Chương 3: Lại gặp rồi

Anh nghĩ một chút. Hoá ra cô hiểu nhầm.
Vừa nãy anh tưởng cô đưa chai nước nhờ anh vặn nắp hộ, giờ anh nghĩ lại mới biết. Cô là đang đưa nước cho anh uống.
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Tay tôi đang bẩn
Anh không nói gì, chỉ hếch cầm ra hiệu về phía chai nước trên tay cô.
Cô không do dự, vặn chai nước, tự nhiên tiến tới một bước, đưa đến bên miệng anh.
Giúp anh uống nước
Cô chưa từng làm điều này trước đây, cũng chưa từng chạm vào tay của bất kỳ người con trai nào. Nhưng với anh cô lại tự nhiên đến lạ, chẳng hề có chút bài xích, cũng không giống với lẽ thường.
Cũng chẳng có chút dè chừng giữ khoản cách nào.
Cô ngược lại có chút mong thời gian trôi chậm ở khoảnh khắc này.
Cô ngắm nhìn gương mặt của anh, rồi dần xuống, yết hầu trượt lên xuống liên hồi làm cô có chút tò mò muốn chạm vào.
Mãi đến khi anh uống xong, cô không nỡ rời đi, vặn nắp.
Hai má ửng hồng, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi khuông mặt anh tuấn đó.
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Thích tôi?
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Cô bạn nhỏ, đừng vội thế
Anh nói với giọng trêu chọc, mĩm cười đầy ranh ma.
Đúng vậy, đây mới là con người thật của anh
Một chó sói săn mồi chính hiệu
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Tôi...//bừng tỉnh//
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Tôi không phải bạn nhỏ
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Tôi đủ tuổi rồi
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Có thể yêu đương
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Hửm?
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
//bật cười to//
Cô không có ý gì, nhưng người ngoài nghe được sẽ hiểu rằng, cô đang bật đèn xanh như mời gọi anh vậy.
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Được rồi
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Về đi
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Tôi muốn thanh toán
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Tiền sửa xe
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Về đi
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Tại sao?
Lại nữa, lại là câu hỏi không đầu không đuôi
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Tại sao ư?
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Cậu muốn tôi phải hiểu câu hỏi này như nào đây?
Anh đứng dậy tiến đến gần cô, mắt đối mắt nhìn chăm chăm
Cô càng lùi lại, anh càng ám sát
Cho đến khi cô không chịu được, hai tay chặn ngay lòng ngực anh ngăn lại.
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Tại sao...ừm...
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Tại sao không lấy tiền sửa xe?
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Tôi không phải thợ sửa xe
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Anh ấy...không phải thợ sửa xe sao"
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Mình vậy mà bắt anh ấy..."
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Nhưng...dù sao anh cũng đã sửa xe giúp tôi rồi
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Tôi...không muốn mắc nợ
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
//thở dài//
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Muốn trả đúng không?
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Lấy thân trả nợ
Anh đưa ánh mắt gian manh, nhìn cô từ trên xuống dưới. Miệng nỡ nụ cười nhẹ mang ý đồ.
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Cái này thì không được
Cô nói rồi vội vàng lấy xe chạy đi một mạch, không dám ngoái đầu lại nhìn anh.
Anh phì cười nhìn theo bóng lưng mảnh khảnh của cô
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
"ngốc"
Lâm Mặc Phong
Lâm Mặc Phong
Về rồi à?
Lâm Mặc Phong
Lâm Mặc Phong
Tao còn chưa hỏi xong chuyện mà
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Chậc...mày biến đi
Anh đang vui vẻ vì đã doạ được một bé cừu non bỏ chạy, chưa kịp vui vẻ được lâu. Tên chết bầm bào đó vừa về đã làm anh cụt hết cả hứng.
...
Sáng hôm sau
Tại trường Đại Học B
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Buổi học đầu tiên sau nhập học mà bị trễ thì không hay"
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Cũng may là kịp chuyến xe buýt"
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Vừa kịp lúc
Cô đứng trước cổng trường nhìn lướt qua một chút
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Đông đúc quá"
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Nhưng mà chỉ còn 10p nữa là vào học rồi mà nhỉ?"
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Sao thấy mọi người thong thả quá vậy?"
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Thôi kệ đi"
Nghĩ rồi, cô vội đi về phía toà A
Trên điện thoại cô là bản đồ của trường
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Cũng may là mình đã tham gia vào nhóm của trường trên K"
K là một ứng dụng mạng xã hội được dùng phổ biến
Trước thang máy toà A
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
"Đông quá...có chen chút được cũng sẽ rất ngợp"
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Thôi đành leo thang bộ vậy
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
//liếc nhìn điện thoại// "Muộn mất"
Bước chân ngày một nhanh, kèm theo là tiếng thở dốc.
Lâm Mặc Phong
Lâm Mặc Phong
//vỗ vai người bên cạnh// Là cô gái đó kìa
Chu Khải Minh ngước lên, đập vào mắt anh là hình dáng mảnh khảnh của cô chạy lướt qua.
Bước chân cô chậm lại, vẻ mặt lo lắng hơi hướng vội vả, nhìn dòng người đông đúc phía trước mà bất lực. Cô thở dài một hơi, cam chịu đi chậm rãi theo dòng người.
Chu Khải Minh thấy cô không nhìn thấy bọn họ, tay đưa lên khều vào vạt áo một cái.
Cô nhìn sang, ngạc nhiên...
Chu Khải Minh
Chu Khải Minh
Lại gặp nhau rồi //đưa tay chào//
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Ủaaa...//cười chào hỏi//
Khương Nhĩ Tâm
Khương Nhĩ Tâm
Trùng hợp vậy

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play