Tình Yêu Của Chúng Ta - [DuongKieu]
Chap 2
Anh đạp xe về tới nhà, khi này trời đã ngả hẳn sang chiều muộn, bóng nắng vàng hoe kéo dài trên con đường đất đầy đá sỏi. Anh vừa đẩy cái cổng gỗ vào sân thì đã nghe ông nội vọng ra từ cái hiên nhà.
Ông nội của Dương
Cái thằng này
Ông nội của Dương
Quạt đâu
Anh xuống vội xe đạp, đạp cái chân chống xuống rồi cười trừ.
Ông nội của Dương
Đi cả tiếng đồng hồ rồi mà chưa sữa được cái quạt hả
Đăng Dương
Dạ....nay bác Thành bác bận làm vườn quá, con đem qua rồi
Đăng Dương
Mà con phải chờ cho bác Thành làm xong mới chỉ cái quạt hư chỗ nào nữa chứ
Ông nội của Dương
Mà đi chi mất hơn một tiếng đồng hồ, bộ bưng quạt đi gửi rồi ghé chợ huyện luôn hả
Ông nội của Dương
Biết cái quạt nó kêu tới đứt hơi chưa
Ông nội của Dương
Cứ trưa trưa tao nằm là nó hú như ma, tưởng đâu đài phát thanh mở nhạc buồn không
Đăng Dương
Con xin lỗi mà, mai con chạy qua coi lại, chắc bác Thành sửa sớm thôi
Ông nội của Dương
Ai kêu dành làm chi
Đăng Dương
Thì con thương ông
Đăng Dương
Nên muốn đưa sang cho ông khỏi đi cho cực cái thân
Đăng Dương
Có cháu làm gì đúng không ông
Đăng Dương
Là nhờ vô mấy cái chuyện này chứ chi nữa
Ông nội của Dương
Được cái mồm luyên thuyên ra
Ông nội của Dương
Chứ không phải qua bển để lấy cớ gặp ai thôi hả
Anh chạy vào nhà khi nãy, vừa đi vừa trả lời ông. Tới lúc anh đi tới cái bàn lấy nước uống nghe ông nói tới cái thì sặc nước.
Đăng Dương
Ông nói gì kì vậy
Ông nội của Dương
Kỳ gì đâu mà kỳ
Ông nội của Dương
Cái mặt mày về là tao biết liền hà
Ông nội của Dương
Giấu chi cho mệt
Ông nội của Dương
Hồi xưa tao cũng mê con gái nhà người ta nên cũng đứng rình suốt
Ông nội của Dương
Nhưng mà tao khác, tao rình gái mày rình trai
Ông nội của Dương
Lần sau mê gì thì mê, nhớ về sớm nha mày
Đăng Dương
Không có mà, ông ơi
Anh chạy tuốt vô nhà sau, tay che cái mặt lại, mà cái miệng thì đã kéo ra tận mang tai rồi. Bởi cứ nhìn chút xíu thôi cũng làm anh đủ vui cả ngày rồi.
Nhà anh nằm gần cuối xóm, sát cái bờ rào chè tàu thẳng tắp, là một căn nhà ngói ba gian có sân gạch đỏ au, lúc nào cũng sạch sẽ và thoáng đãng. Trước hiên nhà còn có vài chậu bông chưng ở đó. Ngoài sân, một góc được lợp bằng mái che làm nơi dựng xe cộ của gia đình, một cái xe máy 81 là cái con xe hiếm lắm mới có một con trong xóm đấy và một cái xe đạp của anh.
Nhà của anh thuộc dạng khá giả trong xóm nhưng mỗi người trong nhà được cái thân thiện, cởi mở với hàng xóm. Anh cũng được mọi người gần đó yêu thương vì cái tính cách vui vẻ của anh, anh luôn biết cách làm người khác phải thoái mái khi ở cạnh mình.
Anh là cháu đích tôn, sống đầy đủ, được đi học, anh may mắn hơn rất nhiều người bạn trong xóm trong đó có cậu - Thanh Pháp vì nhà nghèo nên ba mẹ của cậu chỉ lo được cho cậu biết được mặt chữ, con số, biết đọc rồi biết viết thôi chứ không đủ kinh phí lo cho cậu về lâu về dài.
Để nói về lần gặp đầu tiên của anh và cậu thì phải kể đến cái lần đi coi chiếu phim ở sân đình. Hôm đó cả xóm tụ tới đông nghịt luôn, tụi nhỏ chạy tới chạy lui không ngớt.
Anh trên tay cầm cái máy chụp ảnh mà ông nội thưởng tặng lúc anh 16 tuổi vì được nhất trường vào kì thi cuối kỳ, anh quý nó lắm, đã vậy anh là người luôn muốn lưu giữ mọi khoảnh khắc đặc biệt của bản thân giữ làm riêng.
Anh đã chuẩn bị tâm thế hết rồi, buổi chiếu này lâu mới có một lần, anh phải chụp cho cháy cái máy mới được, anh khoái lắm. Cái máy ảnh có cái dây để đeo vào cổ cho tiện, anh coi nó như là kho báu.
Bởi đã gấp, đã vội rồi, người thì đông lắm, giờ không tới chen chỗ sớm thì không có chỗ gần máy chiếu.
Anh cứ chen lần giữa dòng người vội vã, anh cảm nhận được ai đó đang kéo lấy cái vạt áo của mình. Anh cúi xuống thì thấy một cô bé, khuôn mặt đang ươn ướt nước mắt.
Chi Chi
Anh ơi...giúp em với
Chi Chi
Em..bị lạc anh hai rồi
Anh dù là đang vội nhưng cũng bị xiêu lòng bởi những giọt nước mắt và giọng nói của em bé.
Anh quỳ xuống ngang tầm con bé, anh nhỏ giọng.
Chi Chi
Anh trai là Pháp...
Chi Chi
Hức anh Pháp đi đâu mất rồi
Anh hơi loạng choạng vì bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng đứng dậy, nắm tay con bé dắt ra khỏi đám đông. Anh cười nhẹ.
Đăng Dương
Được rồi, Chi Chi ngoan
Đăng Dương
Đừng có khóc nữa nha
Đăng Dương
Để anh kiếm với em nha
Anh dắt Chi Chi đi vòng quanh sân đình, vừa đi vừa hỏi xem vài người xung quanh, nhiều người từ xóm khác cũng tới xem, nên anh cũng chả biết ai lại ai để mà hỏi cho đúng nữa.
Đăng Dương
Mà sao lại bị lạc vậy Chi Chi
Chi Chi
Anh hai em ra ngoài mua bỏng gạo, bảo em giữ chỗ nhưng mà nhiều người tới sau, lấn quá trời luôn nên em bị lấn ra tận ngoài này
Chi Chi
Chắc anh hai cũng đang tìm em
Một lúc đi tìm bở cả hơi tai, anh và Chi Chi nghe tiếng gọi tên của con bé thì quay mình lại.
Anh như bị hớp hồn, anh thấy một người con trai dáng người gầy, mặc một chiếc áo sơ mi trắng cũ, vạt áo xộc xệch đi vì chạy vội, khuôn mặt lo lắng. Đó là lần đầu tiên anh gặp Thanh Pháp, anh nhìn thấy ánh mắt long lanh của cậu vì thương và lo cho em gái.
Chả biết sao trái tim anh lại đập loạn xạ như vậy nữa, lúc mà hai anh em ôm nhau khóc anh còn chả biết là đang ôm hay làm gì nữa mà, anh chỉ để ý tới cậu thôi.
Thanh Pháp
Em đi đâu vậy trời
Thanh Pháp
Làm anh tìm muốn chết luôn á
Chi Chi
Em bị người ta lấn ra tận ngoài này nè
Chi Chi
Không giữ chỗ được luôn rồi á
Thanh Pháp
Thôi không sao, mình ngồi xa xa này cũng được
Cậu vội cho bé thu vào trong vòng tay mình rồi quay lại nhìn Dương.
Thanh Pháp
Vì đã giữ nó giúp em
Thanh Pháp
Cảm ơn anh nhiều
Đăng Dương
Không có gì đâu
Thanh Pháp
Vậy tụi em đi nha
Đăng Dương
Ừm....chào Chi Chi nhé
Ngay khi hai anh em nhà Thanh Pháp bước đi, anh đã nhanh chóng chụp lại ngay cái cái bóng lưng nhỏ của cậu. Lần đầu tiên gặp mặt đã ấn tượng. Rồi mãi sau này, mới biết là người gần xóm mình, anh cố tìm cách bắt chuyện, anh cởi mở muốn làm bạn với cậu rồi dính cậu tới giờ cũng được mấy tháng nay rồi.
Anh nhận ra mình có tình cảm đặc biệt với cậu, dường như anh biết yêu, anh biết thương rồi biết nhớ, biết tương tư vì cậu đã cướp lấy trái tim của anh ngay từ lần đầu gặp mặt. Chàng trai 17 tuổi Đăng Dương đã thầm mến thương cậu trai tên Thanh Pháp 16 tuổi.
Ngay sau cái ngày hôm đó, anh về nhà, đang lúc ngắm nhìn thì bị ông nội phát hiện, ông biết hết rồi chỉ là không nói cho ai. Đây chính là bí mật giữa anh và ông nội, một bí mật không có người thứ ba biết.
-----------------------------------
Comments
Khả Ngân
Thương ông hay là đi ngắm mẹ Kiều🙄
2025-07-17
2
duongkieu
thiet là thương k đó chài
2025-07-17
2
elm pé
Ông lại biết m quá=)
2025-07-17
2