bích Phương
//Thì thầm//Con Pháo mà không kím chuyện với học sinh mới thì không phải là Nó.
Mọi người đều lại bàn để làm quen Chi
Lâm Bảo Ngọc
Cho tụi tui làm quen được không
Sau một hồi nói chuyện, giới thiệu thì cả nhóm rủ nhau xuống căn tin mua đồ ăn
Lamoon
Đi xuống căn tin mua đồ gì ăn không
Saabirose
Đi lẹ đi tao cũng đói quá //kéo tay từng người//
Han Sara
Từ từ làm như chết đói lâu năm vậy
Nói xuống mọi người cùng đi xuống
Mọi người đã ngồi xuống ghế còn nàng và Han Sara,Lamoon, Lâm Bảo Ngọc,LyLy dắt cô đi mua đồ ăn
Nàng đã mua xong rồi tính đi lại chỗ ngồi thì đúng lúc xoay người lại thì nàng đã va vào người nào đó
Ly cà phê trên tay đều đổ xuống người đó và nàng khiến nàng bối rối
Phương Mỹ Chi
Mình không cố ý
Phương Mỹ Chi
Mình thật sự xin lỗi//lo lắng, bối rối//
Phương Mỹ Chi
Mình xin lỗi cậu, tớ thật sự không cố ý
Pháo
//Nhìn vết sữa đổ trên váy, rồi liếc lên mặt Mỹ Chi//Lần đầu, Tha. Lần sau… mày không còn đi học được đâu.
Liu Grace
Pháo à, con nhỏ này nhìn yếu lắm, tha đi.
Vũ Thảo My
Mày còn nhiều đứa để bắt nạt lắm tha nó đi
Pháo
Tụi mày thấy tao giống người kiên nhẫn không?
Lam Ngọc
Lại có trò vui rồi.//cười nhếch mép//
Sau một hồi im lặng thì Chi cũng lên tiếng
Phương Mỹ Chi
//cúi đầu// Tớ thật sự không cố ý.
Pháo
//ghé sát tai Mỹ Chi, nói nhỏ//Ra sân sau, sau giờ học. Tao không thích xin lỗi bằng miệng.
Sau đó nàng cũng về lại chỗ và kể chuyện này lại cho mọi người
Mọi người khuyên nàng không nên đi nhưng nàng muốn xin lỗi một cách đàng hoàng do nàng nói đó là chuyện nàng gây ra
Một nơi vắng, chỉ có bức tường gạch cao và bóng cây. Pháo đứng đó từ lúc nào, dáng vẻ chẳng mấy vội vã. Phía sau là vài đứa trong hội bạn thân. Mỹ Chi run run bước tới, nhưng cố giữ bình tĩnh.
Phương Mỹ Chi
Chị cần em xin lỗi bằng cách gì?
Pháo sẽ là Cô - Chị
Chi sẽ là Nàng -Em
Không kịp phản ứng, một cú tát trời giáng khiến Mỹ Chi ngã xuống đất. Da mặt rát buốt. Nàng ôm má, môi run run. Nhưng không khóc.
Pháo
//nheo mắt//Mày không la à?
Phương Mỹ Chi
//ngẩng đầu//Chị đánh rồi. Em xin lỗi đủ chưa?
Pháo
//cười nhếch mép//Chưa. Nhưng vậy đủ để mày biết luật ở đây.
Vũ Thảo My
//Đứng một góc quan sát vì lời My nói cô không nghe//
Liu Grace
Con này thật sự hết thuốc chữa rồi
52hz
Thuốc nào chữa nổi nó nữa
Pháo
// quay đầu nhìn LyHan với vẻ mặt khó hiểu//
Pháo
Tao còn chưa ra tay thật. Nhưng hôm nay cảnh cáo. Lần sau không dễ như vậy đâu.
Lam Ngọc
Thôi được rồi chị mình về nhà thôi // khoác tay Pháo//
Vũ Thảo My
//Lắc đầu ngao ngán, thở dài//
52hz
Ừ đi trước đi tao đợi LyHan cái
LyHan
Em ổn chứ // vẻ mặt thương sót//
LyHan
À mà em về kết bạn ig với 2 chị được không// lấy danh thiếp//
LyHan
//Đưa cho Chi, rồi đi về//
Mọi người quay đi. Mỹ Chi vẫn ngồi dưới đất, tay che má, lòng lạnh buốt. Mặt nàng rớm máu nơi vết móng tay cào vào da.
Cô cầm danh thiếp lên và đi về
Tối hôm đó – Biệt thự Phương Gia
Ba Phương Mỹ Chi
Con bị sao vậy? Ai làm?
Mẹ Phương Mỹ Chi
//lo lắng//Có chắc không? Mặt con sưng kìa…
Phương Mỹ Chi
Không sao đâu mẹ… Con ổn mà.
Gia đình tài phiệt hiểu luật chơi. Nhưng họ không ngờ cô gái bé nhỏ ấy lại chọn nhẫn nhịn. Vì cô biết rõ: người đánh mình là… kẻ không ai dám đụng vào.
Comments
㊝doi buon JQK😪
vui lắm k cần tao tố cho cái chảo dô đầu là đầu m lệch một bên chc cx vui cho t há há^^
2025-07-18
5
🌻
Mắt để dưới chem chép nè🥰
2025-07-30
4
Hồng Nhung
sốp ơi sốp ra nhiều nha sốp tại có ít tg làm đúng gu em lắm mong ra nhiều một chút
2025-07-19
1