Mọi Thứ Về Em, Anh Không Thể Từ Chối
Chương 1: Không thể nói lại cô
Một cô gái đang cau mày chóng nạnh ngang hông, vừa suy tư, vừa có chút bất lực nhìn chiếc xe đạp bị lủng lớp của mình.
Khương Nhĩ Tâm
Nay bị gì vậy trời
Khương Nhĩ Tâm
Lại bị lủng lớp xe nữa
Khương Nhĩ Tâm
Giờ làm sao đây ta
Cô nàng vừa cau mày, vừa dắt chiếc xe đạp đi được một đoạn bỗng khựng lại.
Khương Nhĩ Tâm
//lẫm bẫm// Có chỗ sữa xe rồi
Trước mắt cô là một Garage sửa xe khá rộng rãi
Bên hông Garage có một anh chàng đang hì hục rửa một chiếc xe moto màu đen xám
Lại gần hơn, cô nàng không khỏi ngắm nhìn. Một bóng lưng thẳng tấp, da trắng ngần không thua kém con gái, bàn tay, từng đốt ngón tay thon dài hút mắt người.
Lâm Mặc Phong
Cô gái có chuyện gì thế?
Phía trong còn có thêm một chàng trai khác lên tiếng, cắt ngang di dời sự chú ý của cô
Khương Nhĩ Tâm
//bừng tỉnh//
Khương Nhĩ Tâm
Xe đạp tôi bị hỏng
Khương Nhĩ Tâm
Sửa nó giúp tôi
Chu Khải Minh
Không sửa xe đạp
Anh chàng đang rửa xe nhưng vẫn lên tiếng, ánh mắt không rời khỏi
Anh tắt nước, đứng thẳng dậy nhìn cô
Ánh mắt hai người chạm nhau, anh nuốt những từ ngữ thô lỗ đang ở ngưỡng cổ họng xuống. Những câu nói hàng ngày anh dùng, không hiểu vì lý do gì, đứng trước ánh mắt đó, anh không thể thốt ra được.
Chu Khải Minh
Tại sao gì??
Lâm Mặc Phong
Mẹ nó, hai người đang nói cái quái gì vậy?
1 câu hỏi không đầu không đuôi, ý nghĩa rộng. Cô như đang muốn thách đố sự tưởng tượng và hiểu biết của anh về cô vậy
Như đang bắt anh phải tự động hiểu ý cô
Anh nở nụ cười rạng rỡ, hai tay chóng ngang hông bất lực cúi xuống cười
Chu Khải Minh
Có thể đặt câu hỏi rõ ràng chút không?
Cô lơ đãng đi như đang suy nghĩ gì đó
Chu Khải Minh
"Cô ấy hỏi mà lại không biết mình hỏi cái gì à?"
Chu Khải Minh
"Ngốc thế này cũng làm được sao?"
Anh nhìn cô châm châm, sự ngốc nghếch nhưng lại rất xinh xắn của cô, khiến anh không khỏi cảm thán.
Khương Nhĩ Tâm
Tại sao...không sữa xe đạp
Khương Nhĩ Tâm
Phân biệt hả?
Lâm Mặc Phong
Phân biệt cái gì hah...
Lâm Mặc Phong
Cô có còn biết mình đang hỏi gì không?
Khương Nhĩ Tâm
Không phải...ý tôi là...
Khương Nhĩ Tâm
Chẳng phải đây là Garage sửa xe sao?
Khương Nhĩ Tâm
Tại sao không thể sửa xe đạp?
Chu Khải Minh
"Cô ngốc này"
Chu Khải Minh
Bạn nhỏ, ở đây là Garage sửa ôtô
Khương Nhĩ Tâm
//chỉ// thế... đây là gì
Cô chỉ tay về phía chiếc moto đen xám rồi nói
Anh nhìn theo chỉ tay của cô, một lần nữa nụ cười đó lại xuất hiện
Anh không ngờ lại có một ngày, chỉ là một cô gái nhỏ, lại khiến anh không thể nói lại.
Khương Nhĩ Tâm
//ngơ ngác nhìn anh//
Khương Nhĩ Tâm
"Nụ cười...đẹp quá"
Anh không nói gì quăn vòi nước cho Mặc Phong, rồi đi thẳng đến phía cô.
Cô khẽ giật mình, anh đây là muốn làm gì.
Khương Nhĩ Tâm
Tính làm gì
Anh bình thản nói, rồi cầm lấy tay lái xe đạp, dắt vào trong
Khương Nhĩ Tâm
"Lúc nãy...bàn tay đó...lạnh quá"
Vừa rồi cô nhìn khá xa nên không rõ
Giờ nhìn thấy anh từng bước tiến lại gần cô. Ánh mắt của anh vững vàng không hề có sự do dự, một đường đi thẳng đến trước mặt cô. Bàn tay thon dài phát sáng do ánh nắng buổi sáng chiếu rọi, vô tình vừa cố ý lướt qua mu bàn tay cô.
Khương Nhĩ Tâm
//Mĩm cười nhẹ//
Comments