Tà Thần
Ông là một thầy trừ ma từng chinh chiến với bao nhiêu hồn ma đáng sợ, nhưng hiện tại Đường Tôn chỉ có thể ở nhà và xem ti vi một cách chán chường. Tuổi già đã khiến ông không tự do đi phiêu lưu khắp nơi được nữa. Nhớ lại thời oanh liệt của mình, Đường Tôn không khỏi cảm thấy chán ngán với tình cảnh lúc này. Nhưng nếu so sánh với người anh em Đường Thân đã chết của mình, ông vẫn cảm thấy mình vô cùng may mắn. Ông có nghe nói rằng cháu của Đường Thân là Đường Mộc Nhi hiện đang là một tiểu thuyết gia chuyên viết truyện ma. Kinh nghiệm của ông đủ để biết rằng những câu chuyện đó đều là trải nghiệm thực tế của cô, xem ra cô cũng là một thầy trừ ma tài giỏi không kém gì những thế hệ trước. Nhìn lại bản thân không có con cháu gì, Đường Tôn có chút buồn tủi. Ngày xưa ông chỉ mải chú tâm vào việc trừ ma diệt quỷ mà không nghĩ đến việc lập gia đình. Đường Thân thường trêu ông rằng nếu ông có muốn thì cũng không có cô nào chịu lấy ông đâu, Đường Tôn cảm thấy hết sức vớ vẩn và tin rằng lúc trẻ mình đủ hấp dẫn để thu hút mọi cô gái.
Thực ra ông cũng có hai người đệ tử mà ông coi như cháu ruột, có điều ông không chắc họ có cảm nhận ngược lại hay không. Đường Thân cũng có hai đệ tử nhưng đều đã bỏ mạng, ông tự tin là hai đệ tử của mình giỏi hơn họ. Đệ tử đầu tiên của ông tên là An Dĩ Sơn, lần đầu gặp mặt ông đã thấy anh có gì đó rất khác lạ. Mặc dù lúc đó chỉ là một đứa trẻ nhưng pháp lực của anh đã rất mạnh, một trường hợp cực kì hiếm thấy. Dòng họ Đường làm thầy trừ ma đã nhiều đời nên việc thấy những người có pháp lực mạnh bẩm sinh là không hiếm, thế nhưng An Dĩ Sơn vẫn đặc biệt hơn nhiều. Một thiên tài như vậy, Đường Tôn quyết không thể để uổng phí nên đã ngỏ lời mời An Dĩ Sơn làm đệ tử của mình. Đúng như ông nghĩ, khi được học bài bản, anh đã trở thành một. thầy trừ ma vô cùng lợi hại. Pháp lực của anh không tăng nhiều sau khi trưởng thành nhưng vẫn là một trong những người mạnh nhất mà ông biết. Sau khi chết, ông có thể tự tin mà tuyên bố với Đường Thân rằng cháu của ông mạnh hơn cháu ông ấy nhiều.
Sau khi trưởng thành, An Dĩ Sơn theo nghiệp võ sĩ. Trường phái trừ ma của Đường Tôn và Đường Thân khá khác biệt với nhau. Đường Thân thì chuyên nghiên cứu và luyện tập các loại trận pháp, sử dụng mưu mẹo và đặt bẫy để khống chế rồi thanh tẩy các hồn ma. Còn Đường Tôn thì không có nhiều kiên nhẫn và đầu óc để làm như vậy, ông chỉ luyện tập các pháp thuật căn bản và kết hợp thêm với võ thuật để đối phó với hồn ma. Cả hai đệ tử của ông ngoài pháp thuật ra còn luyện tập cả võ thuật từ nhỏ, An Dĩ Sơn cũng là một thiên tài võ thuật, khả năng đánh đấm của anh nhanh chóng vượt cả sư phụ mình.
Bỗng nhiên có tiếng chuông cửa và sau đó là tiếng mở khóa. Người có chìa khóa nhà ông chỉ có hai người đệ tử. Vừa nghĩ tới không lâu thì người đệ tử thứ hai của ông đã xuất hiện.
"Ồ, Tiêu Viễn, lâu rồi mới thấy cháu. Lần trước cháu bảo rằng đang theo một vụ gì đó ở thành phố Song Đảo phải không? Vụ việc đó như thế nào rồi?" Đường Tôn hỏi.
"Vụ việc có chút phức tạp, kẻ đó thì đã chết rồi, nhưng xuất hiện thêm vài việc ngoài dự kiến. Nhưng sư phụ không phải lo, tất cả đều đã giải quyết êm xuôi." Tiêu Viễn đặt giỏ trái cây xuống bàn và ngồi xuống ghế, tự rót trà cho mình.
"Thế bây giờ cháu sẽ ở lại đây nghỉ ngơi à?" Đường Tôn nghĩ rằng đã đến lúc bớt cô đơn.
"Không ạ. Cháu còn phải lo một vụ khác ở ngoài thành phố. Hôm nay ngoài việc tới thăm sư phụ thì cháu còn muốn tới để xin một số bùa chú cho chuyến đi kế tiếp." Tiêu Viễn đáp.
Đường Tôn tỏ vẻ không vui "Ra là tới đây xin đồ, cháu nghĩ cái giỏ trái cây này đủ để đổi lấy số bùa chú quý giá của sư phụ cháu à?"
"Cháu nghĩ là thừa, dù sao sư phụ cũng đâu có dịp sử dụng chúng nữa. Nhưng để sư phụ không cảm thấy bị lỗ, cháu sẽ khuyến mãi cho sư phụ một lượt bói bài." Tiêu Viễn lấy bộ bài trong túi ra và bắt đầu xáo.
"Cháu vẫn tin vào trò nhảm nhí này sao?" Đường Tôn ngán ngẩm nói. Ông không rõ Tiêu Viễn biết đến trò bói bài từ đâu và từ khi nào nhưng anh vô cùng tin tưởng vào việc đó.
"Ma quỷ có thật thì tại sao bói bài lại là mê tín được." Tiêu Viễn chìa bộ bài ra, Đường Tôn bốc ra vài lá để làm anh thấy vui.
"Theo những lá bài này nói thì sư phụ sắp gặp lại An Dĩ Sơn, đi theo anh ấy còn có một cô gái. Họ sẽ đem đến một chuyện động trời dẫn đến một kết cục kinh khủng." Tiêu Viễn nói.
"Này, đừng có nói những lời xui xẻo như vậy chứ." Đường Tôn gắt.
"Đó không phải lời của cháu mà là thực tế tất yếu được bộ bài chỉ ra." Tiêu Viễn vẫn vững tin vào những gì bộ bài bói được.
Updated 20 Episodes
Comments